Thức Đêm Canh Vợ Bịnh
Trong cơn bịnh em nằm thiêm thiếp
Anh ngồi canh mà ruột thắt từng cơn
Tiếng mưa đêm như trách như hờn
Như than thở vì em còn mê sảng
Đang cơn sốt với ánh nhìn mệt mỏi
Mắt thâm quầng em vẫn nghĩ cho anh
" Cơm nước chưa sao lại mãi ngồi
cứ như thế sức khoẻ nào chịu được "
Thật xúc động cố dằn tôi lên tiếng
" Em khỏi bịnh việc nhà anh phân nửa "
Nở nụ cười em hỏi " chắc nay chưa "
Hơi lúng túng tôi " ừa " nghe nhẹ bổng
Càng về khuya mưa rơi càng nặng hạt
Tiếng cắc kè ngơ ngát giữa đêm thâu
Em đó anh đây bao ưu sầu lắng đọng
Vợ chồng già ôi tình nghĩa thật mênh mông.
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét