Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2022

Hoa Xương Rồng

 

(Cảm tác từ hình ảnh Hoa Xương Rồng)

Khi mà giữa thời tiết luôn nắng khô,
Mặt trời như đốt nóng từng hạt cát,
Cây Xương rồng vẫn chia cành, vẫn mọc,
Màu xanh tươi dù nghiệt ngã quanh mình

Khi mà giữa thời tiết luôn đảo điên,
Gío thành bão thổi về vùng hoang vắng,
Cát xô nhau chạy dài trên sa mạc,
Chỗ thấp chỗ cao cát vẫn mênh mông.

Khi mà không giọt nước, đất khô cằn,
Cây xương rồng vẫn nở hoa xinh đẹp,
Từng màu sắc, từng nụ hoa cánh mỏng,
Hoa mượt mà, lộng lẫy giữa thân gai.

Không như hoa Sen cần chỗ bùn lầy,
Cần ao nước để cho cây mọc rễ,
Rồi kiêu kỳ như từ trong gian khổ,
Hoa vươn lên khoe vẻ đẹp trinh nguyên.

Khi mà vùng sa mạc bị lãng quên,
Không ai đến, bước chân người xa lạ,
Hoa Xương rồng mỗi chu kỳ vẫn nở,
Vẫn đong đưa nhan sắc của đời mình.

Như cô gái đẹp không gặp tình quân,
Như hương phấn biết về đâu nhắn gởi?
Như màu áo kiêu sa mà phận tủi,
Hoa xương rồng giữa sa mạc lẻ loi

Thì có nghĩa gì tình em. Người ơi,
Cây xương rồng giữa lòng anh sa mạc,
Em kiên nhẫn dù quanh mình bội bạc,
Em vẫn chờ mùa chín của tình yêu.

Và hoa em sẽ nở giữa buồn hiu,
Tình vẫn xanh giữa tình đời khô héo,
Hoa vẫn tươi. Và anh không thể hiểu,
Phút uá tàn, phút cuối vẫn yêu anh.

Nguyễn Thị Thanh Dương.
( Jan. 19- 2012)

1 nhận xét: