(Mến tặng anh chị NTN)
Họ biết nhau từ thời trung học cùng lớp, rồi đại học cùng trường và sau khi ra trường họ vẫn còn thường rủ nhau đi chơi mỗi khi thấy cô đơn. Cả 2 đều cùng là võ sinh Vovinam thuộc hàng cự phách vì cùng luyện chung thêm Thái Cực Đạo và các thế võ tổng hợp.
Có lẽ vì cách nói chuyện chẳng có chi là ngọt ngào nên họ vẫn cứ là bạn bè thân thiết mỗi cuối tuần bên ly cà phê. Thỉnh thoảng chàng cũng trổ tài tán tỉnh mỗi khi… say, nhưng hôm nay chàng tiến thêm một bước liều lĩnh:
- Mình quen nhau lâu rồi mà anh chưa được biết sinh nhật em ngày nào?
- Dạ tháng 9.
-Vậy năm nay em sắp đón hay đã qua tuổi 42?
-Thưa 43 chứ!
-Ừ! Tính theo tuổi ta.
-Đó là tuổi… thật chứ không ta tây chi mô.
-Thật sao? Anh học ban Toán nên tính gì là rất chính xác, chắc em theo ban Văn?
- Em cũng ban Toán!
Em hỏi anh nè: sao sự sống của mỗi thai nhi bắt đầu từ khi tượng hình trong bụng mẹ mà Nhà Toán Học lại có thể bỏ quên cả 9 tháng được rứa?
- Ừm, thì cũng…đúng. Cứ nghe cô bé này cãi chắc có ngày… anh ung thư tim luôn!
- Ung thư tim? Anh nên thi vào trường Y để biết rằng tim không bao giờ bị ung thư cả.
-Vậy sao?
-Ừa! Nhờ vậy, trái tim dù bị tách rời khỏi cơ thể vẫn có thể tự tiếp tục đập để chờ được ghép vào cơ thể người khác!
- Không ung thư à? Vậy chắc là tim anh nó bệnh tương tư rồi!
Hay là em về làm vợ anh nhé? Mình sẽ cùng tính tuổi cho… con cái từ lúc cưới nhau là chính xác nhất.
- Dạ được! Nếu có ai chịu khó nuôi em ăn học và chấp hành nghiêm chỉnh luật lệ em đưa ra.
- Dư sức qua cầu!
Mà luật gì? Bao nhiêu luật suốt từ thời sinh viên đến khi ra trường mấy năm nay chưa đủ sao? Chịu thua em! Anh đề nghị em nên thi vào trường Luật mà kén chồng luôn cho tiện.
- Dư sức qua cầu thật không? Xem nào! Sẽ có 600 luật trong hôn nhân của mình cho 60 năm còn lại cùng với một điều kiện duy nhất: trong 60 năm ấy, anh có thể leo lên, tụt xuống 600 lần, từ đáy thung lũng lên đỉnh của cây cầu Millau Viaduc ở Averyon, miền Nam nước Pháp.
- Chao ơi là cô nương! Đó là cây cầu cao nhất thế giới, một lần còn chưa nỗi, sao tới những 600 lần?
- Để bảo đảm rằng năm nào anh cũng còn thể lực đủ để em nương tựa.
- Xem nào! Tính tuổi thì nhất quyết là 43, mà sao đời người chỉ có trăm năm lại dư ra nhiều lần… tập thể dục thế? Thật là tội nghiệp cho ông già 100 tuổi này phải thử sức cho em xem tay chân nó run rẩy ra làm sao!
- Vì em rất ham sống và vì Nhà Toán Học không tính tuổi của thai nhi! Với lại, thiếu gì các cụ 100 tuổi ngày nay vẫn còn leo núi chứ anh
- Để anh hỏi kiến trúc sư Norman Foster và kỹ sư Michel Virlogeux* xem có ông già nào 107 tuổi còn có thể lặn sông Tarn, trèo cầu Milau không đã nhé!
- Sao lại 107 tuổi, dư ra 5 năm rồi?
- Vì anh hơn em 4 tuổi, cộng thêm một năm tượng hình của thai nhi nữa là 107.
- Tính thế thì anh tính vẫn còn sai đó nha!* Thôi anh đừng trồng si nữa, chừng nào anh ra “phó tiến sĩ” Toán hãy hay!
- Lại “phó tiến sĩ” kiểu vi xi nữa? Anh là người Quốc Gia chân chính, có chết cũng không thay đổi lập trường hồng hồng đo đỏ đâu. Mà anh còn sai gì vậy cô nương?
- Hẹn anh kỳ sau vậy, em có hẹn nên phải chạy mới kịp rồi. Chào anh Phó Tiến Sĩ Toán tương lai nhé!
- Ơ… hay…!
Vừa dứt câu là nàng hô biến ngay, vừa chạy vừa cười thầm:
- Anh ơi! Đừng lừa phỉnh
Nhịp nhanh chậm, tử sinh
Tim không người vẫn có
Xung điện riêng của mình.
Dẫu tách rời cơ thể
Tim vẫn đập tận tình
Mạng ai, tim tự tính
Chia nhân gì linh tinh?
Có vậy thôi mà về nhà bệnh tương tư của chàng phải nhường chỗ cho bệnh mới: nhức đầu!
Suốt ngày chàng cứ trông giải cho ra bài toán ấy để có dịp hẹn gặp nàng, rồi giả vờ say để được tán… tỉnh tiếp, trước khi… chống gậy đi uống cà phê 1 mình.
Nếu đời người là 100 năm thì tính theo cô nàng vẫn là 100-43 tuổi, tính theo… toán học thì 100-42 tuổi (mà đã thế thì chỉ giới hạn ở 100 tuổi thôi chứ không thể nào đến 107 tuổi). Rồi nếu tính tuổi thai nhi của nàng, còn tuổi thai nhi của chàng bỏ sót ở đâu? Thật là nhức đầu với cô bé bướng bỉnh này:
- Hỡi cô em nhỏng nhảnh
Làm ngơ anh sao đành?
Ơi nhịp tim đỏng đảnh
Có nhịp nào cho anh?
Nhịp tim em vẫn đập
Trăm ngàn lần một ngày*
Của anh thì lo lắng
Đến loạn nhịp rồi đây!
Chàng không chịu thua nên chờ có câu trả lời mới rủ nàng đi chơi, nhưng nàng thì sao mà cũng im ắng lâu quá vậy? Hay là cả hai cùng tính sai nhưng ai cũng đòi tính trước chăng? Để xem ai sẽ gọi rủ ai trong cơn đại dịch Wuhan đang giết dần nhiều người trên thế giới này đây?
Á Nghi
10.8.2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét