Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2014

Giáo Già Tự Tình

      Hết tự trào, tự bạch, tự trách, tự thán, tự vịnh , nay lại tự tình. Không biết rồi còn "tự" gì nữa đây? Gửi đi để mọi người thân đọc cho vui (và để được thương nhiều hơn). Cái ông giáo già này lẩm cẩm thật rồi.

Giáo Già Tự Tình 

Cõi đời gió bụi bao gian khổ,
Suốt kiếp phong sương lắm đoạn trường.
Lòng đỏ khôn nguôi niềm biệt xứ,
Trời xanh khéo bỡn khách tha phương.
Ba chìm bảy nổi còn ngơ ngác ,
Chín ghét mười thương những vấn vương.
Năm tháng tuổI già quay ngó lại ,
Cười ai khôn dại chốn vô thường.

Lời Thêm: Người ta có nói: "Trong đời loạn, khôn cũng chết , dại cũng chết , biết thì sống". Nhưng thế nào mới gọi là biết đây. A special message to all my loved ones : " To live is to err. Do not put blames on yourself. Let bygones be bygones. Cheer up ! Go on your life with a big smile !"

Phạm Khắc Trí
09/12/2014
***
Nhìn Lại

Nghề giáo muôn vàn điều sướng khổ
Đôi khi trằn trọc suốt đêm trường
Con thuyền chở chữ đi trăm nẻo
Sĩ tử qua đò đến bốn phương
Mỗi lớp trò xưa, lòng vẫn nhớ
Từng ngôi trường cũ, trí còn vương
Cuối đời nhìn lại, tâm thanh thản
Đã hiểu hợp tan, ấy lẽ thường.

Phương Hà

***
Tự Gẫm 4

Kiếp lính tôi yêu dù thống khổ
Canh thù gối súng suốt canh trường
Cao nguyên gió hú,đêm sương lạnh
Giới tuyến mưa gầm phủ tứ phương
Mộng ước quê cha tàn khói lửa
Cầu mong đất mẹ hết sầu vương
Hầm chông, hố đạn cài giăng bẩy
Sống chết kề bên chuyện lẽ thường

Song Quang
***
Tôn Sư Kính Mến

Sinh thời loạn lạc bao trần khổ
Náu chỗ gian manh thẳng mã trường
Dẫn lối đêm đen sao Bắc Đẩu
Giữ màu áo trắng nét Đông Phương
Ngôi nhà phong hóa chưa băng hoại
Nghĩa đệ tình sư mãi vấn vương
Tuổi hạc càng cao thầy khả kính
Xuân này xuân nữa chúc xuân thường!

Cao Linh Tử
14/9/2014

***
Giáo Già Tự Tình

Phấn bụi suốt đời dù có khổ,
Niềm vui chan chứa khắp bao trường.
Tiểu Trung Đại học luôn ba cấp,
Âu Á MỸ Châu khắp bốn phương.
Đồng học bạn bè tình mãi thắm,
Thầy Cô anh chị nghĩa còn vương.
Học thầy, học bạn, học...trò nữa !
Cầu học " Tam Nhân " ấy lẽ thường !!!

Đỗ Chiêu Đức
***
Nhìn Lại Ngày Xưa


Nhìn lại ngày xưa nào thấy khổ
Bao năm gắn bó với ngôi trường
Nụ cười độ lượng hồng muôn nẻo
Lời giảng ân cần ấm bốn phương
Mực tím chữ nghiêng lòng mãi nhớ
Bảng xanh phấn trắng bụi còn vương
Tay cầm kỷ niệm rung tình nghĩa
Lớp học thương yêu nhớ lạ thường

Trầm Vân
***

Đồng Nghiệp Cảm Xúc

Thế hệ tuần hoàn theo nghiệp Giáo
Cao niên Thầy : Lộc, Trí, Vân (*), Trường
Song Kim (**) Quang Tuấn người đa xứ
Nhị Đức (***) Lưu Linh kẻ tứ phương
Phấn trắng mang về bao mộng ước
Bảng đen đem đến lắm tơ vương
Không sang chẳng phú nhưng cao quý
Thanh thản an vui cuộc sống thường

Quên Đi
(*) Thầy Trầm Vân
(**) Kim Quang, Kim Phượng
(***) Đỗ Chiêu Đức, Huỳnh Hữu Đức

***
Lời Tự Tình

Cuộc đời dân Việt ai không khổ!
Thiên sử quê hương khúc đoạn trường
Cơn bảo mê cuồng từ ý hệ
Một thời tản lạc bước tha phương
Hồn xưa dần hủy trong đau đớn
Kẻ sĩ cúi đầu tự vấn vương
Nhà giáo ưu tư nhìn ngẫm lại
Chạnh lòng thương cảm luận vô thường! 

Nguyễn Đắc Thắng
15/9/2014


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét