Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

Tạ Tình


Tóc mây một món chiếc dao vàng,
Tình nghĩa còn đây chút dở dang.
Phận số không cho tròn nguyện ước.
Bể dâu đành để lỡ cung đàn.
Ba sinh hương lửa bao đời hận ,
Duyên nợ đá vàng suốt kiếp mang.
Ngày ngắn, đêm dài, nơi đất khách.
Thẫn thờ nhìn ngắm ánh trăng tan.


Lời Thêm:"Tóc mây một món chiếc dao vàng" là  một câu trong bài "Màu Thời Gian" của nhà thơ Đoàn Phú Tứ, một trong các thày dạy Việt Văn tài hoa của tôi thời Trung Học, đầu thập niên 1950 ở Hà Nội. 
Nỗi riêng khôn tỏ, mượn chữ mượn lời người xưa, gửi theo ít nhiều lãng mạn tiềm ẩn của một thời thơ dại, vào những ngày tháng cuối đời này, chắc không ai nỡ trách. "Sớm nay tiếng chim thanh, trong gió xanh, dìu vương hương ấm thoảng xuân tình" (trong Màu Thời Gian).
Phạm Khắc Trí
24/9/2014
* * *
Các Bài Họa:

Thu Sang


Lộng lẫy thu sang khoác áo vàng
Chập chùng đồi núi cánh tay dang
Lưng trời chiêm chiếp chim rung cánh
Thung lũng vang vang tiếng gọi đàn
Suối vắng mơ màng sương lướt thướt
Hồ trong huyền ảo khói mênh mang
Lá rơi một chiếc theo làn gió
Đáy nước chập chờn ánh nguyệt tan
Mailoc
9-24-14
 * * *
Dở Dang


Lá trầu xanh mướt, quả cau vàng
Nào kịp trao nhau, khiến dở dang
E ấp hoa xuân vừa hé nụ
Lượn lờ ong bướm đã ngân đàn
Tơ hồng chẳng buộc, ngàn năm tiếc
Duyên nợ không thành, trọn kiếp mang
Đến cuối cuộc đời, lòng vẫn nhớ
Mối tình thuở ấy mãi chưa tan.
Phương Hà
 * * *

Đợi Chờ


Bịn rịn nên thu ửng sắc vàng
Như non lưu luyến áng mây dang
Vào yêu có đợi đành cam chịu
Vướng khổ vì chờ cũng ráng mang
Hai kẻ đôi nơi trông cánh nhạn
Phòng đơn bóng lẻ xót tơ đàn
Câu tình cảnh đợi nào ai khỏi
Nỗi nhớ vì thương mấy dễ tan

Quên Đi
 * * *

Tạ Tội Tình Này

Nghĩa Mẹ,tình Cha ánh đạo vàng
Ơn Thầy dạy dỗ bỏ sao đang?
Ngày xưa,son trẻ khôn đền đáp
Nay đã già nua lỗi nhịp đàn
Nửa kiếp lưu vong thân viễn khách
Một đời biệt xứ tội đành mang
Xét mình phận bạc trò dâu bể
Xin tạ tội nầy....chắc khó tan!

Song Quang
 * * *
Tạ Tình

Ngồi ngắm hoàng hôn nhạt nắng vàng
Đâu cần phải vội, cứ dềnh dang
Ánh trăng chầm chậm len khe lá
Quán nhỏ êm êm phát tiếng đàn
Hương lửa say nồng men cảm giác
Duyên tình buộc chặt gánh cưu mang
Thời gian chẳng hỏi ai quen biết
Cuốn hết theo mình bao vỡ tan! 

Nguyễn Đắc Thắng 
 20140926

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét