Dù sẵn sàng hay còn chưa chuẩn bị
Một ngày kia bạn cũng sẽ ra đi.
Cái thế giới bạn vẫn sống thường khi
Sẽ biến mất, không còn gì tồn tại.
Sẽ không còn ánh mặt trời sáng chói.
Cũng không còn một ngày mới, bình minh.
Và không còn những ấm áp mùa xuân.
Không còn cả những bạc tiền, danh vọng.
Quyền lực mấy cũng chỉ là trống rỗng.
Chẳng có gì còn quan trọng nữa đâu!
Có chăng là những tích tụ từ lâu
Của những phong cách thanh cao, hành xử
Mà bạn đã suốt cuộc đời chia sẻ
Với tha nhân hay thân hữu quanh mình.
Có chăng là những đóng góp chân thành,
Những kiến thức, những gì mình đã học
Cho mọi người bạn sẵn sàng truyền đạt.
Những gì bạn đã kiếm được trong đời,
Những thứ bạn gom góp khắp muôn nơi,
Đều vô nghĩa khi bạn rời dương thế.
Cái cho đi mới thật là đáng kể.
Quan trọng lắm những cử chỉ, hành vi,
Thái độ trong cuộc đời bạn đã ghi,
Đã khắc dấu trong tâm tư người khác.
Một nụ cười, hay một lời khuyến khích
Lúc khó khăn, hay trong lúc hoang mang,
Lúc lo âu, hay phiền muộn, chán chường,
An ủi họ, làm yên lòng, ấm dạ.
Một nắm tay, một đỡ nâng khi ngã,
Cũng có thể thành vô giá không ngờ
Trong cõi lòng bè bạn, cả thân, sơ.
Đừng thắc mắc đến bao giờ bạn được
Mọi người chung quanh bạn còn nhớ, tiếc.
Hãy quan tâm đến sự việc người ta
Nhớ tiếc gì về bạn những năm qua.
Quen biết nhiều chẳng phải là quan trọng,
Trong suốt cả chiều dài cuộc sống,
Ý nghĩa hơn, với số lượng những người
Khi bạn mất lòng họ sẽ bùi ngùi.
Vậy bạn ơi, trong cuộc đời đang sống
Hãy nhìn quanh, với tâm hồn trong sáng,
Lòng yêu thương, ươm đầy những cảm thông.
Sự hiểu biết ấy sẽ đem ánh hồng
Rất diệu kỳ trải đều trong cuộc sống!
Chẩm Tá Nhân
(phóng tác)
08/23/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét