Thưa Thầy và các bạn,
Phương Hà mới đọc một bài thơ có những câu rất hay:
" Ngồi đây nền cũ nhà hương hỏa
Đọc lại bài thơ thuở thiếu thời
Ai đó trong hồn ta thổn thức
Vầng trăng còn tiếc cuộc rong chơi"
Tô Thùy Yên
Cảm hứng viết bài thơ này, gởi Thầy và các bạn:
Xướng:
Niềm Đau
" Ai đó trong hồn ta thổn thức " (*)
Một thời dĩ vãng mãi khôn nguôi
Nỗi buồn đất nước còn ray rứt
Nỗi nhớ người thân cứ ngậm ngùi
Mỗi hạt phù sa hồng máu thấm
Từng vùng đồi núi trắng xương phơi
Người quên, mong được lòng thanh thản
Ta giữ niềm đau đến trọn đời.
Phương Hà
(*) Trích trong bài thơ Ta Về của Tô Thùy Yên
***
Xin họa với chị Phương Hà:
Hãy Thương Yêu
Hồn dân tộc úa hoài trăn trở
Mẹ Việt Nam sầu mãi khó nguôi
Nghé xẻ đàn tan nuôi oán hận
Lòng đau ruột cắt cảm bùi ngùi
Chia lìa chưa để vòng tay nắm
Đoàn kết đang chờ khối óc phơi
Dù ở phương trời hay góc bể
Da vàng máu đỏ sáng trong đời.
Cao Linh Tử
***
Xin mượn câu thơ đầu của bài "Tìm Về" mở đầu bài "Nỗi Nhớ" để hoạ bài "Niềm Đau" của Phương Hà.
Nỗi Nhớ
Ta về một bóng trên đường lớn (*)
Dĩ vãng tình đầu khó thể nguôi
Áo trắng thuở nao dầy luyến ái
Sương phai một kiếp lắm bùi ngùi
Yêu người đắm đuối người yêu vắng
Mộng giấc êm đềm giấc mộng phơi
Lặng lẽ đường xưa đầy kỷ niệm
In hình bóng cũ giấc mơ đời
Quên Đi
(*) Trích "Tìm Về" của Tô Thùy Yên
* * *
Nỗi Niềm
Quê hương còn mãi trong tâm thức
Suốt một đời day dứt khó nguôi
Gợi nhớ làng Cha, lòng quặn thắt
Niềm thương đất Mẹ dạ bùi ngùi
Ruộng đồng thắm máu tình dân tộc
Rừng núi đượm màu nắng gió phơi
Góc biển chân trời thân lữ thứ
Bây giờ xa cách,hận muôn đời
Song Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét