Thứ Năm, 23 tháng 11, 2023

Bàn Tay Thân Ái


1/- Câu chuyện sau đây của một cô giáo sẽ làm cho lễ Tạ Ơn của bạn ấm hơn.

Đôi khi, có những bài học thật cảm động do học trò của bạn dạy.

Khi Cô giáo Klein bảo học trò lớp 1 của mình vẽ một bức hình để tỏ lòng biết ơn với việc / hoặc vật nào đó, cô nghĩ rằng các em bé nhỏ này, với môi trường sống nghèo nàn của gia đình các em, chắc thật sự không có gì to lớn để tạ ơn. Cô biết rằng phần đông các em sẽ vẽ hình gà tây hoặc những cỗ bàn mừng lễ Tạ Ơn đầy ắp thức ăn.
Chúng chỉ mơ ước đến những điều như vậy.

Bức tranh của Douglas đã làm cho có thật ngạc nhiên. Douglas trông thật tội nghiệp, cậu bé thường đi theo cô vào giờ ra chơi. Bức vẽ chỉ đơn giản như thế này: Một bàn tay.
Một bàn tay ư, nhưng bàn tay của ai vậy? Cả lớp học đều nhao nháo khi nhìn thấy bức hình,
Một cậu bé nói: “Em nghĩ đó chắc là bàn tay của Thượng Đế, vì ngài đã ban thức ăn cho chúng ta.”
Một bạn khác lại góp ý: “Bàn tay của người nông dân, vì họ nuôi những con gà tây đó”.

Lavinia là cô bé luôn nghiêm nghị thì nói
“ Theo em thì trông như bàn tay của chú cảnh sát, và chúng luôn bảo vệ chúng ta”- “ đó là tất cả những bàn tay đã giúp chúng ta, nhưng Douglas chỉ có thể vẽ một bàn tay thôi”.

Cô Klein hầu như quên hẳn Douglas khi cô rất vui thích vì cả lớp đều trở nên rất tích cực chú tâm như vậy. Rồi khi cô cho cả lớp làm một sinh hoạt khác, cô đến bàn của Douglas và hỏi bàn tay đó là của ai.
Douglas thì thầm: “Thưa cô, đó là bàn tay của cô ạ”.
Lúc đó cô Klein mới nhớ ra là thỉnh thoảng cô nắm tay của Douglas, cũng như cô thường làm với các bạn của cậu. Nhưng điều ấy thật quan trọng đối với Douglas.

Cô nghĩ sắp đến Lễ Tạ Ơn, lễ của cô, và của mọi người- không phải là tất cả những của cải vật chất to lớn ta được ban tặng mới được trân quý, nhưng là những món quà rất nhỏ mà ta mang tặng một cách thật đơn giản đến người khác.

Theo Reader’s Digest- TháiLan/ NữLan dịch

2/- Cám Ơn

Hai tiếng quá đơn giản "Cám Ơn"
Nhưng mang nặng ý nghĩa đáp đền,
Đôi môi tôi nói lời êm dịu,
Vì được thốt ra từ trái tim.

Nói "cám ơn" lúc vui hay buồn,
Câu ngắn dài cũng là chân tình,
Không hững hờ và không lạnh nhạt,
Tôi ấm lòng khi được nói lên

Xin đa tạ, xin cám ơn người,
Đã cho tôi được nói đôi lời,
Với lòng hoan hỉ hay thanh nhã,
"Cám ơn" cũng làm đẹp cuộc đời.

Nguyễn Thị Thanh Dương soạn lời thơ 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét