
Đông lạnh lùng tuyết rơi lã chã
Cảnh vật chìm trong nỗi cô liêu
Bông tuyết bay lất phất rơi nhiều
Đường muôn lối khung trời lạnh giá
Nửa thế kỷ... bao mùa tuyết đổ
Phủ lạnh lòng lữ khách xa quê
Đường ta đi đợi lúc quay về
Nào chỉ thấy tuyết rơi bão tố
Khung trời xám hàng cây trơ trọi
Màu lá xanh giờ chỉ trơ cành
Còn đâu nữa một thuở xuân xanh
Thời mộng đẹp ước mơ chưa tới...
Nỗi cô quạnh thời gian dịu vợi
Tuyết lạnh lùng... nào nắng mùa xuân?
Đã bao năm cuộc sống phong trần
Đời xứ lạ... năm chờ tháng đợi....!
Ngư Sĩ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét