Thứ Năm, 31 tháng 12, 2020

Beau Poème Sur Le Temps



Français:

Beau Poème Sur Le Temps

À peine la journée commencée et ... il est déjà six heures du soir.
A peine arrivé le lundi et c'est déjà vendredi. ... et le mois est déjà fini.
et l'année est presque écoulée.
et déjà 40, 50 ou 60 ans de nos vies sont passés.
et on se rend compte qu'on a perdu nos parents, des amis.
et on se rend compte qu'il est trop tard pour revenir en arrière ...

Alors... Essayons malgré tout, de profiter à fond du temps qui nous reste...
N'arrêtons pas de chercher à avoir des activités qui nous plaisent...
Mettons de la couleur dans notre grisaille...
Sourions aux petites choses de la vie qui mettent du baume dans nos cœurs.
Et malgré tout, il nous faut continuer de profiter avec sérénité de ce temps qui nous reste. Essayons d'éliminer les "après"...
Je le fais après..
Je dirai après...
J'y penserai après...

On laisse tout pour plus tard comme si "après" était à nous.
Car ce qu'on ne comprend pas, c'est que:
après, le café se refroidit...
après, les priorités changent...
après, le charme est rompu...
après, la santé passe...
après, les enfants grandissent...
après, les parents vieillissent...
après, les promesses sont oubliées...
après, le jour devient la nuit...
après, la vie se termine...

Et après c'est souvent trop tard.... Alors... Ne laissons rien pour plus tard... Car en attendant toujours à plus tard, nous pouvons perdre les meilleurs moments,
les meilleures expériences,
les meilleurs amis,
la meilleure famille...
Le jour est aujourd'hui...L'instant est maintenant...

Jacques Prévert

***
Việt:

Bài Thơ Đẹp Về Thời Gian …  

Ngày mới bắt đầu, thế mà đã sáu giờ chiều
Mới thứ hai mà nay đã thứ sáu, và tháng sắp hết – năm cũng vậy
Bốn mươi, năm mươi, sáu mươi tuổi đời qua nhanh
Chợt nhận ra cha mẹ, bạn bè đã đi xa
Và quá trễ để quay trở lại
Thôi thì cố tận hưởng những gì còn sót
Hãy tìm những sinh hoạt khiến ta vui
Hãy thêm màu vào bức tranh u ám
Hãy mỉm cười với những nhỏ nhặt nhưng thêm hương cho đời
Hãy tìm vui trong thanh thản dù gì đi nữa
Hãy bỏ đi những chữ ‘sẽ làm sau’…
Ta sẽ làm sau…
Ta sẽ nói sau…
Ta sẽ nghĩ sau…
Đừng ‘sẽ làm sau’ vì ngày sau không phải của ta
Và bởi vì ta không hiểu là:
Ngày sau, cà phê sẽ nguội
Ngày sau, ưu tiên sẽ khác
Ngày sau, duyên dáng sẽ mất đi
Ngày sau, sức khỏe sẽ không còn
Ngày sau, các con sẽ khôn lớn
Ngày sau, cha mẹ sẽ già đi
Ngày sau, lời hứa sẽ quên mất
Ngày sau, ngày sẽ thành đêm
Ngày sau, cuộc sống sẽ chấm dứt…
Và ngày sau, thường thì quá trễ
Bởi thế đừng để đến ngày sau
Vì có thể ngày sau, chúng ta sẽ mất những giây phút đẹp nhất, những kinh nghiệm quý nhất, những bạn bè thân nhất, và gia đình thương yêu nhất…
Ngày hôm nay là giây phút này…

Thy An
***

English : (trên Internet)

Barely the day started and... it's already six o'clock at night.
Barely arrived on Mondays and it's already Friday.
...and the month is already over.
...and the year is almost over.
...and already 40, 50 or 60 years of our lives have passed.
...and we realize we lost our parents, friends.
and we realize it's too late to go back...
So... Let's try to make the most of the time we have left...
Let's keep looking to have activities we like...
Let's put color in our gray...
Let's smile at the little things in life that put balm in our hearts.
And in spite of everything, we must continue to enjoy this time we have left. Let's try to eliminate the ′′ after ′′...
I do it after...
I'll say afterwards...
I'll think about it afterwards...
We leave everything for later as if ′′ after ′′ were ours.
Because what we do not understand is that:
Afterwards, the coffee gets cold...
afterwards, priorities change...
Afterwards, the charm is broken...
afterwards, health passes...
Afterwards, the kids grow up...
after, parents get old...
afterwards promises are forgotten...
after, day becomes night...
after, life ends...
And then it's often too late....
So... Let's not leave anything for later...
Because while always waiting for later, we can lose the best moments,
the best experiences,
the best friends,
the best family...
The day is today... The moment is now...

***
Thơ Dịch:

Ngày vừa chửa cười trời đã tối
Mới Thứ hai đã Thứ sáu rồi
Và cứ thế tháng cùng, năm tận
Bốn...năm... sáu chục năm thoáng trôi

Ngộ ra cha mẹ và bè bạn
Đã theo nhau rũ áo bụi đời
Ngộ ra ta cũng đà qúa muộn
Sống lại thời quá khứ xa xôi.

Hãy tận dụng thời gian còn lại
Tìm kiếm mỗi ngày một niềm vui
Hãy tô mầu bức tranh ảm đạm
Chuyện tầm phào tim ngát, môi cười.

Bất chấp hết... Những ngày còn lại
Giữ cho lòng tự tại an nhiên
Những chuyện “ rồi sau “ quẳng đi hết
Rồi sau...tôi làm liền
Rồi sau...tôi khắc kể
Rồi sau...tôi sẽ nghĩ
Người thường để rồi sau mới tính
Lầm tưởng rồi sau thuộc về ta
Mà bởi vì không hiểu ra là:

Rồi sau... cà-phê sẽ nguội
Rồi sau... ưu thế đổi thay
Rồi sau... duyên dáng tàn phai
Rồi sau... sức khoẻ suy yếu

Rồi sau... con cái khôn lớn
Rồi sau... song thân già nua
Rồi sau... hứa hẹn quên hết
Rồi sau... đêm cũng như ngày
Rồi sau... cuộc đời chấm dứt.

Và rồi sau thường là quá muộn
Vậy đừng đợi rồi sau cái chi
Bởi luôn luôn nay lần mai lữa
Có thể ta sẽ bỏ mất đi
Những phút giây, trải nghiệm diệu kỳ
Những bằng hữu, gia đình tuyệt diệu

Ngày chính là hôm nay
Thời khắc: lúc này đây.

 Hoàng Xuân Thảo

***

Thời Gian

Vừa tảng sáng, đã 6 giờ chiều.

Mới thư hai, đã qua thứ sáu.

Một tháng vút đi mau, nhanh quá.

Rồi một năm cũng đã gần tàn.

Và 40, 50, 60 năm 

Đời chúng ta cũng dần tan biến.

Người thân, bạn bè thôi hiện diện.

Và chúng ta chợt nhận ra rằng 

Đã quá trễ để mà quay lưng 

Vậy thì bạn ơi, đừng chờ đợi, 

Hãy tận hưởng thời gian còn lại.

Và không ngừng tìm tới việc gì 

Làm ta vui. Những mảng xám xì 

Trong cuộc đời, ta tô mầu chúng.

Với những chuyện nhỏ nhoi cuộc sống 

Nhưng đủ làm hưng phấn tim ta 

Hãy nở nụ cười thân ái, bạn nha

Trên tất cả, chúng ta tiếp tục

Tận hưởng trọn vẹn mọi giây phút 

Trong niềm thanh thản, cuộc đời này,

Thời gian còn lại kể từ đây. 

Hãy quên đi hai từ “sau đó”. 

Tôi sẽ làm việc này sau đó 

Tôi sẽ nói sau đó, và tôi 

Sau đó sẽ nghĩ. Thì bạn ơi 

Bạn đang để cuộc đời của bạn 

Rơi vào trong tình huống triển hạn 

Như thể là với bạn hai từ 

“Sau đó” rất hiển nhiên đã là 

Một phần tử tâm tư của bạn. 

Cái mà mọi người không cảm nhận 

Là sau đó, nguội lạnh cà phê.

Ưu tiên sẽ trở thành chần chờ.

Lời nguyền bị người ta phá vỡ.

 (hay: Sẽ chẳng còn có gì quyến rũ) (*)

Sức khỏe theo thời gian tàn tạ

Trẻ con bỗng chốc đã thành nhân

Cha mẹ thành những bậc lão niên.

Lời hẹn ước bay nhanh theo gió.

Và ngày thành đêm, thế đó 

Rồi cuộc đời cứ thế lụi tàn.

Và kết thúc vụt đến rất nhanh.

Tất cả bỗng trở nên quá trễ.

Vậy đừng nên chần chờ, bạn ạ.

Nếu bạn cứ mãi để về sau 

Thời điểm tuyệt diệu sẽ qua mau 

Những trải nghiệm tốt đẹp hàng đầu

Những người bạn tâm đầu, ý hiệp 

Những bà con, họ hàng thân thiết.

Tất cả sẽ biến mất, không còn.  

Vậy, ngày, là hôm nay, hẳn nhiên 

Thời điểm, có gì hơn hiện tại!


Mùi Quý Bồng

(phóng tác)

12/22/ 2020

(*) câu này thực tình tôi không hiểu J.P. muốn diễn tả ý nào, nên để cả hai. Hiểu sao tuỳ ý.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét