Thứ Hai, 8 tháng 5, 2017

Con Tim Thổn Thức

CON TIM THỔN THỨC
Khi con tim vẫn còn thổn thức
Bao  cảnh đời nghèo đói khổ cực
Tôi làm sao... mà lệ cứ rớm
Từ trùng dương một tình cốt nhục
Kìa em bé co ro mưa lạnh
Một bà già đôi vai nặng gánh
Anh xe ba gác còng lưng đạp
Đường nào xa kiếp người bất hạnh
Hòa bình... no ấm được sao em
Với tình người đất đá cũng mềm
Cớ gì đây đời nhiều gian dối
Vẫn bất công xã hội triền miên
Nghe chừng quê hương tôi là vậy
Biết bao giờ con sông nước đầy
Chất ngất tràn đồng xanh ruộng ngập
Chuyện áo cơm gác bỏ ngoài tai
Đời nghiệt ngã  xin một niềm tin
Kiếp sống nầy ân huệ trời ban
Phép nhiệm mầu con tim vẫn còn
Là hy vọng chan chứa bao tình
Rồi ngày mai tôi cùng cảnh ngộ
Cảm thông đời đắm chìm đau khổ
Từng bước chân trên mãnh đất nầy
Biết là đây đất Việt quê tôi.
Hải Rừng
1/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét