(Trường xưa Tống Phước Hiệp - Vĩnh Long )
“Hạ ơi ! Hạ đến làm chi nhỉ ! Để lại trong tôi bao ngẩn ngơ.” Mùa hạ đã qua hơn một tháng, ngoài kia qua khung cửa sổ những tia nắng cứ gay gắt tỏa xuống lòng ta, mỗi sợi nắng vàng cứ như thiêu đốt tâm tư nhớ nhung của bạn và tôi. Tuổi học trò của chúng mình đẹp biết bao, ơi ! nhớ quá nhưng giận hờn vu vơ, những nhớ thương, những vui buồn trong phút chốc , øchẳng biết nhớ gì? Thương gì? Tuổi học trò chấp cánh những ước mơ. Rất đơn sơ nhưng đầy hoa thơm, cỏ lạ.đầy màu xanh của cây lá, của tiếng cười, tình bạn bè tình thầy cô.
Đời học sinh buồn vui bất chợt
Những ưu sầu như phớt qua nhanh
Mái trường thân yêu. Bon hoc tro chung ta đã từng mến thương gọi như thế!, Bay gio, qua rồi khỏang thời áo trắng, xin hãy nhớ về ngôi trương ngày xưa, để nghe một chút bâng khuâng, tiếc nuối, ngậm ngùi…
Mai xa trường có nhớ?
Ta áo trắng bay bay
Bước chân nào vụng dại
Mái tóc thề ngang vai
Mai xa trường em nhớ?
Hàng phượng vĩ thân thương
Hoa điệp vàng ngập lối
Oâi! Những chiều quê hương.
Hè về, tiếng ve râm ran, hoa phượng đỏ rực trên cành … bao nhiêu đó cũng đủ làm xao xuyến bao con tim bé nhỏ .. phải nói lời chia tay suốt ba tháng hè và nhất là cá bạn học sinh lớp 12 … là phải xa trường xa lớp mãi mãi ơi! Buồn làm sao!
Phượng buồn, phượng khóc ai đây
Mà sao đỏ cả những ngày mến thương
Cánh phượng buồn khóc vấn vương
Sao nghe thương quá mái trường thân yêu
Cũng với “ Nỗi buồn hoa phượngõ tâm sự với bao nỗi nhớ thương trong lòng.
Hè ơi! Hè đến làm chi
Xa thầy, xa bạn chia ly mái trường
He mang nhiều nỗi vấn vương
Hè cho ta nỗi nhớ thương trong lòng
Ngày mai- ư!ngày mai ơi! Thương quá những tà áo trắng bé nhỏ dịu hiền. Ngày mai ừ! ngày mai tất cả rồi phải chia tay
Ngày mai người đã đi rồi
Nơi đây hoa đỏ vừa rơi theo chiều
Trở lại trường xưa một sớm mai, bạn có còn nhớ …. Những nhớ thương cháy bỏng . Tuổi học trò- khung trời mơ ước – thời gian qua đi- bao mùa hè- bao vấn vương – mãi mãi trong tâm hồn mỗi ngươi chúng ta dù năm tháng có phôi pha.
Mai trở lại trường xưa em có nhớ
Dáng học trò trong áo trắng nên thơ
Ngọc Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét