Thứ Bảy, 3 tháng 2, 2018

Nhớ Mẹ


Mẹ của Bích Huyền, một người mẹ nhân từ phúc hậu, chỉ quán xuyến việc nhà, yêu thương chồng con, các cháu nội ngoại vô bờ bến. Nhưng ngày nay nhớ lại, tôi mới nhận thấy vai trò quan trọng của mẹ trong gia đình rất ảnh hưởng tới đời sống tương lai của đàn con cháu. Đó là chỉ một chuyện quyết định của mẹ thôi là cuộc đời các con thay đổi: di cư vào Nam 1954 Và 1975, tiếp nối hàng chục năm sau đó, không ngừng thúc giục các con tìm đường rời khỏi đất nước…
Thương nhớ mẹ vô cùng và ghi ơn Mẹ.
Bích Huyền
***
Nếu mẹ bỗng tan thành ánh trăng
Thì con ơi, con hãy là đồng lúa
Ánh trăng mơn man đồng lúa rì rào
Mẹ con mình cùng hát
Những bài ca không lời đẫm hương

Nếu mẹ bỗng biến thành đồng cỏ
Thì con ơi, con hãy là một con bê con
Đồng cỏ mẹ mênh mông tơ non
Cho con tha hồ ăn, tha hồ bay nhảy

Nếu mẹ bỗng chảy thành dòng sông
Thì con ơi, con hãy là ánh sáng 
Bởi những dòng sông trong đêm buồn lắm
Mẹ sợ những con thuyền nằm ngủ không yên

Nếu mẹ bỗng hóa thành cánh buồm
Thì con ơi, con hãy là ngọn gió
Mẹ con mình đi khắp bốn phương
Thấm hết bao mặn mòi, ngọt mát của nhân gian

Nếu mẹ là..nếu… mẹ là…
Thôi mẹ ơi, mẹ đừng là gì nữa
Con muốn mẹ là Mẹ mãi thôi
Để con được ngồi trong hai vòng tay mát êm của mẹ…

Đó là bài thơ Nếu Mẹ Là của Lâm Thị Vỹ Dạ với bao mhiêu hình ảnh về mẹ, rất bình yên và mang một vẻ mềm mại thơ mộng.
Vâng, đã có bao nhiêu thơ ca ngợi về người mẹ, từ ngàn xưa cho đến ngày nay và mãi mãi mai sau. Viết về mẹ vẫn là vô cùng.
Cho dù ở đâu, bất cứ một xứ sở, xã hội nào, văn minh hay lạc hậu, người Mẹ cũng vẫn là thần tượng vĩ đại nhất của con người. Mẹ là người sáng tạo ra nhân loại, ban phát tình yêu, ân sủng cho con người.
Mẹ bao giờ cũng nhận về mình những nỗi bất hạnh, sự đau khổ, điều oan nghiệt và bất công có khi do chính những người con của mẹ gây nên.
Thiên chức làm mẹ từ nghìn xưa là niềm tự hào cao cả, kiêu hãnh và vinh quang mà mẹ cảm thấy hạnh phúc. 
Niềm sung sướng hạnh phúc nhất của mẹ phải chăng là cái khoảnh khắc nghe thấy tiếng khóc đầu tiên của đứa con vừa chào đời, thấy gương mặt con với cái nhìn đầu tiên. Mẹ quên cả sự đau đớn thể xác chỉ còn biết đứa con yêu, một thiên thần bé bỏng…

Khi con biết ăn
Mẹ là người mới cho con muỗng cháo
Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu
Mẹ là người thức hát ru con
Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn
Là khi tóc mẹ ngày thêm sợi bạc

Nếu có đi một vòng trái đất
Người mong con mòn mỏi chờ mong
vẫn không ai ngoài Mẹ.
Mẹ!
Tiếng gọi Mẹ mà khi bập bẹ
Đến lúc trưởng thành con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
Mẹ, có nghĩa là bắt đầu
Cho sự sống, tình yêu, hạnh phúc …

Mẹ là người thức hát ru con
Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn
Là khi tóc mẹ ngày thêm sợi bạc
Nếu có một vòng trái đất
Người mong con mòn mỏi vẫn không ai ngoài Mẹ.
Mẹ!
Tiếng gọi Mẹ mà khi bập bẹ
Đến lúc trưởng thành con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
Mẹ, có nghĩa là bắt đầu
Cho sự sống, tình yêu, hạnh phúc …
( Ngày Xưa Có Mẹ của Khuyết danh)

Lòng mẹ ấm, lòng mẹ thơm, lòng mẹ là nơi an toàn nhất cho con trú ngụ. Bao nhiêu tiếng cười, nước mắt rơi mà vẫn không đầy, không vơi.
Bao nhiêu nỗi buồn, bao nhiêu nỗi âu lo mẹ chịu để con có niềm vui , mỗi lần ngồi bên mẹ, con như được ngồi trong vùng kỷ niệm, nguyên vẹn, yêu thương tràn đầy.
Mẹ nuôi con không kể nhọc nhằn bao ngày tháng.
Mẹ, có nghĩa là mãi mãi
Là cho đi không đòi lại bao giờ
Mùa xuân đến với trần gian tươi đẹp nhưng mùa xuân mỗi lần đến với mẹ là mỗi lần tóc mẹ, mắt mẹ lại nhạt phai… 
Hãy yêu thương mẹ, tận hưởng những giây phút có mẹ trong đời, các bạn nhé!

Bích Huyền


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét