SAU VƯỜN LÃM THÚY - TÁC GIẢ : VIÊN NGỌAI
HỒI THỨ BA:
Đoạn trường đa truân - Hồng Nhan hại thân Đoạn trường nhiêu lúc oái oăm, Sui người Bạc mạnh quẩn quanh trong vòng.
Kiều từ khi vào lầu xanh qua những cơn hành ha, dậy nghề ăn chơi, của Tú Bà, mắc lừa Sở Khanh, nay đã thư tâm nghĩ đến hai chữ Đoạn trường mà sởn gai ốc rùng mình, trước
Lầu Ngưng bích đang than thở thì gặp Thúc Sinh, người Phủ Thường Châu theo cha sang (Lâm Truy) mở cửa hàng, nghe tin Kiều sắc nước hương trời lại đủ mùi thi hoạ ca ngâm,nên tìm đến mua hoa khi hai người gặp nhau thỉ cả hai cùng yêu vì nết trọng vì tài, tiệc vui đầy tháng trận cười suốt đêm,Thúc mượn điều thừa lương, dấu Kiều một nơi, rồi bắn tin cho Tú Bà đòi chuộc Kiều ra khỏi lầu xanh, Tú Bà sợ uy của Vệ Hoa Dương phải cho Kiều hoàn luơng, Kiều ở với Thúc được nửa năm thì Nghiêm thúc hồi gia bắt Thúc phải bỏ Kiêu Thúc sinh không nghe, Nghiêm Phụ cáo quan, quan cho đòi Thúc, Kiều,và Nghiêm Thúc bộ ba lên Nha tra hỏi, lại bắt kiều làm thơ Mộc già, Kiều làm thơ theo điệu Hoàng oanh Quan xem vừa lòng bèn tha và cho kết hợp, lại khuyên Thúc Ông bãi nại, gia đình hoà thuận, ở được nừa năm Kiều sui Thúc Sinh về quê nói vời vợ cả truyện lẽ mọn của mình , nhưng Thúc về lại bựng bít Hoạn thư, vì thế mà Hoạn Thư nởi cơn ghen, lập mưu hãm hại, làm nhục, làm khổ Kiều.
60-Canh thiếp vừa sang tới cửa phòng
Thúc Kiều hai ý cũng tương đồng
Bốc rời đâu quản điều hơn thiệt
Suốt sáng thâu đêm vẫn mặn nồng ,
Kiều đắn đo sau trước
61- Nhược bằng ý kiến của nhà Thông
Chẳng chịu cho ta hợp vợ chổng
Chính thất cũng cùng chung ý ấy
Thà đành chấm dứt khỏi long đong.
Thúc Sinh đáp lại
62- Đường xa chờ ngại chỗ ngô, lào,
Đã có ta đây chẳng đủ … sao
Tính quẩn làm chi cho mệt sức,
Đá vàng em quyết, để anh bao,
Thúc Kiều Thừa Lương
63- Mượn điều Trúc Viện để thừa lương
Kiều Thúc mưu mô tính toán đường
Mượn tiếng Hoa Dương mà ép buộc
Tú Bà thua cuộc , chịu hoàn lương
Kiều đắn đo Thúc Sinh
64- Đôi ta nghĩa gá, lại đèo bòng
Được ý nhà Thông việc mối xong
Chính Thất, dười trên cùng tốt đẹp
Xong rồi, mọi việc dễ như không,
Thúc Sinh qủa quyết
65- Nàng sao hay nói những đè chừng
Lòng đấy, lòng đây, cũng đã từng
Chỉ bể thề non, lòng quyết định
Hoàn lương một thiếp thế là mừng
Nghiêm Thúc hồi gia
66- Gió thu mát mẻ lúc chiều trời
Nghiêm Thúc hồi gia đã tới nơi
Nổi trận phong ba rồi buộc Thúc,
Dậy cho Má phần kíp rời thôi,
Thúc Sinh van nài
67- Rắng con biết tội đã nhiều rồi
Vì chót tay Chàm nhúng cả đôi
Sấm sét búa rìu xin chịu hết
Chuyến đò nên nghĩa, nỡ nào thôi
Thúc Ông cáo Quan
68= Thấy lời sắt đá cũng chi ly,
Nổi nóng ông liền cáo đến ty,
Quan phủ cho đòi nguyên bị đến
Mắng rằng quyến rũ phạt mười suy, (gậy)
Kiều bị khảo đả
69- Ba cây chập lại, một cành to
Khảo đả Kiếu nương đủ mọi trò
Chàng Thúc đứng bên chừng sốt ruột
Van nài Quan phủ kể nguyên do…
Thúc Sinh dãi bầy tự sự
70- Tại tôi hứng lấy một bàn tay
Đến nỗi Kiều nương phải đoạ đầy
Xuy trước nghĩ sau Nàng đã liệu
Theo đòi nghiên bút, ít nhiều đây,
Phủ Quan ra lệnh
71- Cười rằng đã thế cũng là may
Hãy thử Mộc già mấy chữ đây
Xem xét ý tình, hư thực rõ,
Bên tình bên lý chỗ nào hay
Quan Phủ xem thơ
72- Khen rằng giá đáng thịnh đường đây
Chỉ vị hiểu lẫm hoá chẳng hay
Bên sắc bên tài đều xứng cả
Lệnh truyền kết hợp tại Ty ngay
Quan khuyên Thúc Ông bãi nại
73- Dâu con đạo cả của gia đình
Đầy đủ nết na, lẫn tính tình
Nghiêm Thúc cũng nên dằn chút hận
Để cho xum họp được yên lành
Loan Phụng hài hoà
74- Thương vì nết, trọng cũng vì tài,
Nghiêm Thúc dằn lòng chẳng một hai,
Từ đấy cát cù duyên phận đẹp
Lửa hương đằm thắm, chút nào phai
Kiều khuyên Thúc hồi gia
75- Nửa năm hơi tiếng cũng vừa quen
Bỗng chốc Kiều nương cất tiếng lên
Khuyên Thúc hồi gia , bầy tự sự
Để người chính thất rõ tình thêm,
Khuyên Thúc bài 2
76- Phân bồ từ được vẹn chữ tòng
Năm tháng thoi đưa đã hết vòng
Bằn bặt tin nhà chưa được rõ
Chàng về bầy tỏ để cùng thông
Thúc Sinh hồi Vô Tích
77- Đường về Vô Tích cũng sa săm
Vó ngựa dậm trường mất nửa năm
Về đến quê nhà dò tự sự,
Miệng bình bưng kín, chẳng hè răng.
Đường về nhớ Kiều
78- Chén đưa nhớ bữa , dặn hôm nào
Đất khách quê người dạ những nao
Mưa nắng thân vàng, cùng ấm lạnh
Bên giường gối chiếc hẳn chiêm bao,
Kiều ở nhà nhớ Thúc
79- Trên yên dầu dãi tháng ngày xa
Không biết rằng ai có nhớ nhà
Gối chiếc bên màn trông ngóng đợi
Nửa vành trăng khuyết , nóng lòng qua,
Thúc Sinh về đến nhà
80- Vó câu lận đận nứa năm trời
Dậm liễu đường hòe đã tới nơi
Trước cửa Hoạn Thư chào đón rước
Hai người hai ý, những chơi vơi,
Thúc Hoạn đối diện
81- Bấy lâu xa cách nhớ cùng thương
Hý gió ngựa Hồ, dạ vấn vương
Ấm lạnh quạt nồng , thương nghiệp trọng
Nhớ về thuần hức chốn quê hương
Hoạn Thư trả lời
82- Khen rằng hiếu tử đã nên rồi
Mượn chén tẩy trần tạm nghỉ ngơi
Ít bữa lai hàng lo đỡ việc
Thần hôn định tỉnh , được như lời
Thúc sinh về Lâm Truy
83- Được nhời như cởi tấm lòng ra
Trở lại Lâm Truy tức khắc mà
Vó ngựa dậm trường sương nắng dãi
Lá vàng lác đác gió đưa xa.
Hoạn Thư quy Ninh
84- Trên đường trở lại nẻo Lâm Truy
Hoạn thị quy ninh cũng tức thì
Kể lể đầu đuôi cho Mẹ biết
Nỗi Chàng ở bạc, chốn phòng vi,
Mẹ Con Hoạn lập mưu bắt Kiều
85- Nẻo đường đi bộ đến Lâm Truy
Thuyền tắt ghé sang, hẳn kịp thì
Bắt trói Kiều về bên Mẹ trước
Đánh đòn rồi hạ xuống lớp Tỳ Nhi,
Diệu kế
86- Kế này huyền diệu mọi chi ly
Con kíp ra tay để kịp thì
Chiều ý , Mẹ cho là đại thắng
Đốt nhà, tráo lộn, cái lưu –Thi
Côn Quang kéo buồm
87- Khuyển Ưng cùng với lũ Côn Quang
Vượt bể truơng buồn tốc thẳng sang
Hướng nẻo Lâm Truy tìm thẳng tới
Bắt Kiều tưới thuốc đến mê man
Nạp Kiều cho Phu Nhân
88- Hoàn thành công tác của Bà trao
Rao nạp Kiều Nương, đặt chỗ nào ?
Nàng hãy còn mê chưa tỉnh hẳn
Vực Nàng vào để cạnh phòng tao,
Kiều hồi tỉnh
89- Giấc mê chợt tỉnh lại dần dần
Lạ hoắc, nhà ai thật, giả, chân,
Có nhẽ ta mê sao đó nhỉ
Lâu đài nào phải chỗ nương thân,
Nghe tiếng đòi,
90- Lệnh truyền Thị nữ gọi con đòi
Trình diện tức thì chậm có, roi…
Tên Họ, thế nào?, nguyên quán ở?.
Rõ ràng khai báo, để Bà coi
Kiều nương thưa
91- Thúy Kiều , quê quán Bắc thành đô
Cùng với gia đình đến ngoại ô,
Thành phố Lâm Truy thương nghiệp lớn
Tỏ tường khai báo ,để làm mô ?
Phu Nhân nổi nóng
92- Con kia ăn nói thật ngây ngô
Chẳng biết bà đây dám xía vô
Thị nữ đâu rồi roi sắp sẵn,
Đánh đòn ba chục, để coi mô
Kiều bị khép vào hạng thị tỳ
93- Đòn rồi Bà phán phải tuân theo
Nếu trái là thêm chín chục hèo
Cho nó vào hàng tỳ nữ để
Đêm ngày tối sáng rửa cầu tiêu
Kiều sang nhà Hoạn Thư
94- Quy ninh vừa cạn một ly trà
Lênh gọi con tỳ hãy kíp ra
Theo gót Tiểu Thư về bên ấy
Vâng lời chủ mới cấm kêu ca
Kiều về nhà Hoạn
95- Dưới trướng ta đây thiếu kẻ hầu
Theo ta về đó hãy đi mau
Vâng lời, ngoan ngoãn khi sai bảo,
Khuya sớm lau tay với chải đầu
Thúc Sinh về đến Lâm Truy
96- Trong lòng nóng hổi truyện gì ?...hay,
Mới bước vào nhà đã thấy ngay
Một đống tro tàn mưa nắng dãi
Ngẩn ngơ chưa biết sự gì… thay, ?
Sang nhà Cha
97- Bước vào vừa tới khoảng trung đường
Bài vi thờ Kiều , trước bát hương
Thương tiếc khóc than bao nỗi nhớ
Kiếp này hồ dễ gặp Tiên Nương
Xuống Âm Phủ tìm Kiều
98- Gần miền nghe có một ông Thày
Tam đảo, Cửu tuyền, truyện dở, hay
Chỉ một vài giây là biết hết,
Đón sang hỏi truyện Thúy Kiều ngay,
Thày Pháp trổ tài
99- Nén nhang vừa hết một phần ba
Hồi tỉnh Ông Thày mới kể ra
Tam đảo, Cửu Tuyền, tìm đã khắp
Kiều nào có thấy chỉ toàn ma,
Thày kể tiếp,
100 - Mặt Nàng chẳng thấy việc Nàng tra
Oan nghiệp còn nhiều, thác được a,
Năm nữa thăm dò tin tức đặng
Hai người giáp mặt chẳng nhìn ra…
Thúc Sinh nhớ Kiều
101- Kiều Nương em hỡi ? nửa vành trăng
Duyên cớ vì đâu, … nỗi bất bằng,
Để nhớ, để thương, ngàn vạn nỗi
Lời Thày dậy thế dám tin chăng
Thúc Sinh hồi gia
102 - Trạnh niềm nhớ lại chốn quê hương
Gốc tử bấy chầy những nhớ thương
Vô Tích trở về đường lối cũ
Nào ngờ lại gặp chính Kiều Nương
Hoạn Thư bắt Kiều ra chào Thúc
103 - Bức mành vừa được kéo lên cao
Truyền gọi Tỳ Nhi hãy tới chào
Ông chủ mới về , ra đón rước,
Nếu còn chậm trễ biết tay tao ?
Mùa Thu Năm Kỷ Sửu sau tiết Cốc Vũ
Dương lịch ngày 29-4-2009
Viên Ngoại : Nguyễn Khắc Nhân(Thái Hanh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét