Một Đời Ngủ Quên
Ngủ quên giữa kiếp con người
Tưởng rằng đi giữa đất trời tự do
Trắng đêm giấc ngủ dày vò
Vần thơ trở giấc chuyện trò thâu canh
Lối xưa mỏi bước độc hành
Sầu đêm mọc cánh vây quanh mép giường
Thương người gối đất nằm sương
Để rồi mang tiếng một phường tanh hôi
Ngọt bùi thả giữa dòng trôi
Trái tim đau mãi đứng ngồi không yên
Thế gian lụy cảnh bạc tiền
Còn ta bỏ bến nhân duyên nửa mùa
Rượu sầu chia những chát chua
Ngồi nghe trăng khóc gió lùa lá rơi
Tiếng thu kẽo kẹt xa vời
Mà sao sóng biển một đời quặn đau
Quê nghèo vắng những hàng cau
Bờ tre xanh thẳm một màu còn đâu
Dòng sông nước đã đục ngầu
Tình em buổi nắng chân cầu líu lo
Tuổi thơ đẹp buổi hẹn hò
Mùi hương của gió quanh co lối chiều
Bếp nồng khói rạ lời yêu
Mẹ hôn con vỡ lửa chiều trên môi
Nước mắt nay đã cạn rồi
Vần thơ khóc để cho trôi niệm sầu
Muộn phiền rượu nhấn chìm sâu
Chỉ còn ta với mộng đầu ngổn ngang
Tuổi xuân nắng đã nhuộm vàng
Bóng chiều rụng úa vườn hoang cuối ngày
Giật mình tưởng đất trời say
Nào đâu vẫn một vòng quay lạnh lùng
Khói tàn bếp đỏ lò nung
Những con sâu vẫn vẫy vùng dưới than
Vốn chung một gánh cơ hàn
Trở thành ma giữa nhân gian bọt bèo
Muộn phiền bên trũng gió reo
Xót xa cùng với cảnh nghèo ruộng nương
Bước qua mấy nỗi đoạn trường
Để lòng vui với mùi hương khói chiều.
LCT
11/2019
***
Lặng Lẽ Trong Đêm
Tiếng thơ lại xót xa nhiều
Còn đâu những nét diễm kiều ngày xưa
Mi buồn lấm bụi nắng mưa
Tóc xanh mềm mại như vừa điểm sương
Phòng đơn vắng vẻ canh trường
Con tim đau nhói sầu thương nghẹn lời
Tình yêu đã quá xa xôi
Một thời nông nỗi để rồi đam mê
Nhớ xưa khờ dại vụng về
Sầu quanh mí mắt não nề đêm trôi
Nhớ anh da diết bồi hồi
Tình anh em nguyện trọn đời thủy chung
Biết bao giờ được đi cùng
Bên nhau bước giữa chiều nung nắng hè
Lặng thầm nghe tiếng hờn ve
Bên hàng phượng đỏ nghiêng che lối về
Bến đò mộng cảnh làng quê
Tháng ngày cách trở cận kề bên nhau
Lũy tre xanh ngát một màu
Mái tranh bếp lửa ngọt ngào hương đêm
Ánh trăng xuyên rọi qua thềm
Có anh em với môi mềm đắm say
Giấc mơ chín mộng bao ngày
Thời gian ta thoả chén say cuối cùng
NPP
12/11/2019
***
Thầm Mong
Khát khao tiếng ngọt bao chiều
Chiều sang lại đắng đìu hiu nỗi buồn
Buồn vây khoé đổ lệ tuôn
***
Lặng Lẽ Trong Đêm
Tiếng thơ lại xót xa nhiều
Còn đâu những nét diễm kiều ngày xưa
Mi buồn lấm bụi nắng mưa
Tóc xanh mềm mại như vừa điểm sương
Phòng đơn vắng vẻ canh trường
Con tim đau nhói sầu thương nghẹn lời
Tình yêu đã quá xa xôi
Một thời nông nỗi để rồi đam mê
Nhớ xưa khờ dại vụng về
Sầu quanh mí mắt não nề đêm trôi
Nhớ anh da diết bồi hồi
Tình anh em nguyện trọn đời thủy chung
Biết bao giờ được đi cùng
Bên nhau bước giữa chiều nung nắng hè
Lặng thầm nghe tiếng hờn ve
Bên hàng phượng đỏ nghiêng che lối về
Bến đò mộng cảnh làng quê
Tháng ngày cách trở cận kề bên nhau
Lũy tre xanh ngát một màu
Mái tranh bếp lửa ngọt ngào hương đêm
Ánh trăng xuyên rọi qua thềm
Có anh em với môi mềm đắm say
Giấc mơ chín mộng bao ngày
Thời gian ta thoả chén say cuối cùng
NPP
12/11/2019
***
Thầm Mong
Khát khao tiếng ngọt bao chiều
Chiều sang lại đắng đìu hiu nỗi buồn
Buồn vây khoé đổ lệ tuôn
Tuôn vào đêm vắng tim cuồn cuộn đau
Đau vì duyên chẳng trùng đôi
Đôi chia nợ phải đành thôi đợi chờ
Chờ nhau vạn kiếp trong mơ
Mơ rồi cũng cách thẩn thờ gối chăn
Đau vì duyên chẳng trùng đôi
Đôi chia nợ phải đành thôi đợi chờ
Chờ nhau vạn kiếp trong mơ
Mơ rồi cũng cách thẩn thờ gối chăn
Chăn đơn thiếp lạnh không chàng
Chàng nơi phương ấy có chan chứa tình
Tình trao cái thuở hương xuân
Xuân mang đượm thắm môi bừng lửa say
Say chừ chỉ kỷ niệm thôi
Chàng nơi phương ấy có chan chứa tình
Tình trao cái thuở hương xuân
Xuân mang đượm thắm môi bừng lửa say
Say chừ chỉ kỷ niệm thôi
Thôi đành chôn chặt tránh tơi tả lòng
Lòng nay gửi chút thầm mong
Mong người xưa được vui trong hạnh nồng...
Lòng nay gửi chút thầm mong
Mong người xưa được vui trong hạnh nồng...
HT
13112019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét