Thứ Hai, 29 tháng 6, 2020

Hạ Chờ



Xướng:
Hạ Chờ

Có phải người đi mang hạ theo
Tiếng ve rưng rức rớt qua chiều
Ngả nghiêng cánh phượng đong đưa nhớ
Đỏ mắt thời gian tiếng gió xiêu

Có phải người đi kéo nắng đi
Đổ xuống cơn mưa hạ lỡ thì
Rơi qua lối cũ mòn mong đợi
Người về ngan ngát bóng tà huy

Có phải người đi đêm khuyết trăng
Lả tả sương rơi chiếm chỗ nằm
Ánh đèn le lói trên đầu phố
Buồn bã hàng cây đứng lặng câm

Có phải người xa lạc bước chân
Kỷ niệm đong đưa nhớ rất gần
Với bàn tay chạm mùi hương cũ
Làn tóc người bay, tiếng gió thân

Thôi thì cứ đợi mòn năm tháng
Mùa hạ xa xưa lại trở về
Tà áo người bay xao xuyến gió
Cho tình se nỗi nhớ vân vê

Trầm Vân
***
Họa:
Mùa Xuân Trở Lại

Ai đã vô tình mang nắng theo
Hè qua âm ỉ thoáng hương chiều
Ve kêu rỉ rả lòng thương nhớ
Lưu luyến một mùa gió ngả xiêu

Nắng đã âm thầm theo bước đi
Để cho cô gái lỡ xuân thì
Đợi chờ mòn mỏi trên đường cũ
Khúc hợp quần giữa bóng phát huy

Người về đêm tối thiếu vầng trăng
Bất cứ nơi đâu ngã xuống nằm
Một kiếp phong sương đâu bến đợi
Cả đời phiêu bạt tiếng như câm

Phương trời xa thẳm mỏi đôi chân
Cứ nhớ tình xa lại thấy gần
Năm tháng phôi phai lòng vướng bận
Trên đời còn biết có ai thân

Rả rời im lặng cùng ngày tháng
Chợt nhớ Xuân sang định trở về
Chẳng rõ người xưa còn có đó
Tay cầm tay cảm xúc xoăn vê.

Paris, 26/06/2020
Trịnh Cơ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét