Những ngày này, nắng như đổ lửa. Con gái tôi thủ thỉ:
- Ba, con không biết đường đi, ba đưa giùm con đi Bình Minh, tìm xã Mỹ hòa để con hỏi về loại bưởi Năm roi.
- Bây giờ đã chín giờ, nắng hơi gắt rồi đó con. Ba cũng không rành vùng đó, nhưng thôi cứ đi, đến nơi mình sẽ hỏi thăm đường vậy con.
Nhà chỉ có hai cha con cùng với đứa cháu ngoại. Cháu hơn hai năm tuổi, không ai trông hộ, đành mang cháu theo luôn, biết đâu nắng gió giúp cháu mạnh khỏe hơn.Tìm hỏi vòng vo những vựa trái cây tại khu vực Bình Minh,vẫn không như ý, nên đành tìm đường đi tiếp đến Mỹ hòa, một nơi nổi tiếng bưởi Năm roi không hột.
Ôi thôi, đường đang được tu bổ, nên buị mịt mù, lởm chởm mấp mô. Tội nghiệp cháu ngoại tôi, ngồi trong lòng ông, hứng chịu nắng buị, lớp bị dằn xóc, lại sợ sệt, nên êm re.Từ Bình Minh, khoảng bảy cây số đườnf, rẽ phải, qua chiếc cầu bê tông dài, nhưng hơi hẹp là đến nơi. Ở đây, có đến vài vựa bưởi, nhân công đang gánh bưởi từ ghe neo đậu trên con rạch. Trông họ thật vất vã, nhưng không kém thơ mộng.
Hỏi bạn mối lái, giá cả chuyên chở, sau đó chúng tôi tiếp tục lên đường đi Tam Bình, cách nơi đây khoảng hai mươi cây số. Tội nghiệp cháu tôi không kêu khóc vòi vỉnh chi cả, chỉ uống sữa thaycơm. Còn cha con tôi vì vội nên từ sáng đến giờ, không thứ chi bỏ bụng, chạy ngược xuôi. Cuối cùng cũng tìm và mua được cam sành Tam Bình.
Trong lúc đi lang thang, chợt thấy bụi dứa gai, tôi chợt nhớ món "bắp trét", là bắp giã cho tróc vỏ, nấu nở ra như nấu cơm. Người bán trét bắp lên lá chuối, thêm dừa rám nạo sợi, rải lên mặt bắp, rắc tí muối mè đường và múc ăn bằng lá dứa gai, thay muổng.
Trước khi ra về, chúng tôi tìm thăm người bạn lâu ngày không gặp, cách nơi này khoảng mười lăm cây số. Bạn Ngoa trước đây lên Vĩnh long ở trọ và học trường Tống Phước Hiệp. Bạn ngụ gần nhà tôi, nên quen biết rồi trở nên thân thiết hơn. Thuở còn đi học, tôi thường đến nhà nó, ở Cống Bà Tảng, vào dịp lễ hoặc Tết. Đôi lúc ở lại đêm. Sau 75, dời về ấp Cái Ngang. Căn nhà lợp lá, từ lộ làng phải đi dọc theo bờ ruộng một khoảng mới đến nơi.
Trước nhà rất nhiều bụi cây mua, loại hoa năm cánh tim tím, nhụy vàng đẹp đơn sơ mộc mạc, nhưng trông thật bắt mắt. Bạn tôi hiền lành, tánh tình đơn giản như căn nhà của nó. Hai vợ hồng bạn sống cùng mẹ già, nay đã hơn chín mươi . Chúng tôi chuyện trò khá lâu, cùng ngồi uống nước dừa, nhắc lại chuyện năm xưa. Thật không gì thú bằng.
Bạn còn giới thiệu với tôi, miểu Bà Chúa Xứ, đã hộ trì cho dân vùng này bình yên, tên miểu Ngả Ngay, lấy tên của ấp này, nó giới thiệu, miểu này lập sau miểu bà Châu đốc khoảng năm năm, bài vị có ghi rõ. Trước đây là mái lá đơn sơ giữa ruộng, cách đây vài năm có mạnh thường quân ở Tây ninh, Sai gòn, Bình dương ra tiền của trùng tu cho khang trang. Điều đặc biệt là hàng gừa rất cổ xưa đan xen nhau sau khi cây chủ ngả xuống, nhưng vẫn còn sống,tiếp tục sanh sôi. Tôi tò mò theo nó xem ,quả thực thâm u, nhưng lại mang tính khoáng đạt, dung chứa. Nơi này có bà cụ áo thâm ngoài tám mươi làm từ. Ngoài thờ chánh vị, còn thờ cửu huyền trăm họ, tổ vị, các vị nữ lưu, đầy đủ bài vị cùng công đức những tiền hiền…liên quan đến ngôi miếu của địa phương này.
Tôi từ giã bạn. Bạn chạy xe đạp cà tàng trong nắng gay gắt buổi xế trưa, đưa đường chúng tôi đến, rồi tiễn về. Tôi kiếu chạy trước để về nhà, nhìn kính chiếu hậu, người bạn dáng ốm yếu, đầu cuối xuống gò lưng đạp xe loạng choạng trên bờ đường cao, trong nắng hạ chói chang và vắng lặng…..
Trương Văn Phú
***
Vài Hình Ảnh chuyến đi mua bưởi năm roi Mỹ Hòa, cam sành Tam Bình và Miểu Bà Ngã Ngay (Vĩnh Long)
Hình Ảnh:Trương Văn Phú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét