Tôi rất may mắn có một người đưa đò đó là Thầy Tôn thất Hàn. Ngoài những giờ học trong lớp, tôi còn đến nhà Thầy mỗi tháng hai lần. Lãnh lương giùm cho chị tôi (Thầy nhận tiền lương cho các giáo sư Trường Trung Học Pleiku, phát tại nhà tăng thêm thu nhập) và hàng tuần họp Tuần lãnh đạo (kha đoàn Bắc Bình Vương rồi Xuyên sơn).
Vào lớp khi điểm danh lớp đệ tứ THPK, Thầy đùa ai đặt Liệt ngồi cạnh Dương vậy! Cả lớp cười lớn. Dạy toán, môn học khô khan và khó nuốt.
Phương pháp giảng dạy rất sinh động, hấp dẫn và dễ hiểu. Đặc biệt tay cầm phấn và giảng bài, không có sách vở hay bài soạn. Thầy rất nghiêm, bộc trực.
Tôi vẫn còn nhớ như in giọng nói oang oang và thuyết phục của Thầy.
Thêm một may mắn nữa Thầy còn là kha trưởng kha đoàn Bắc Bình Vương đạo Gia lai, Pleiku, sau đổi tên Xuyên sơn. Tôi là tuần trưởng, sinh hoạt kha đoàn từ năm 1967 - 1970. Đi học xa. 1972 về sinh hoạt lại và là kha phó cho đến ngày 16/3/1975 tan hàng không một lời tạm biệt kha đoàn.
Trưởng giới thiệu tôi tham dự những khóa huấn luyện cơ bản, dự bị Ấu và Thiếu (Pleiku và Nha trang), huy hiệu rừng Thiếu tại Đà nẵng, trại trường Quãng Tế tháng 7 năm 1974. Ngoài ra tôi còn may mắn theo Trưởng tham dự những khóa cơ bản do Trưởng huấn luyện, phụ trách tập bài hát, đôi khi kèm điệu bộ trong những giờ nhàn rỗi ngoại khóa. Tôi đi bên cạnh, được dìu dắt và hướng dẫn vào nghề Trưởng.
Sinh hoạt kha đoàn Trưởng áp dụng phương pháp động não hội, tập một vài bài hát kèm điệu bộ như Ging Gang Goo, Bắc Bình Vương.v.v...Trò chơi máng xối, bịt mắt tìm ra tuần trưởng dứng trên đỉnh đồi.v.v...
Tôi còn may mắn nhiều lần nằm trong lều với Trưởng ôn lại sinh hoạt trong ngày và dặn dò cho sinh hoạt ngày mai trong những kỳ trại.
Tên rừng của tôi là một kỷ niệm suốt cuộc đời. Trưởng là Chúa Sơn lâm của hội đồng rừng Gia lai đặt cho tôi năm 1973.
Tôi rời Việt nam năm 1980. Năm 2000 về thăm quê hương. Tôi đã gặp lại các huynh trưởng đạo Gia lai Pleiku trong nhà hàng ở Thanh đa, gồm các Trưởng: Trương văn Thanh, Nguyễn văn Tánh, Tôn thất Hàn, Lê ngọc Bưu, Nguyễn thị Hạnh, Trần quang Chu.
Tôi thuê xe ôm từ Thanh đa thăm nhà Trưởng ở Đồng nai sau 25 năm xa cách. Anh xe ôm chờ chở tôi về và xin ngủ sau vườn nhà. Trưởng nhắc lại HDS phải tần tiện, chiều Trưởng đón xe đò cho tôi về thành phố, biểu anh xe ôm về khỏi chờ tôi. Trưởng đãi một tô bún thiệt ngon do chính cô nấu. Nằm ngủ trưa bên Trưởng, cho xem lại danh sách trại sinh Quãng Tế ngành Thiếu có tên tôi. Biến cố 30 tháng 4 tôi chưa được trao khăn quàng và gỗ. Trưởng nói đi cắm trại với Trưởng để Trửơng trao. Tôi xin cám ơn ưu ái của Trưởng và cho biết tôi đã có huy hiệu rừng ở Úc năm 1997. Chiều Trưởng đưa tôi ra quốc lộ đón xe đò. Không ngờ đó là lần chia tay cuối cùng.
Tôi sẽ về thăm nhưng không còn cơ hội gặp lại Thầy/Trưởng lần nữa. Thầy/Trưởng đã để lại trong tôi những kỷ niệm khó quên. Kính nguyện cầu Thầy/Trưởng yên nghỉ trong cõi vĩnh hằng.
Kính vĩnh biệt Thầy/Trưởng
An Nguyen
Gấu Chăm Gia lai.Kha đoàn Bắc Bình vương, tiền thân kha đoàn Xuyên sơn, đạo Gia lai năm 1968 chụp tại Biệt điện Pleiku. Thầy/Trưởng TÔN THẤT HÀN đứng, khoanh tay. An Nguyen ngồi cầm cờ mũ calô.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét