Trong cuộc sống của chúng tôi, thời buổi làm cái Youtube này đang là lúc chúngtôi khỏe mạnh vì chúng tôi vừa xây xong TĐTN tại Mississauga trong vòng 4 năm trời từ 2016 đến 2019. Sau đó là biến cố COVID, chẳng ai được phép tụ họp.
Một hôm, trời mùa Thu, chúng tôi trèo lên xe đạp, chạy dài hơn 10 km cả đi lẫn về trong một cái “bicycle path” gần nhà, đạp xe một mình thật là tuyệt vời.
Cảnh lá mùa thu quá đẹp, cho nên mới nẩy ra ý kiến này: gắn một cái máy thu hình lên trên đỉnh cái “hard hat” để đội trên đầu trong lúc đạp xe. Sau đó, bèn đi bộ xung quanh nhà ban đêm để xem hình ảnh nó ra sao.
Thấy OK, sáng hôm sau, bèn đội “hard hat”, đạp xe từ nhà ra park. Sau khi đã đến cái “bicycle park”, chúng tôi bèn mở máy, đạp xe một hồi rồi đạp xe trở về.
Tối hôm đó, chúng tôi ngồi trước PC mấy tiếng đồng hồ để “xem phim”. Đây là lúc “thiền xe đạp” mà tôi thấy thích thú nhất.
Sau đó vài hôm, trong một ngày đẹp trời, chúng tôi lại trèo lên xe đạp, đạp một hồi, rồi quay xe, đạp về. Khoan khoái viết bao: “biking meditation” (thiền xe đạp)!
Tiếc rằng, ít lâu sau đó, một hôm đạp xe một mình, ông già 77 tuổi bị té ngửa vì bánh xe cán phải một hòn đá nhỏ. Lúc mở mắt, ông già thấy mình đang nằm ngửa trên cái “bicycle path”. Xung quanh chẳng có bóng người. May mà đã đội mũ an toàn.
Tuổi đã cao, tiếp tục đi xe đạp một mình… sẽ gặp vấn đề …
Đạp xe cũng thú, một vài tháng năm…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét