Đôi Mắt Người Ban Mê!(Bài Hát Nói cảm ơn và đáp lễ Nhà Văn, Đồng Môn Đồng Hương Nguyễn Thị Dung và Đồng Môn Nguyễn Văn Sáu đã sáng tác và chuyển từ Hoa Kỳ đến ngày 27/02/2024
“một trong những truyện ngắn dể thương nhất trong Văn Học Việt Nam Hải Ngoại” mang tựa đề “Đôi Mắt”!)
“Đôi mắt” Nàng! Sinh ra từ Hải Dương! Lớn lên tại Ban Mê Thuột!
Xem lại “lịch sử đa đoan” thì “triệu đôi mới có một”! Quỷ phải nhịn khóc, Thần lo nén sầu!
“Rèm sưa (thưa) ba bức mành mành! Mắt cô thế ấy tu hành được đâu?
Lại thêm “cận nặng” từ lâu! Nhiều khi rầu thúi ruột!
“Cho nó chắc ăn”! Căn dặn suốt!
“Kìa cây lay động”! Réo mừng hoài!
Hai lần giải phẩu! Cả nhà lo lắng đến mệt nhoài!
Hồi đi dạy, bảo học trò “đọc Thông Cáo Trường cho Cô nghe”! Thật là “bi hài” quá sức!
Từ đấy “phải có kính cận”! Để trong . . . ví xách tay! Chẳng thích đeo! Phát tức!
Rồi cũng có kẻ sa vào “đôi mắt cận”! Mơ huyền! Tỉnh thức! Hò hẹn! Đợi mong!
“Mắt Phượng, mi mỏng, mày cong”
“Tính tình vui đẹp, giữ lòng thủy chung”
Hỏi ra “Bà ấy tên Dung”
Quốc Gia Hành Chánh “thất tung” lâu dài!
Giờ thì xuất hiện “thiên tài”! (1)
Đức Hùng
Sydney, Úc châu, 27/02/2024
Cước chú :
(1) Thiên tài : Tức “thiên tài lạc lối” (vì mắt cận, nhìn không thấy đường đến chỗ hẹn), biệt danh của Tác Giả Nguyễn Thị Dung do Ông Xã đặt!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét