Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2018

Con Két Tự Tình



Em vốn giòng Psittacula (*)
Đến từ miền rất xa
Một ngày ham bay nhảy
Em xổ lồng thoát ra
Ngoài trời là tuyết trắng
Cây trụi lá đứng im
Gió từng cơn buốt lạnh
Chỗ ấm biết đâu tìm
Em loay hoay kiếm mãi
Chọn một cây bạch dương
Nhiều chà chôm vây phủ
Gần nhà ở ven đường
Em thỏa thuê nhìn ngắm
Nguời và xe lại qua
Bỗng em thấy "nhớ nhà"
Nhớ bữa ăn thịnh soạn
Những nguời khách qua đường
Đứng nhìn em ngạc nhiên
Một con két bay lạc?
Thât tội nghiệp, đáng thương
Rối vài nguời trở lại
Cho em cống thức ăn
Tuy không cùng "ngôn ngữ"
Tình thương chẳng cách ngăn
Khi mùa xuân trở lai
Cây đâm chồi, trổ hoa
Nguời tặng em "bạn gái"
Để xây dựng "mái nhà"
Áo nàng xanh ngọc thạch
Cổ đeo vòng đen đen
Mỏ cong cong, đỏ đỏ
Nàng cùng giống với em
Ôi lòng nguời xứ tuyết
Ấm áp và bao la
Em cùng nàng chót chét
Ngày ngày cùng ngợi ca

Khánh Hà
*Psittacula krameri,một loại két có nguồn gốc từ châu Phi và châu Á

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét