Thứ Hai, 8 tháng 4, 2019

Nghiêng Đêm Đà Lạt


Đêm nghiêng nghiêng
Rót vào thơ
Ta nghiêng giọt nhớ qua bờ thu xưa
Bây giờ trời Đà lạt mưa
Gió lay lắt ngọn
Sầu thưa thớt lòng.

Một màu sương đục mênh mông
Trôi như sóng nước
Bềnh bồng cõi thơ.
Bên ly cà phê tự giờ
Nhỏ từng giọt xuống rêu bờ lãng du.

Trăm năm
Vỡ hạt mây mù
Nghìn năm,
Rồi … cũng thiên thu đá vàng!
Nghe vùng ký ức – thời gian
Chạm vào cát bụi xanh ngàn non xa.

Bên quán cốc
Người cùng ta
Từng trang xếp lại,
Mở ra dặm trời.
Thời gian rót
Nhẹ dòng trôi
Hắt hiu như ngọn đèn soi bên thềm.

Đường truông dốc
Đà Lạt đêm
Nghe vang sóng nhạc, ai tìm dáng xưa!
Ai còn tìm nỗi sớm trưa!?
Ta còn tìm tuyệt đỉnh mùa quê hương!

Đà Lạt nhớ về vùng ký ức.
Mặc Phương Tử

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét