Còn nhớ như in, hồi đó tôi mới sáu tuổi, nhà ở miền Bắc có ruộng và sân phơi lúa. Sau khi chiến sự xảy ra, bố mẹ tôi bỏ cả gia sản, vội dắt dìu đàn con thơ dại di cư vào miền Nam năm 1954.
Thời gian đầu tay trắng, mẹ tôi phải đành buôn thúng bán bưng, quẩy đôi gánh, một thúng là món tàu hũ (óc đậu tiếng miền Bắc), thúng kia là món tiết canh, đi bán dạo để kiếm ít tiền còm nuôi gia đình. Vì vất vả nắng mưa, mẹ tôi bị bệnh thương hàn rồi mất, trong lúc em gái út (bé thơ) mới có mấy tháng, tôi có sáu tuổi nhỏ, anh chị tôi còn tuổi thiếu nhi. Ba tôi ở vậy chịu cảnh gà trống nuôi con. Tôi nhớ rất rõ, dù bán buôn chẳng được bao nhiêu, nhưng mẹ tôi khi đi bán về, luôn mua hay cho chúng tôi mỗi đứa tiền quà...
Tôi tin rằng, mẹ tôi chết trẻ, nhưng luôn phù hộ cho cha con chúng tôi, ở thời gian đầu khá khó khăn khi mới di cư vào Nam.
Thơ &Nhạc Vũ Lương Đúng
Ca sĩ Tuyết Mai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét