SAU VƯỜN LÃM THÚY - TÁC GIẢ : VIÊN NGỌAI
HỒI THỨ TÁM
Kim Quan đồng Hổ bảng danh đề
Tạm dịch Tìm sang Vườn Thúy hỏi han
Kim Quan cùng được bảng vàng đề tên.
Thúy Kiều từ ngày khuyên Từ Hải quy hàng bị Hồ Tôn Hiến ám hại, lại còn ép Kiều hầu rượu gẩy đàn, sự việc qúa sỗ xàng, phần sợ quan trên trông xuống, phần lo người dưới bàng quan, nên đem Kiều gán cho Thổ Quan, Kiều theo Thổ quan về dinh, thuyền ra đến Sông Tiền đường Kiều chợt nhớ lời Đạm Tiên dặn bèn nhẩy xuống Sông Tiền đường trầm mình, được Sư Giác Duyên đón vớt.
211- Giác Duyên từ lúc giã Nàng quy
Quẩy níp đeo bầu dạo bước đi,
Chợt gặp Sư già dừng lại hỏi
Nàng Kiều hậu qủa sẽ ra chi
Sư Già nói
212- Sư rằng phúc họa bởi ông trời
Duyên nghiệp đa đoan bởi tại người
Sống đoạ thác đầy cho hết kiếp
Giác Duyên nghe nói, dạ bùi ngùi
Sư già nói
213- Sư rằng song cũng chẳng hề chi
Duyên nợ đầy rồi lại vợi đi
Có ý vớt người thì đến đó
Sông Tiền chỗ ấy gặp Kiều Nhi
Giác Duyên đến Tiền đường
214- Giác Duyên nghe nói cũng mừng lòng
Nửa nhớ nửa buồn ,vẫn đợi trông
Những tiếc những thương càng ảo não
Thúy Kiều Nàng hỡi có hay, không .
Lân la tìm thú
215- Đánh tranh che lợp mái thảo đương,
Nước biếc mây vàng dọi bóng gương
Ngư phủ vài người thuê chực sẵn
Kết chài giăng lưới dọc trường dương
Kiều gieo mình chôi qua
216- Kiều từ gieo xuống giữa dòng ngân
Nước chẩy sóng đưa đẩy lại gần
Kéo lưới Ngư ông may lại gặp
Nửa mừng nửa sợ những phân vân.
Vớt Kiều lên thuyền
217- Ngẫm nhời Tam Hợp dặn vưa qua
Lướt thướt trên mui ướt áo là
Lay gọi hồi lâu Nàng tỉnh lại
Trạc Tuyền còn tiếng vọng ngoài xa,
Kiều mở mắt nhìn
218- Giác Duyên nhận thật mặt Nàng rồi
Giấc điệp mơ màng chửa tỉnh thôi
Mở mắt nhìn coi nào thấy Đạm
Bên thuyền chỉ thấy Giác Duyên ngồi
Dọn thuyền cùng về
219- Thấy nhau mừng rỡ đủ trăm bề
Thuyền gác mái chèo đáy bỏ bê
Kinh kệ trong am ngày tháng lụn
Trào dâng trước mặt cạnh bờ đê
Khuây khỏa nỗi lòng
220- Nàng Kiều sạch nợ đoạn trường xong
Dưa muối nâu xồng chỗ quạnh không
Vãi Giác Trạc Tuyền thong thả cả
Mầu thuyền không sắc, sắc hoàn kh6ng,
Kim sang Lãm Thúy
221- Chàng từ muôn dậm để phù tang
Bối rối trăm đường dạ ngổn ngang
Hết trở vội vàng sang Lãm Thúy
Tìm Kiều thăm hỏi chữ bình an
Lãm Thúy vắng tanh
222- Tìm sang Vườn Thúy lúc ban trưa
Phong cảnh bây giờ khác hẳn xưa
Rèm nát gió lay càng xộc xệch
Bên thềm đám cỏ dãi dầu mưa
Lãm Thúy bài hai,
223- Trước sau nào thấy bóng ai nào
Chỉ thấy bên hiên một cội đào
Năm ngoái gió đông còn bỡn cợt
Bây giờ rêu phủ dấu dầy cao
Lãm Thúy thăm tin
224- Láng giềng có kẻ chợt đi qua
Vời lại thăm tin Thúy nội gia
Cho biết Vương ông vừa bị hoạ
Nàng Kiều, mãi thể chuộc, mình cha,
Thăm tin bài hai
225- Vương Quan cùng với Thúy vân à
Đều đã cùng nhau lánh bước xa
Viết mướn may thuê cầu độ nhật
Từ đây đến đó cách vài ga,
Kim Trọng tìm vào
226- Tỏ đường Chàng mới lại sang qua
Vách đất nhà tranh khốn khó gia
Lặng lẽ chung quanh nào thấy bóng
Đánh liều lên tiếng gọi… trong nhà…
Kim Vương hội ngộ
227- Nghe tiếng Chàng Vương vội chậy ra
Dắt tay rảo bước để vào nhà
Mái sau nghe tiếng ông bà đã
Trông thấy Chàng Kim lệ bỗng sa
Kim Trọng nghe tự sự
228- Ông Bà nức nở đoạn rồi thưa
Gia cảnh sui nên truyện chẳng vừa
Kiều phải bán mình mà chuộc vạ
Ra đi buồn bã khóc nhường mưa
Nghe tự sự bài hai
229- Chàng Kim về đó hỡi Kiều ơi
Nhớ rõ hôm xưa cất bước dời
Dặn lại em Vân thay Chi nó
Chút tình chất nặng khó khơi vơi,
Kim Trọng than
230- Châm quạt thề bồi lại thấy đây
Mà người xa cách có ai hay
Tỉnh rồi lại khóc hồn như sảng,
Đau khổ nào ai biết nỗi này
Vương gia về Liêu dương
23-Thổn thức trong lòng cất bước ra
Vội về sửa soạn chốn vườn hoa
Đón mời Viên ngoại cùng sang cả
Định tỉnh thay Kiều chữ nhạc gia
Đau nỗi biệt ly
232- Thấy Chàng thảm thiết qúa bi ai,
Dừng tiếng Vương ông mới ngỏ nhời
Thân ấy ngàn vàng sao nỡ bỏ
Em Vân thay chị đẹp duyên hài,
Kim Vân kết hợp
233- Bây giờ ván đã đóng thuyền rồi
Than khóc cho nhiều cũng thế thôi
Vội vã chọn ngày cho kết hợp
Trai tài gái sắc cũng vừa đôi
Càng âu duyên mới
234- Tình chị duyên em sắp sẵn rồi
Lại thêm châm quạt với thề bồi
Tình càng thắm thiết bao nhiêu nỗi
Thì bấy nhiêu điều nhớ chị thôi,
Kim Trọng tìm Kiều
235- Mực mài nước mắt chép thành thơ
Tìm tõi bao phen , vẫn lững lờ
Người ở một nơi. một nơi hỏi
Mênh mông khôn biết chữ ai ngờ…
Kim Vương đăng khoa
236- Chiếu trời ban xuống chế khoa văn
Quan ,Trọng, hai người chiếm bảng xuân
Ngõ hạnh hoa chào mừng hớn hở
Một nhà vinh hiển vẻ đai cân,
Vương Quan tạ ân Chung Lão
237- Chàng Vương nhớ đến truyện xa gần
Chung Lão ngày xưa, tới tạ ân
Hương lửa hôm nay đà kết hợp
Chung Vương hai họ kết Châu Trần
Kim Trọng nhớ Kiều
238- Ấy ai hẹn ngọc với thề vàng
Kim mã bây giờ đã hiển vang
Bèo sóng lạc loài tìm chẳng thấy
Mình thì hiển đạt chức quan sang
Kim Trọng Phó Nhậm
239- Vâng ra ngoại nhậm đất Lâm Truy
Ngàn dậm quan san dưới bóng kỳ
Năm trọn đường trường vừa tới sở
Tiếng đàn tiếng hạc vẫn không di,
Nàng Vân chiêm bao
240- Đêm thanh trướng rủ bức màn đào
Giối điệp Vân nường mộng đã cao
Tỉnh dậy thưa chàng hay tự sự
Thăng đường chàng hỏi , thử xem sao
Thăng đường dò la
241- Đêm rồi Bà lớn thấy chiêm bao
Câu truyên Kiều Nương nó thế nào
Tự sự nha này ai biết rõ
Đầu đuôi câu truyện xẩy ra sao
Đô Lại kể truyện
242- Cách đây vào khoảng ngoại mười niên
Tôi biết truyện Nàng biết cả tên
Mã Giám mua Kiều bên Lãm thúy
Ép nàng làm điếm , cực triền miên
Đô Lại kể tiếp
243- Sở Khanh giả dạng sót thương Nàng
Đưa kế đà đao, Tích Việt, sang
Tháo cũi sổ lồng cùng trốn chậy
Ngả ba Sở rẽ , mẵc thây nàng
Tú Bà hành hạ Kiều
244- Tú Bà tốc thẳng tới nơi rồi
Ép buộc nàng Kiều trở lại thôi
Bắt nhặt bắt khoan nhiều tội lỗi
Đánh Kiều gần chết thảm thương ôi..,
Kiều liều mình
245- Rằng tôi chút mọn phận đàn bà
Đành phải bán mình chuộc tội cha
Sống thác thân này đâu xa quản
Rút dao Nàng quyết hủy đời hoa,
Tiếng oan vỡ lỡ
246- Thương ôi tài sắc đến như vầy
Oan nghiệt dao này nỡ cắt dây
Xúm lại cùng nhau lo cứu tỉnh
Vực Nàng vào tạm chốn phòng tây
Mã Kiều chịu đoan
247- Bầy vai có Ả Mã Kiều ta
Thấy cảnh thương tâm sót ruột già
Liều mạng chịu đoan cho bạn để
Chiều lòng Mụ Tú, truyện vừa qua,
Thanh lâu gặp Thúc
248- Thiếp hồng vừa gởi đến Thanh lâu
Kiều Thúc hai người quấn quýt nhau
Mượn cớ thừa lương tìm cách chuộc
Cùng Chàng chung sống nửa năm sau
Kiều gặp xui
249- Nửa năm hơi tiếng mới dần dà
Bỗng thấy Nghiêm đường trở lại gia
Ép buộc Kiều nương về chốn cũ
Van nài chẳng được kiện lên nha
Qua cơn bĩ cực
250- Phủ đường nghiêm lệnh cuộc thôi tra
Xét thấy Kiều Nương quả thực thà
Xuống lệnh Mộc già cho hoạ thử
Vừa lòng Cụ lớn án thông qua,
Phủ quan khuyên Thúc Phụ
251-Dâu con đạo cả của gia đình
Thúc phụ cũng nên lượng thứ tình
Sắc ấy tài này đầy đủ cả
Để cho loan phượng được hoà minh
Kiều sui Thúc về Lâm Truy
152- Nửa năm hơi tiếng cũng vứa quen
Kiều bảo Thúc về để dọ tin
Bầy tỏ mối tình cù cát ấy
Để ngưòi chính thất hả lòng thêm,
Thúc về không dám nói thật với vợ cả
253- Thú quê thuần hức bấy lâu nay
Biết bao tưởng nhớ mấy năm chầy
Thương nghiệp dẫu rằng nhiều bận rộn
Tào khang nghĩ tới muốn về ngay
Hoạn thư đáp lời
254- Quạt nồng ấp lạnh bấy lâu nay
Chăn gối lẻ loi những tháng ngày
Thiếp vẫn một lòng trông đợi mãi
Để cùng ấm lạnh chút tình say
Họan Thư nói tiếp
255- Ít bữa Chàng về định tỉnh thôi
Kẻo Cha trông đợi tháng năm rồi
Thuần hức một lòng sau trước vẫn
Tấm lòng chung thủy chẳng chia đôi,
Thúc Sinh lai hàng
256- Đừng về muôn dậm nẻo sa săm
Ai biết lòng ai muốn hại ngầm
Về đến Lâm thành thì mới rõ
Mất kiều mất của lệ khôn ngăn
Thúc Sinh gọi hồn
257- Gần miền sẵn có một Ông Thày
Tam đảo Cửu tuyền truyện dở hay
Nói thật rõ ràng cho chủ biết
Tìm sang thiếp xuống hỏi Kiều ngay
Ông Đông trỏ về nòi
258- Nèn hương vừa ráo bỗng Thày hồi
Kể rõ tận tường để Thúc coi
Tam đảo , cửu tuyềnb tìm đủ cả
Nửa năm trời nữa biết tin thôi
Kim Trọng buồn
259- Chẳng qua đồng cốt loại ỉ quàng siên
Chết đã rõ ràng lại bảo yên
Năm nữa hay tin người ấy sống
Khác nào Lưu Nguyễn gặp nàng Tiên,
Thúc Sinh hồi trang
260- Sen tàn cúc mới trổ vài bông
Nhớ Cảnh nhớ Quê những trạnh lòng
Thưa với Nghêm đường xin cất bước
Về nhà khuây khỏa nỗi long đong
Thúc Sinh gặp Kiều
261-Nào có ngờ đâu Thúc thấy Kiều
Đầu bù tóc rối mặt nhãn nheo
Hoạn gọi con Tỳ ra lậy chủ
Vâng lời Nang phải dạ đi theo
Hoạn Thư hành hạ Kiếu trước mặt Thúc
262- Con kìa qùy xuống tháo dầy ra
Rồi lấy khăn bông rũ bụi qua
Thau nuớc kề bên lau rửa mặt
Chàng đang mệt mỏi cấm chùi đa
Hoạn bắt kiều cởi quần áo cho vợ chồng y
263- Con Tỳ trải chiêu mắc màn rồi
Quạt muồi buông màn đứng đấy thôi
Cởi cả áo quần cho chủ nữa
Đét đồn cho tỏ đứng mà coi
Hoạn thư bắt Kiều làm tờ khai
254- Bữa tiệc hôm nay có những gì
Con Tỳ nó cứ muốn quay đi
Cậy Chàng tra xét ra manh mối
Kẻo nữa sau này lắm thị phi
Thân cung
265- Kiều tôi quê quán bắc kinh thành
Gia biến cho nên phải bán mình
Mong được Chủ nhân cho đầu phật
Quãng đời còn lại khỏi chinh vinh,,,,,
Hoan Thư ưng cho Kiều xuất gia
266- Áo xanh truyền đổi tấm cà xa
Sạch nợ, Nô tỳ cất bước ra
Trạc Tuyền danh hịệu thường ngày gọi
Chuông mõ kệ kinh tháng vụt qua,
Tiểu thư quy ninh
267- Buổi đẹp trời kia Hoạn nói ra
Quy Ninh thăm Mẹ ở bên nhà
Thúc Sinh hớn hở lòng mừng rỡ
Chờ Hoạn đi rồi kíp lẻn qua,
Thúc Kiều tâm sư
268- Trên gác viết kinh Thúc vời Kiều
Cùng nhau tâm sự nỗi liêu điêu
Nợ duyên, duyên nợ bao nhiêu đó
Thôi quyết tìm đường , tránh hoạ theo,
Kiều trốn khỏi chùa
269- Tiếng gà sao sạc gáy trong đêm
Khăn gói bên mình buộc đã êm
Khánh bạc chuông vàng đem hộ vệ
Hướng tây chân bước nhẹ nhàng thêm,
Kiều vào am Chiêu ẩn
270-Cũng may Chiêu ẩn ở gần bên
Rảo bước săm săm gõ cửa liền
Nghe tiếng Trụ trì liền ra hỏi
Ai người khuya khoắt nói gì thêm,
Kiều lên tiếng
271- Tiểu Thuyền quán tại Bắc kinh xa
Lĩnh ý Sư Huynh cất bước ra
Đường xá xa sôi nên đến muộn
Xin Tháy mở cưa sẽ thưa qua
Giở đồ Chuông khánh
272- Vâng ý Sư Huynh đến cảnh đây
Vật này thành kính tặng Sư nay
Phải nơi Hằng Thủy là ta trọng
Xin hãy dừng chân đợi ít ngày…,
Kiều nương thân tại chiêu ẩn
273- Những mừng được chỗ tạm yên thân
Kinh kệ ngáy thường việc vẫn chăm
Tháng lụn năm chầy xem cũng lẹ
Bỗng người Đàn Việt ghé sang thăm
Kiều bị lộ tẩy
274-Chuông khánh khen thay đẹp qúa chừng
Giống y nhà Hoạn chữ sau lưng
Giác Duyên chột dạ đêm thanh hỏi
Kiều kể đầu đuôi .sự chẳng đừng
Giác Duyên hoảng hốt
275- Bây giờ sự đã rõ nhường này
Liên lụy mà còn khổ hại thay
Tìm cách gởi sang nhà Họ Bạc,
Rồi sau tính nước chỗ nào hay
Gởi Kiều sang Bạc Bà
276- Nhắn sang dặn hết một đôi đường
Tạm gởi Kiều sang tránh họa vương
Sau mới tìm phương đà cứu chữa
Để Nàng đến chỗ ,… thật, tình thương
Kiều bị Bạc Bà ép gả
277-Tội trộm chuông chùa qủa gớm thạy
Khôn đường dấu nhẹm ở nơi đây
Chi bằng gả quách cho xong truyện
Bạc Hạnh cháu ta cứu nỗi mày
Kiếu đòi biết mặt Bạc
278-Dù ai lòng cò sở cầu chăng
Cũng biết nhau rồi mới nói năng
Xin nguyện một lời cùng Thổ địa
Rồi sau kết nghĩa , đã mần răng
Kiếu Bạc kết hôn
279- Được nhời như cở tấm lòng riêng
Quét dọn bàn thờ để đốt hương
Qùy lậy hêt lời cùng Thổ Địa
Ước nguyện trăm năm đã rõ rường.
Kiều Bạc về Châu Thai,
280- Thành thân sau mới bước sang thuyền
Suôi gió, nhổ neo kíp kíp liền
Sang nẻo Châu Thai vừa cập bến
Bạc Sinh lên trước , dặn Kiều yên….
Bạc Sinh bán Kiều cho Tú Bà
281- Bạc Sinh tìm đến chỗ Thanh lâu
Mụ Tú nhìn Kiều định giá mau
Có vồn có lời là bán phắt
Tìm đường Bạc lánh chẳng nhìn nhau
Kiều theo Tú Bà vào lầu xanh
282-Thoãt trông Nàng đã biết thân mình
Cái kiếp tài hoa thật đủ vành
Vào thảm ra sầu cha cài kiếp ….
Lấm đầu nào quản Mẹ đời xanh..,
Kiều găp Từ Hải
283- Thanh lâu nổi tiếng có Kiều nhi
Tài sắc cầm thơ đủ mọi vì
Nghe tiếng râu xồm sang gặp mặt
Thấy Nàng tài sắc qúa cung phi
Cá Chậu, Chim lồng
284- Từ Kiếu đối diện qủa vừa đôi
Bên sắc bên tài cũng hỡi ôi
Duyên nợ ba sinh đà gắn bó
Chuộc Nàng ra khỏi chỗ tanh hôi,
Đô Lại ngưng lời
285- Tôi biết đến đây đã hết rồi
Phần sau xin hỏi Thúc Sinh thôi
Thiếp hồng mời Thúc qua dinh để
Tường tận Kiều nương đoạn hạ hồi,
Thúc Sinh kể tiếp
286- Trong quân tôi hỏi rõ ràng rồi
Từ Hải uy danh tiềng nức đời
Cho phép Kiều nương ân oán trả
Đoanh đồn đóng ở mé đông trời
Thúc sinh ngưng lời
287- Trải qua hồi ấy đến hôm nay
Không biết hồi sau chút dở hay
Bằn bặt phương trời tin tức vắng
Chỉ còn thoang thoảng gió cây lay…
Trọng được tin Kiều rõ ràng
288- Nghe tin ngơ ngác lại bồi hồi
Góc biển chân trời vẫn nổi chôi
Đọan chót quãng đời cần biết rõ
Quyết tìm gặp mặ thoả lòng tôi,
Khâm ban sắc chỉ
289- Năm mây bỗng có chiếu trời ban
Kim Trọng Lâm thành tới trị an
Vương cũng Hoài thành cùng phó nhậm
Hai nhà sửa soạn kíp thuyên quan
Trên đường qua Hàng Châu
290- Xẩy nghe thế giặc cũng vừa an
Phúc Kiến tro tàn, với Tích giang
Qua đất Hàng Châu nghe rõ truyện
Tiền đường chỗ ấy… mả Hồng nhan,
Kim Quan cùng bỡ ngỡ
291- Thật tin nghe được rõ ràng rồi
Ngày nọ trao binh đã lỡ thời
Trúng kế Hồ công, Từ tử trận,
Nàng Kiều trầm thủy thảm thương ôi,
Người Hàng Chau nói
292- Những thương lòng dạ của kiều Nương
Chữ Hiếu chữ Tình thật ngổn ngương
Vì một chữ Trung mà đến nỗi
Theo chân Tù trưởng đến Tiền đường…
Người Hàng Châu Kể tiếp
293- Ám hiệu bầy ra giết hại Từ,
Ngàn đời tiếng xấu vẫn còn dư ….
Hầu rượu, gẩy đàn vui suốt sáng
Nghĩ mình phương diện vội vàng thư..
Kim Trọng nghe xong khóc Kiếu
294- Ới hỡi Kiều Nương ới hỡi Kiều
Đôi ta Duyên Nợ có bây nhiêu
Trông vời dòng nước xa thăm thẳm
Cái nghiệp Đoạn trường hẳn cũng tiêu,
Khóc Kiều bài hai
295- Mực mài nước mắt biết bao phen
Tìm khắp Lâm Thành vẫn bặt tin
Nào biết Lâm Truy nơi nẻo ấy
Rầy vò thề sác bởi đòn ghen
Khóc Kiều bài ba
296-Một nhà vinh hiển chỉ riêng em
Lận đận quê người quá thập niên
Lấy hiếu làm trinh lòng trọn vẹn
Lấm đầu nào quản chút thân lươn,
Khóc Kiều bài bồn
297= Ấy ai hẹn ngọc lại thề vàng
Kim mã ngọc đường đã hiển vang
Chỉ một mình em là bất hạnh
Quê người chìm nổi, nỗi gian nan,
Khóc Kiều bài năm
298- Thề nguyện Thúy hiên, mới độ nào
Những là dầy ước lại mai ao,
Một nhà xum họp cho êm đẹp
Nào có ngời đâu, phận má đào …..
Kim Quan lập đàn chiêu hồn Kiều
299-Chiêu hồn thiết vị lễ thưởng rồi
Cắt kết, giải oan , sạch nợ đời
Lại nguyện hương hồn lên cõi Phật
Đời đời thoát khỏi chỗ tanh hôi,,
300-Bài Văn Kim Trọng Tế Kiều ở Tiền đường
Than ôi! Vật đổi, sao dời,
Sương rơi , tuyết sạch,
Bóng quang âm vùn vụt ngả về tây
Thân lưu lạc nỗi chôi nơi đất khách
Một bản điếu văn
Đôi đàng ngăn cách,
Nhớ Thúy Kiều người ước nguyện trăm năm của anh khi xưa
Phúc hậu hiền hoà
So bề tài sắc
Chữ tốt văn hay
Thi hoạ cầm kỳ,
Nết na thanh bạch,
Gặp cơn gia biến nên Nàng đành phải bán mình chuộc vạ cho cha về cùng Mã giám, Đạo làm con coi chữ Hiếu nặng tầy non , trao trâm quạt dặn rõ ràng minh bạch, Từ đấy: Góc bể bơ vơ,Chân trời lưu lạc,
Đất Liêu Dương Thúc Phụ mãn phần, nên Nghiêm Phụ gọi anh về hộ trở,
Lúc chia tay lòng dạ phân vân, Trên cật Ngực dặn em nên cẩn thận,
Khi mãn tang trở lại Thúy hiên thấy quạnh quẽ bốn bề im phăng phắc,
Người lối xóm đi qua vời lại hỏi thăm tin, thì mới biết rõ ràng thêm chút nữa,
Lần theo địa chỉ thăm dò, lên tiềng chàng Vương ra đón khách,
Vừa ngồi xuống Vương ông nhìn thấy, bỗng oà lên ới hỡi Kiều nhi,
Mới bước ra Vương Bà nhận thấy tỏ tường, cũng sùi sụt Chàng Kim về đó ……
Nọ châm quạt thề bồi còn trọn vẹn
Với kim thoa gắn bó hãy còn đây,
Vội trở về sửa soạn chốn hoa viên đón rước Nhạc gia sang phụng dưỡng,
Từ ngày ấy:
Cảnh sầu thảm khôn ngăn dòng lệ chẩy,
Bức tâm thư tím tõi mấy năm dòng
Người một nơi hỏi một nơi,sương pha mái tóc
Thư một nẻo , tìm một nẻo, lệ sầu khôn sạch
Cũng may thay!
Chế khoa rộng mở, Ngõ Hạnh hương bay,
Được tin phó nhậm , Nam Bình trọng trách
Cùng nhủVương Quan,Phó nhậm Hoài Thành,
Trên đường đất khách Qua đất hàng Châu,
Tỏ tường minh bạch
Nên mới :Lập đàn tế lễ, Cầu độ Hương linh,
Thoát bề khổ ách,
Những đau lòng:
Khối tình mang xuống chưa tan,sót người bạc mệnh,
Rẽ chân bèo sóng lạc loài, quê người đất khách, Thương ôi! Kim Trọng
Giác duyên qua Tiền đường
301-Giác Duyên từ tiết giã nàng Kiều
Quẩy níp đeo bầu hứng gió reo
Lũng thững Tiền đường nhìn nước chẩy
Trông lên đàn tế thấy tên Kiều,
Giác Duyên hỏi chủ đàn
302- Người đâu thân thích họ hàng sao ?
Cầu đảo đàn tràng ? nghĩa thế nao
Ai khóc người còn…, hay thế nhỉ
Muốn nhìn, rõ mặt bước theo tao,
Kim Trọng hỏi Sư Giác Duyên
303-Đàn tràng cầu đảo chình Kiêu Nương
Quê quán Bắc Kinh gặp đoạn trường
Xin hỏi Sư Bà cho biết rõ
Ở đâu mà lại có Kiều Nương ?
Kim Trọng thưa tiếp
304- Đây chồng, đây Mẹ với cùng cha,
Đó nọ em dâu, cũng ruột già
Xin hỏi Sư Thày tường tận nhé
Từ lâu tìm kiếm qủa không ra,
Giác Duyên đáp
305-Trả ân, ngày nọ ở Lâm Truy
Tường tận rẽ rành mọi thị phi,
Lại gặp Sư Bà Tam Hợp chỉ
Sông Tiền đến đó vớt Kiều nhi,
Giác Duyên kể tiếp
306-Trên mui lướt thườt áo là xanh
Lay gọi Trạc Tuyền vụt tỉnh nhanh
Gác mái, neo thuyền vế am ở
Cùng ta kinh kệ, cảnh am thanh,
Một nhà xum họp
307-Rẽ lau vạch cỏ để tìm đi
Qua rạng lau thưa đến trụ trì
Lên tiếng gọi Nàng ra hội ngộ
Cả nhà mừng rỡ lệ khôn di,
Nỗi mừng khôn tả
308-Trông xem đủ mặt cả gia đình
Cha Mẹ, hai em, với Kim sinh
Thêm nữa em dâu, Chung Lại đó
Mừng mừng, tủi tủi, thật linh tinh
Tạ Thày cùng về cố quận,
309-Cùng nhau qùy lậy tạ Sư Thày
Muôn đội tái sinh nghĩa nặng dầy
Nửa ở nửa về so sánh mãi
Sau cùng mới quyết trở về ngay,
Mừng chủ đoàn viên
310- Một nhà xum họp cả gia đình
Tủi tủi mừng giọt lệ sinh
Vật vã khóc than cùng kể lể
Giã Thày giã cảnh kíp về Dinh,
Mở tiệc đoàn viên
311-Tiệc mừng mở tại chỗ tư dinh
Hớn hở chung vui rất hậu tình
Cạn chén Nàng Vân bầy tự sự
Tái hồi Kim Trọng, thật là vinh
Phần tổng kết
312- Cho hay muôn sự bởi trời già
Sắp xếp thành khuôn khó biết a
Bĩ thái tuần hoàn thay đổi mãi
Xưa nay đâu có khác chi mà
Kết thúc
323-Chữ Tài chữ Mạnh biết đâu lường
Cái Nghiệp Đoạn Trường đã vấn vương
May, rủi, tại người khôn trách lẫn
Trà dư tửu hậu, đọc vài chương ./.
Sau Vườn Lãm Thúy chung.
Tiết Trung Thu Năm Kỷ Sửu,Tháng Ba ngày Cốc Vũ Dương lịch tháng Tư, ngày 29. năm 2009 Viên Ngoại Nguyễn Khắc Nhân tự Thái Hanh Giải Văn học năm 2005 tại Victoria Giải Cao niên xuất sắc năm 2008 tại liên bang Úc.
Mùa Thu Năm Kỷ Sửu sau tiết Cốc Vũ
Dương lịch ngày 29-4-2009
Viên Ngoại : Nguyễn Khắc Nhân(Thái Hanh)
HẾT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét