Thứ Hai, 18 tháng 4, 2022

Sao Chẳng Về Đây ( Nguyễn Bính) - Why Do You Not Come Back Here (Hương Cau Cao Tân)


                                   (Ảnh: Kim Phượng)

Sao Chẳng Về Đây

Lối đỏ như son tới xóm Dừa
Ngang cầu đã điểm hạt lưa-thưa,
(Xuân sang xao-xuyến lòng tôi quá)
Tôi đã xây tròn sự-nghiệp chưa?

Ở mãi kinh-kỳ với bút nghiên
Đêm đêm quán trọ thức thi đèn.
Làm thơ đem bán cho thiên-hạ,
Thiên-hạ đem thơ đọ với tiền.

Chẳng đợi mùa xuân vẫn cứ sang,
Phồn-hoa thôi hết mộng huy-hoàng.
Sớm nay sực tỉnh sầu đô-thị,
Tôi đã về đây rất vội-vàng

Ở đây vô-số những trời xanh,
Và một con sông chảy rất lành
Và những tâm-hồn nghe rất đẹp
Từng chung sống dưới mái nhà tranh.

Sao chẳng về đây múc nước sông,
Tưới cho những luống có hoa hồng,
Xuân sang hoa nụ rồi hoa nở,
Phô nhuỵ vàng hây với cánh nhung?

Sao chẳng về đây bắt bướm vàng,
Nhốt vào tay áo đợi thu sang,
Thả ra cho bướm xem hoa nở,
Cánh bướm vờn hoa loạn phấn hương.

Sao chẳng về đây có bạn hiền,
Có hương, có sắc, có thiên-nhiên,
Sống vào giản-dị, ra tươi-sáng.
Tìm thấy cho lòng một cảnh tiên?

Sao chẳng về đây lục tứ thơ,
Hỡi ơi, hồn biển rộng không bờ,
Chùm hoa sự-nghiệp thơm muôn thuở.
Thiên-hạ bao nhiêu kẻ đợi-chờ?

Sao chẳng về đây, nỡ lạc-loài
Giữa nơi thành-thị gió mưa phai,
Chết dần từng cả rồi mai mốt
Chết cả mùa xuân chết cả đời?

Xuân đã sang rồi em có hay,
Tình xuân chan-chứa, ý xuân đầy.
Kinh-kỳ bụi quá xuân không đến,
Sao chẳng về đây, chẳng ở đây?


Xóm Dừa cuối 1944
Nguyễn Bính
***
Why Do You Not Come Back Here
by Nguyen Binh

The red road leading to the Village of Coconut over there
Crossing a bridge while it is drizzling somewhere
(My heart flutters because of the coming of spring freshness)
Have I achieved any of life’s normal success?

I have been staying in the city, busy with writings and compositions
Staying up late at night, the lamps and I are in competition.
I compose poems and sell them to people for a few bucks,
They compare poems with money and say they are not worth that much.

Without being expected, Spring is still coming over
Ending cosmopolitan life, fancy dreams are now over.
Awaken this morning from the city blue slumber
I have come back here in the fastest hour.

Here the sky is as blue as the ocean
And a river the current of which is without turbulence
With many wholesome hearts, the beauty of life
Who have lived together under the same thatched hut for a while.

Why don’t you come back here to carry some river water
To sprinkle it onto rows of beautiful rose flowers,
So when spring comes the buds in bloom will look so gorgeous
Displaying yellow and velvet petals which are so precious?

Why don’t you come back here to catch yellow butterflies,
Hiding them in the sleeves, waiting for autumn to come in time,
Then release them so they can play with flowers in the open,
Their wings will then touch the petals and disturb the pollen.

Why don’t you come back here with friends of decency
With scents, with colours, with nature in its natural beauty,
With the marvels of simple in coming, shining in going.
Finding oneself in this world a piece of heavenly living?

Why don’t you come back here to find the poem inspiration
Alas, unlimited and shoreless is the soul of the vast ocean,
The flower bundle of career is forever sweet-smelling
With how many people in life are spending time in waiting?

Why don’t you come back here to break away from being lost in life
Drenched in the rain in the middle of the city so wide,
Where you lose certain part of your life, because it gradually dies
Next in dying are your spring time and even your whole life

Are you aware that spring is coming
Abundant and full in its beautiful meaning,
The cities are so dusty that spring wants to stay away,
Why don’t you come back here and stay here always?

Village of Coconut at end of 1944
Translated from Vietnamese into English by Hương Cau Cao Tân
on 23 July, 2019 in British Columbia, Canada


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét