It is said that before entering the sea
A river trembles with fear.
She looks back at the path she has traveled,
from the peaks of the mountains,
the long winding road crossing forests and villages.
And in front of her,
she sees an ocean so vast,
that to enter
there seems nothing more than to disappear forever.
But there is no other way.
The river can not go back.
Nobody can go back.
To go back is impossible in existence.
The river needs to take the risk
of entering the ocean
because only then will fear disappear
because that’s where the river will know
it’s not about disappearing into the ocean,
but of becoming the ocean.
Khalil Gibran
***
Bài Dịch:
Từ xa xưa, một con sông trước khi tràn vào đại dương, đã thật run rẩy vì sợ hãi. Nó quay lại nhìn những chận đường mình đã đi qua, từ bao nhiêu đỉnh núi, ngọn đồi, nhìn con đường vằn vèo xuyên qua từng cánh rừng, từng ngôi làng...
Và rồi ..ôi! khi nó trông thấy trước mặt mình là một đại dương bao la, mênh mông đến nỗi nó cảm thấy chỉ với ý tưởng nếu thâm nhập vào đó cũng đồng nghĩa với sự việc là sẽ bị vĩnh viễn biến mất .
Tuy thế, sự thật là chẳng còn phương cách nào khác. Con sông không thể nào quay trở lui.
Không một ai có thể quay lui được.
Nếu bạn chọn việc đi trở lui, bạn không thể nào thực hiện việc này trong cuộc sống...
Con sông cần phải mạo hiểm, cần phải lao vào đại dương.
Chỉ có cách duy nhất là lao vào đại dương thì nỗi sợ hãi mới tan biến, bởi vì lý đó duy nhất là lúc đó con sông sẽ hiểu rằng nó sẽ KHÔNG tan BIẾN trong đại dương, nhưng NÓ SẼ TRỞ THÀNH ĐẠI DƯƠNG
Thái Lan Dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét