(Ông Cò&Con trai trưởng ung dung hiking trên đường đèo
ngày thứ Bẩy ở West Virginia)
Nguyên tác Dịch âm Dịch thơ
涂山寺獨遊 Đồ Sơn Tự Độc Du Dạo Chơi Chùa Đồ Sơn
野徑行無伴 Dã kính hành vô bạn, Lối vắng đi không bạn.
僧房宿有期 Tăng phòng túc hữu kỳ. Ngủ chùa phải hẹn kỳ.
涂山來往熟 Đồ sơn lai vãng thục, Đồ Sơn đi về miết.
惟是馬蹄知 Duy thị mã đề tri. Quen chân ngựa tự đi.
Bạch Cư Dị
Ghi Chú:
Chỉ có 20 chữ mà tả được nhiều thứ quá:
Câu 1:
Tả nỗi cô đơn của một người đi một mình trên đường mòn trong rừng núi hoang vắng ( để lên chùa Đồ Sơn ).
Câu 2:
Lên chùa phải hẹn trước để sư sắp đặt việc ăn nằm ( vì chùa này nhỏ, nghèo và thiếu tiện nghi ).
Câu 3 & 4:
Tác giả thăm chùa hoang vắng này thường xuyên đến nỗi ngựa đã quen đường không cần chủ điều khiển. Con ngựa là một loại yêu tinh trung thành với chủ; nó theo chủ tới mọi nơi, ở mọi lúc để dẫn đường cho chủ và bảo vệ chủ.
Rất thân thiện. Rất kiên trì. Rất dễ thương. Rất trung thành.
***
Nguyên tác: Dịch âm: Dịch thơ:
涂山寺獨遊 Đồ Sơn Tự Độc Du Dạo Chùa Đồ Sơn Một Mình
野徑行無伴 Dã kính hành vô bạn Đường vắng không đồng hành
僧房宿有期 Tăng phòng túc hữu kỳ Ngủ chùa có hẹn trước
涂山來去熟 Đồ sơn lai khứ thục Đi về lối đã thuộc
惟是馬蹄知 Duy thị mã đề tri Con ngựa cũng quen bước.
Bạch Cư Dị
Ghi chú:
Đồ sơn: theo ghi chép của lịch sử Trung Hoa cổ đại, Đồ sơn có 3 địa điểm: một ở đông nam huyện Hoài Nguyên, An Huy trên bờ đông sông Hoài; một ở tây bắc huyện Thiệu Hưng, Chiết Giang; và một bên sông Dương Tử ở Trùng Khánh, Tứ Xuyên, còn có tên là Vũ Sơn.
Đồ sơn tự: chùa trên núi Đồ Sơn trên bờ nam sông Dương Tủ ở Trùng Khánh, còn có tên là chùa Sùng Lâm. Tương truyền là Vũ Vương và hoàng hậu Đồ Sơn sống nơi đây để tránh lũ lụt. Sau cách mạng vô sản, ngôi chùa cổ mất lần nhang khói, tượng, và cột sắt đo nước của Vũ Vương.
Độc du: du ngoạn một mình
Dã kính: đường mòn hoang dã ở thôn quê
Bạn: người cùng đi
Tăng phòng: nơi ở của chư tăng trong chùa
Hữu kỳ: có thời hạn
Lai khứ: đi đi về về
Thục: quen thuộc
Duy: chỉ có
Mã đề: móng ngựa, chỉ con ngựa
Phí Minh Tâm
***
Một Mình Dạo Chùa Đồ Sơn
Không bạn trên dốc vắng
Ngủ chùa hẹn trước thôi
Đô Sơn năng tới viếng
Ngựa cũng thuôc đường rồi
Lạc Thủy Ðỗ Quý Bái
***
Đồ Sơn Tự Mình Đi
Lối vắng không bè bạn
Phòng tăng phải hẹn kỳ
Đồ Sơn qua lại thuộc
Vó ngựa quen đường đi
Lộc Bắc
***
Đồ Sơn Tự Độc Du
Dã kính hành vô bạn,
Tăng phòng túc hữu kỳ,
Đồ Sơn lai vãng thục,
Duy thị mã đề tri.
Giải Thích:
- Đồ Sơn,tên chùa,không biết ở vùng nào,vì có tới 3 ngôi chùa cùng tên.
- Độc: một mình.
- Du:đi chơi.
-Dã:đồng ruộng,chỗ hoang vu.
- Kính:đường đi,đường nhỏ.
-Tăng:Sư,người tu đạo Phật.
- Thục: quen thuộc,biết rõ.
Dịch Nghĩa:
Một Mình Đi Chơi Chùa Đồ Sơn
Đi trên đường hoang dã,không có bạn.
Muốn ở phòng của sư,phải có hẹn kỳ,
Quen tới lui Đồ Sơn,
Chính là do ngựa quen đường.
Bài này,thú thật,BS đọc mà không mấy cảm xúc,chỉ thấy được nỗi cô đơn của tác giả,ở nơi hoang vắng,không quen ai,chỉ có con ngựa làm bạn.
Dịch Thơ:
Lối hoang bạn chẳng đi cùng,
Phòng sư muốn ở phải thông báo kỳ,
Đồ Sơn lui tới nhiều khi,
Chính nhờ ngựa nhớ đường đi lối về.
Bát Sách.
***
Dạo Đồ Sơn một mình
Đường vắng ta một mình
Đến chùa phải báo trước
Đồ Sơn đã quen thuộc
Ngựa cứ tự bước đi
Thanh Vân
***
Xin góp bài thơ dịch:
Độc hành đường thôn dã
Viếng chùa cần định kỳ
Đồ Sơn đi lại mãi
Ngựa quen đường cũ đi.
Hoàng Xuân Thảo
***
Ngựa quen đường cũ tới chùa
Ở nơi hoang dã gió lùa quanh năm
Nhớ sư cụ nên viếng thăm
Ta bà bàn chuyện trăm năm hững hờ
Thế sự xáo trộn buông lơ
Kiếp người tới bến chẳng chờ thoát siêu
Ngoảnh lại một kiếp tiêu điều
Lên voi xuống ngựa nay diều đứt dây
Đồ Cóc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét