(Bài Hát Nói cảm ơn và đáp lễ Huynh Trưởng Nguyễn Phụng và Đồng Môn Nguyễn Văn Sáu đã chuyển đến một bài viết hay, “Sách” của Nhà Văn Ngô Nhân Dụng.
Kính mời Quý Thi Hữu họa lại bài Hát Nói này.)
Trong ngôn ngữ Việt, tôi là “Sách”!
Tôi ra đời từ khi loài người đã “văn minh”, đã biết cách “viết lại” tâm tư!
Đã phát triển “ngôn ngữ”, truyền đạt những tài liệu, lịch sử, diễn từ!
Và nhất là từ khi phát minh ra giấy, máy in! Những “chân sư” đích thực!
Mặc Khách tôn sùng qua giấy mực!
Văn Nhân kính trọng tới từ chương!
Có những thời tôi bị đốt, bị chôn cùng với các “học trò” tay trắng, cùng đường!
Có những thời tôi được quý trọng, nâng niu! Tư cách đường đường, siêu việt!
Tôi vốn bên trong gồm đủ, nhưng bên ngoài đơn sơ! Không cần ai biết!
Tôi chứa cả gia tài kiến thức, tinh hoa tột bực, minh triết, túi khôn!
Thương biết bao những tác giả bỏ cả đời, mồ hôi, nước mắt, tâm hồn!
Mới hoàn thành được một “Cuốn Sách”! Như vượt “Vũ Môn” thành “rồng” bay lượn!
Những gì của Xê Za hãy trả lại cho Xê Za! Tôi không muốn ai “vay mượn”!
Tôi muốn “mình là mình” dù chỉ được “vài mươi trang”!
Nhưng đừng “coi thường” tôi! Bí Kíp Võ Công thường không viết “tràng giang”!
Chỉ cô đọng lại rất ngắn gọn như “Cửu Âm Chân Kinh” đủ làm bàng hoàng, sửng sốt!
Bản chất của tôi, Sách, luôn luôn là “Người Tốt”!
Tôi căm hờn những Kẻ Xấu lợi dụng tôi, thui chột tôi, tha hóa tôi thê thảm, hận sầu!
Tôi có đời sống dài lâu!
“Tuổi” tôi? “Bành Tổ” dám đâu so bì!
Hàng “trăm năm”! Đã có gì!
Muôn, ngàn, triệu kỷ bước đi trùng trùng!
Sách tôi lặng lẽ, ung dung!
Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 28/01/2024
18 Tháng Chạp âm Lịch Năm Quý Mão, Ngày Tân Mão. Hành Mộc, Trực Mãn, Sao Mão. Cát Thần: Nguyệt ân, Dân Nhật, Phúc Đức.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét