Thứ Tư, 8 tháng 6, 2016

Dương Xuân Bạch Tuyết


Một người hát khúc Hạ Lí Ba Nhân ngoài đường, thiên hạ bu lại nghe một cách thích thú. Đến lúc người đó chuyển qua khúc Dương Xuân Bạch Tuyết thì thiên hạ từ từ bỏ đi! Đó là phần đông người ta chỉ thích những bài dễ hiểu dễ hát! Ôi! Đa số người ta chỉ thích những tác phẩm bình dân, dễ đọc, dễ nghe, dễ nhìn! Còn nếu tác giả lập ngôn, dụng ý cao xa, ẩn ý , uyên áo thì người ta chẳng hiểu ông ta viết gì? hát gì?vẽ gì?
Từ hình thức tới nội dung càng cao xa thì người ta càng quay đi, không truyền bá và … chẳng nhớ tác giả là ai!
Một trí thức uyên bác như ông Vũ ngọc Phan mà khi nói tới bài Màu Thời Gian của Đoàn Phú Tứ cũng gọi đó là thứ thơ “ hũ nút “. Một người đọc nhiều như Hoài Thanh mà cũng không hận ra Bích Khê là một thi sĩ lớn. Hoặc trích tuyển một thi sĩ mà chỉ nhè những bài tầm thường mà bỏ sót những bài tuyệt tác!
Người ta trích dẫn những bài kia, mà bỏ sót những bài Đà Lạt Trăng Mờ và bài Bẽn Lẽn của Hàn Mặc Tử.
Thơ miền Bắc người ta ít biết đến Đôi Bờ của Quang Dũng và bài Em Bé Và Củ Khoai Lang của Hoàng Cầm. Ở Miền Nam người ta càng ít biết đến Trăng Thiếu Phụ của Quách Thoại và Khóc Quách Thoại của Thanh Tâm Tuyền.
Truyện Bước Qua Lời Nguyền của Tạ Duy Anh tuy được một số người ca tụng, nhưng hình như những người này là văn sĩ chuyên nghiệp, chứ có lẽ nhiều trí thức cũng chưa biết tới! Muối Của Rừng của Nguyễn Huy Thiệp cũng cùng chung số phận.
Tôi nhớ cụ Nguyễn Hiến Lê có nói: Một Đám Cưới là chuyện ngắn hay nhất của Nam Cao! Tôi cũng đồng ý với cụ rằng Một Đám Cưới hay hơn Chí Phèo nhiều lắm!
Trần Thùy Mai viết Nữ Thần Đi Chân Đất, thật là tuyệt vời! Có lẽ bà muốn ngụ ý: Vua chúa ngày xưa cũng biết tuyên truyền chứ bộ! Nhưng hình như dụng ý này của bà ít người biết đến.
Lỗ Tấn viết những: Thuốc, Lễ Chúc Phúc, Người Ngu Người Thông Minh và Người Điên là những truyện ngắn tuyệt vời. Nhưng có lẽ nhiều người đọc không thấm!!!
Vũ Ngọc Tiến viết: Âm Bản Chiến Tranh, Vị Phồn Thực, Chù Mìn Phủ Và Tôi, Phạm lưu Vũ viết Chị Cả Bống cũng không được nhiều người đọc đâu! Một anh bạn tôi cũng trí thức , cũng viết văn , nhưng… lại không biết Phạm lưu Vũ là ai! Người ta chỉ sưu tầm rới rở những cuốn bị kiểm duyệt , bị thu hồi, bị… cho vào máy nghiền! Trong đó có những vị sưu tầm với giá rất đắt để trưng ở phòng khách … chơi ! Rồi sau đó người ta quên luôn Phạm lưu Vũ mà không biết rằng ông còn nhiều bài hay nữa!
Người ta chỉ thích những bài dí dỏm, đặc sệt giọng miền tây nam bộ, tươi rói, nghe sướng tai cũa Nguyễn ngọc Tư trong khi người ta ít biết tới : Cái Nhìn Khắc Khoải, Núi Lở, Chuyện Cục Kẹo của cô!
Phan Nhật Nam viết: Bắt Đầu Từ Một Đêm Trăng, thật là đầy tâm hồn nghệ sĩ. Một thứ tự do phóng khoáng đầy tình người của các chàng nghệ sĩ, nhưng không được người ta thưởng thức bằng thứ văn ngổ ngáo, thời thượng trong Mùa Hè Đỏ Lửa.
Vũ Thư Hiên rất nổi đình đám, Tôi không dám nói là tôi không thích, nhưng tôi thích nhất là: Lời Xưng Tội Lúc Nửa Đêm của chàng! Đây chính là: Dương Xuân Bạch Tuyết !!!

Chân Diện Mục

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét