Chủ Nhật, 19 tháng 12, 2021

Tương Tiến Tửu 將進酒 - Quân Bất Kiến

Nguyên tác.      Dịch âm

將進酒      Tương Tiến Tửu 

君不見      Quân Bất Kiến 

黃河之水天上來       Hoàng Hà chi thủy thiên thượng lai
奔流到海不復回       Bôn lưu đáo hải bất phục hồi
又不見                       Hựu bất kiến 
高堂明鏡悲白髮       Cao đường minh kính bi bạch phát
朝如青絲暮成雪       Triêu như thanh ti mộ như tuyết
人生得意須盡歡       Nhân sinh đắc ý tu tận hoan
莫使金樽空對月       Mạc sử kim tôn không đối nguyệt
天生我才必有用       Thiên sinh ngã tài tất hữu dụng
千金散盡還復來       Thiên kim tán tận hoàn phục lai
烹羊宰牛且為樂       Phanh dương tể ngưu thả vi lạc
會須一飲三百杯       Hội tu nhất ẩm tam bách bôi
岑夫子      Sầm phu tử
丹丘生      Đan Khâu sinh
將進酒      Tương tiến tửu
杯莫停      Bôi mạc đình
與君歌一曲      Dữ quân ca nhất khúc
請君為我傾耳聽      Thỉnh quân vị ngã trắc nhĩ thính
鐘鼓饌玉何足貴       Chung cổ soạn ngọc bất túc quí
但願長醉不願醒       Đản nguyện trường túy bất nguyện tỉnh
古來聖賢皆寂寞       Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch
唯有飲者留其名       Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh
陳王昔時宴平樂       Trần Vương tích thời yến Bình Lạc
斗酒十千恣歡謔       Đấu tửu thập thiên tứ hoan hước
主人為何言少錢       Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền
逕須沽取對君酌       Kính tu cô tửu đối quân chước
五花馬      Ngũ hoa mã
千金裘      Thiên kim cừu
呼兒將出換美酒       Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu
與爾同消萬古愁       Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu

Chú giải: 

Thanh ty: mái tóc xanh. Sầm phu tử: Sầm Tham, người bạn thân đáng kính của Lý Bạch. Đan khâu sinh: Nguyễn Đan Khâu, 1 người bạn uống rượu của Lý Bạch. Soạn ngạc: món ăn quý. Trần vương: Trần tư vương Tào Thực, con trai út của Tào Tháo, mở tiệc lớn ở quán Bình Lạc, tiêu thụ hết 10 ngàn hũ rượu..

Bình Lạc: tên quán rượu. Ngũ hoa mã: ngựa có 5 sắc vằn. Thiên kim cừu: áo hồ cừu đáng giá ngàn quan tiền.

Dịch thơ

Chuốc Rượu Nhau

Anh chẳng thấy
Nước Hoàng Hà trên trời đổ xuống
Cuồn cuộn ra khơi chẳng tái hồi.
Lại chẳng thấy
Trước gương sáng cha soi đầu bạc
Sớm tơ xanh chiều đã phai phôi.
Rượu ngon cơn vui khi đắc ý,
Chớ để trăng ngà ngó ly vơi.
Trời sinh ta hữu dụng hữu tài,
Ngàn vàng mất còn hòng kiếm lại.
Cứ vui mổ bò non dê nái,
Nhâm nhi ba trăm chén khề khà.
Sầm phu tử!
Đan Khâu hề!
Cùng cạn chén,
Chớ thôi nghe.
Vì hai anh ta hát bài ca.
Lắng nghe ta anh cũng vì ta.
Chiêng trống tiệc tùng chưa đủ qúi.
Thề say mãi thề đừng tỉnh nhé,
Thánh hiền xưa rồi sẽ lu mờ.
Đời lưu danh những kẻ say sưa.
Tiệc Bình Lạc Trần Vương thời cũ,
Đã nốc cạn tới mười ngàn hũ.
Khổ chủ ơi đừng nói thiếu tiền,
Rượu mua thêm cùng ta uống tiếp.
Ngựa tuyệt đẹp,
Áo ngàn vàng,
Cứ sai đi đổi lấy rượu ngon.
Uống cho sầu vạn cổ không còn.

Lời bàn: 

Một bài thơ say tuyệt tác, tung hoành khắp Á Châu trong hơn một thiên kỷ. 

Riêng 6 câu đầu đã cống hiến một khúc thơ nhạc du dương. Có hai đoạn. Đoạn đầu gồm một câu 3 chữ nối liền ý với hai câu 7 chữ nói rằng nước Hoàng hà chỉ chảy một chiều ra biển, không bao giờ trở lại. Đoạn sau cũng gồm ba câu có cấu trúc y hệt nói rằng thời gian cũng chỉ đi có một chiều (từ trẻ đến già), không bao giờ quay trở lại. Cả hai đoạn hợp lại nhắn các bợm nhậu rằng nếu anh không uống với tôi thì anh sẽ vĩnh viễn mất một cơ hội mà anh không bao giờ gặp nữa.

18 câu thất ngôn kế tiếp xen kẽ với hai nhóm 4 và 2 câu tam ngôn tả những chi tiết hấp dẫn của cuộc say rượu (từ cái khoái thể xác tới cái danh dự của người say rượu). Đừng sợ tôi thiếu tiền, thiếu tiền thì tôi đem áo đẹp và ngựa qúy đổi lấy rượu. Đừng sợ tôi nghèo, ngàn vàng mất cũng sẽ kiếm lại được, miễn là mình có tài. 

Còn một điều nữa hơi khó nhận ra nhưng khi đã nhận ra thì thú vị vô cùng: qua văn phong và nhịp điệu của bài thơ (nhịp nhàng, cân đối, thăng bằng, linh động), ta thấy Lý Bạch say mà không gục, lảo đảo mà không ngã, vẫn ca hát, mời mọc, lý luận và cuối cùng vẫn sáng suốt (uống để diệt cái sầu vạn cổ). Lối dàn xếp những câu từ 7 chữ xuống 3 chữ rồi từ 3 chữ lên 7 chữ cũng phụ giúp cho cái dáng lảo đảo của người say rượu. 

Để thể hiện hồn thơ của họ Lý, bài dịch đã cố gắng giữ nguyên số câu, số chữ, vần, điệu và văn phong của tác giả. Đã mất cả giờ mới nhớ ra cụm từ khổ chủ (chỉ người chi tiền cho tiệc rượu) để dịch chữ chủ nhân.
Thật là một bài thơ vô tiền khoáng hậu, hơn 1300 năm mà chưa có bài thơ say nào đáng mặt đối thủ.
 
Con Cò
***
Chuốc Rượu Nhau

Anh không thấy,
Trời đổ xuống Hoàng Hà giòng nước,
Chảy ra khơi có ngược về đâu.
Lại thấy không,
Soi gương tóc bạc cha sầu,
Tơ xanh buổi sáng tối mầu tuyết hoa.
Khi đắc ý cùng ta tận hưởng,
Cạn ly đầy vui thưởng trăng ngà,
Trời cho tiền để tiêu pha,
Ngàn vàng sài hết kiếm ra lại còn.
Mổ dê lợn thật ngon tìm thú,
Ba trăm ly đếm đủ chưa say.
Sầm Phu Tử,
Đan Khâu thầy,
Cùng chuốc rượu,
Chớ ngưng ngay.
Vì người ta hát một bài,
Vì ta người cũng lắng tai nghe cùng.
Chuông cổ ngọc tiệc tùng nào quí,
Tỉnh làm chi, muốn tuý lúy hoài.
Thánh hiền ai biết xưa nay,
Lưu danh thiên hạ người say thật ngầu.
Trần Vương tiệc, tửu lầu Bình Lạc,
Mười ngàn chai uống cạn vui đùa,
Thiếu tiền ông chủ đừng lo,
Để cùng chuốc chén cứ mua thêm mà.
Ngựa năm hoa,
Áo ngàn vàng,
Gọi đồng tử đổi sang hoàng tửu,
Để cùng nhau niên cửu tiêu sầu.


Mỹ Ngọc.
Dec.6/2021.
***
Cùng Nâng Chén Rượu

Anh chưa thấy nước trời trút xuống
theo sông Hoàng cuồn cuộn ra khơi
Ầm ầm chớp dậy sóng nhồi
Băng băng chảy tới có lui khi nào!
Anh có thấy lầu cao gương ngắm
Mẹ cha buồn khi trắng mái đầu?
Tóc xanh buổi sớm bao lâu
Chiều tà tuyết bạc phếch màu thời gian
Khi đắc ý hân hoan hưởng thụ
Ðể vừng trăng đừng ngó chén không
Có tài tất có chỗ dùng
Ngàn vàng sạch túi lưu thông lại về
Mổ trâu béo, giết dê đãi tiệc
Ba trăm ly cạn hết mới thôi
Này ông Sầm! Chú Khâu ơi!
Rượu dâng còn phải khuyên mời cạn sao!
Xin vì bạn cất cao tiếng hát!
Xin vì ta các bác lắng tai!
Món ngon chuông khánh gác ngoài
Nguyện cùng say khướt ,Tỉnh rồi ích chi?
Bao hiền thánh xưa kia mai một
Duy bợm say tiếng tốt để đời
Vua Trần, Bình Lạc tiệc vui
Mười ngàn- bầu rượu- ban mời thỏa thuê
Ông chủ hỡi! Chớ e tiền cạn!
Kiếm rượu về xả láng cùng nhau 
Áo cừu vàng, ngựa hoa đâu?
Sai con đổi rượu quý mau đợi gì?
Chén tôi bác tì tì uống mãi
Tiêu tan sầu vạn đại mới thôi!


LTÐQB
***
Dịch thơ:
Tương Tiến Tửu - Lý Bạch Mời Rượu – Lý Bạch

Quân bất kiến,                                     
Hoàng Hà chi thủy thiên thượng lai,   
Bôn lưu đáo hải bất phục hồi.             
Quân bất kiến,                                     
Cao đường minh kính bi bạch phát,    
Triêu như thanh ti mộ thành tuyết.     
Nhân sinh đắc ý tu tận hoan,               
Mạc sử kim tôn không đối nguyệt.     
Thiên sinh ngã tài tất hữu dụng,          
Thiên kim tán tận hoàn phục lai.         
Phanh dương tể ngưu thả vi lạc,         
Hội tu nhất ẩm tam bách bôi.             
Sầm phu tử, Đan Khâu sinh, Sầm huynh,  
Tương tiến tửu, Bôi mạc đình.            
Dữ quân ca nhất khúc,                         
Thỉnh quân vị ngã trắc nhĩ thính.         
Chung cổ soạn ngọc bất túc quí,          
Đản nguyện trường túy bất nguyện tỉnh. 
Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch,          
Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh.               
Trần Vương tích thời yến Bình Lạc,    
Đấu tửu thập thiên tứ hoan hước.         
Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền,            
Kính tu cô thủ đối quân chước.             
Ngũ hoa mã, Thiên kim cừu,                 
Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu,          
Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu.

***   
Hoàng Hà nuớc biếc chảy từ trời,
Vội vã không lùi ra biển khơi.
Không thấy sao,
Trên lầu trước kính buồn tóc bạc,
Sáng sớm tóc xanh chiều tuyết rơi.
Đắc ý hãy vui cho chí thỏa,
Đừng để chén cạn dưới trăng thanh
Đã có thiên tài không phí bỏ,
Ngàn vàng tiêu hết lại rồi có.
Mỗ dê lấy thịt giết trâu,
Uống ba trăm chén một chầu.
Đan đệ, chúng mình
Để ta hát tặng khúc chưa quen,
Mời nghe cho kỹ vì ta nghen.
Chuông trống món ăn đâu đáng quý
Say hoài không tỉnh mới đáng khen.
Thánh hiền tự cổ ít để danh
Đồ đệ lưu linh mới ngon lành.
Sự tích Trần Vương nơi Bình Lạc
Mười ngàn đấu rượu đáo công thành..
Khổ chủ ta đâu than thiếu bạc,
Bán đi mọi thứ để cùng say.
Ngựa hoa năm sắc, áo cừu đây,
Đem đi đổi lấy rượu ngon uống,
Nỗi sầu vạn cổ sẽ quên ngay.            
Không thấy sao,
Hãy cùng nâng chén chân tình.

***
Bringing In The Wine by Li Bai
Translation by Witter Bynner

See how the Yellow River's waters move out of heaven.
Entering the ocean, never to return.
See how lovely locks in bright mirrors in high chambers,
Though silken-black at morning, have changed by night to snow.
...Oh, let a man of spirit venture where he pleases
And never tip his golden cup empty toward the moon!
Since heaven gave the talent, let it be employed!
Spin a thousand pieces of silver, all of them come back!
Cook a sheep, kill a cow, whet the appetite,
And make me, of three hundred bowls, one long drink!
...To the old master, Cen,
And the young scholar, Danqiu,
Bring in the wine!
Let your cups never rest!
Let me sing you a song!
Let your ears attend!
What are bell and drum, rare dishes and treasure?
Let me be forever drunk and never come to reason!
Sober men of olden days and sages are forgotten,
And only the great drinkers are famous for all time.
...Prince Chen paid at a banquet in the Palace of Perfection
Ten thousand coins for a cask of wine, with many a laugh and quip.
Why say, my host, that your money is gone?
Go and buy wine and we'll drink it together!
My flower-dappled horse,
My furs worth a thousand,
Hand them to the boy to exchange for good wine,
And we'll drown away the woes of ten thousand generations!
Please Drink Up by Li Bai

Translation by Betty Tseng

Do you not see
The waters of the Yellow River come pouring from the sky,
Rushing towards the sea and never coming back?
Do you not see
Our elders' grievance over grey hair when they a mirror look into,
That was once ebony, now white as snow in their twilight years?
We should fully enjoy ourselves when we feel pleased,
Let not golden chalices mirror the moon without spirits.
There has to be a way and a purpose for a being like me,
The riches I've spent shall one day be reacquired.
Butcher and cook lamb and beef for a happy feast,
Whenever there is an opportunity, have three hundred sips of liquor at least.
Master Cen, Danqiu, my friend,
Please drink up, let not your chalice lay neglected.
Let me sing you a song,
Please lend a ear and listen as I sing:
A grand banquet with an orchestra is not as precious as it seems,
How I wish for intoxication and how I wish from which I never wake.
Throughout time sages and men of virtue have only the company of solitude,
Only those who drink leave behind a reputation next to their name.
Duke Chen of Wei gave a banquet at the Temple of Joy and Peace,
Providing pecks of wine at ten thousand pence each for all to indulge freely.
Being a host why would I excuse myself claiming lack of means?
I'd readily buy however much required to drink to our hearts' content.
A steed with vivid shades of hair, a fur coat worthy of a thousand goldpieces,
In exchange for more great wine I'll have my son pawn these,
To share with you in smoothing away our millennia of sorrow, gloom and
grief.

Invitation To Wine by Li Bai
Translation by Inness Herdan

Do you not see the waters of the Yellow river
streaming from the sky
How they rush tumbling to the sea
and never return?
Do you not see, within the high tower,
someone who sorrows for his white hair 
before the bright mirror?
In the morning like black silk, at evening turned to snow?
In human life, when hopes are won,
we should drink our joys to the end,
Not leave the golden wine-jar
empty in the moonlight.
The things that Heaven made must have a use;
Though I squander a thousand gold pieces,
time may restore them.
Boil. the sheep! Kill the ox! Let us be merry!
Three hundred cupfuls of wine we must drink this time!
Master- Cen 1 !
Doctor Danqiu 2 !
I am bringing the wine
Don't put down your cups!
I shall sing you a snatch of song:
Listen to me please.
Gongs and drums, costly dishes, little I prize them;
I only want the long dream of wine and never to wake.
Through all the ages, the good and wise were passed
over in silence;
Only the mighty drinkers left a name behind.
Think of the Prince of Chen 3 in former days,
feasting at Pingle palace
The wine at ten thousand a flagon,
the endless jesting and laughter...
How can a host complain he is short of money?
I must hasten to buy the wine to put before my friends.
My horse dappled with the five colours
And my thousand-guinea furs
I will call the boy to barter them for a splendid wine
That you and I may forget for sorrows of all the ages.
1 Master Cen: the poet Cen Shen
2 Doctor Danqiu: the Taoist hermit Yuan Danqiu. Both were friends of
Li Bai.
3 The Prince of Chen: Cao Zhi, a prince pf Wei in the Tree Kingdoms
period (220-265), notorious in his youth for his dissipation and love of
luxury.

Invitation To Wine by Li Bai
Translation by Xu Yuan Zhong

Do you not see the Yellow River come from the sky,
Rushing into the sea and ne'er come back?
Do you not see the mirrors bright in chambers high
Grieve o'er your snow-white hair though once it was
silk-black?
When hopes are won,
Oh! drink your fill in high delight,
And never leave your wine-cup empty in moonlight.
Heaven has made us talents, we're not made in vain.
A thousand gold coins spent, more will turn up again.
Kill a cow, cook a sheep and let us merry be,
And drink three hundred cupfuls of wine in high glee.
Dear friends of mine,
Cheer up, cheer up!
I invite you to wine.
Do not put down your cup!
I will sing you a song, please hear,
O, hear! lend me a willing ear!
What difference will rare and costly dishes make?
I only want to get drunk and never to wake.
How many great men were forgotten through the ages?
But great drinkers are more famous than sober sages.
The Prince of Poets feast'd in his palace at will,
Drank wine at ten thousand a cask and laughed his fill.
A host should not complain of money he is short,
To drink with you I will sell things of any sort.
My fur coat worth a thousand coins of gold
And my flower-dappled horse may be sold
To buy good wine that we may drown the woes age-old.

Phí Minh Tâm

Góp ý:

Năm Thiên Bảo thứ 11 (752), Lý Bạch và Sầm Huân được Nguyên Đan Khâu mời đến nhà; ba người lên núi Tung Sơn uống rượu và bài nhạc phủ Tương Tiến Tửu ra đời.  Cả Sầm Huân lẫn Nguyên Đan Khâu là hai ẩn sĩ mà có lẽ ngoài Lý Bạch ra ít ai thân thiết hay nói đến. Theo tài liệu  李白《將進酒》中 岑夫子 原來是顏真卿《多寶塔感應碑文》的作者  này thì:

岑勳=Sầm Huân, biệt hiệu 岑夫子=Sầm Phu Tử là người Trung Đường, không rõ năm sinh tử, nguyên quán ở 鳴皋山 Minh Cao Sơn (Nam Dương, Hồ Nam, khoảng 45 km hướng chính Nam của Lạc Dương) là một ẩn sĩ, tác giả của bài thơ 多寶塔感應碑 Đa bảo Tháp cảm ứng bi, được Lý Bạch nhắc đến trong các bài thơ 送岑徵君歸鳴皋山 Tống Tầm Trưng Quân quy Minh Cao Sơn, 酬岑 勳見尋就元丹丘對酒相待以詩見招 Thù Sầm Huân kiến tầm tựu Nguyên Đan Khâu đối tửu tương đãi dĩ thi kiến chiêu, và 鳴皋歌送岑徵君 Minh Cao ca tống Sầm Trưng Quân. Theo tựa đề các bài thơ trên ta thấy hình như Sầm Huân còn có biệt hiệu Sầm Trưng. Sầm Huân là cháu dòng tể tướng họ Sầm thời Đường nhưng không tham chính.

丹丘生=Nguyên Đan Khâu thì được biết đến nhiều hơn vì đã là bạn của Lý Bạch từ thuở tuổi đôi mươi, và là người ẩn cư đầu tiên họ Lý tìm đến khi muốn tu tiên ở Tung Sơn; Lý Bạch làm 14 bài thơ về ẩn sĩ này.

Tôi không tính bàn về bài Tương Tiến Tửu này nhưng vì Bát Sách nhắc đến thì góp ý vậy. Có it nhất 6 bản với dị thể cho bài nhạc phủ này [ 將進酒(唐代李 白詩作)_百度百科 ]. Thời xưa tôi thường thấy chữ đầu câu 4 là 又=hựu trong các bản Hán-Việt, trông cũng có lý, nhưng bây giờ thì chỉ thấy chữ 君 =quân trong các bản chữ Hán. Một trong những bản thư pháp khó đọc nhất cho bài này có lẽ là bản này: nhưng ta vẫn có thể nhận ra các chữ 君=quân.

Một số người Tàu đã bàn về thành ngữ 不見=bất kiến có lẽ vì thấy ý không ổn nếu hiểu theo nghĩa đen - làm sao các ẩn sĩ họ Sầm và Nguyên lại không thấy được các lẽ tự nhiên rằng nước chảy xuôi ra biển và con người phải già cỗi dần với thời gian? - và giải thích rằng đây là lối viết để nhắc nhở người đọc về sự thực phũ phàng của cuộc đời.

Như ta thấy, các bản thư pháp không có chấm phết, ngắt câu gì cả và cách ngắt câu tùy thuộc và lối hát bài nhạc phủ. Phần giữa của bài nhạc phủ (7-12) nói về lối sống của họ Lý lúc đang còn được Đường Huyền Tông sủng ái. Vì đoạn này, tôi có cảm tưởng rằng họ Lý, mặc dù đã có ý hướng tu tiên lúc còn trẻ, không phải đang nói chuyện với các bạn ẩn sĩ mà đang tâm sự, nuối tiếc cái thời vàng son ngắn ngủi ờ chốn triều đình; vàng son ở đây gồm cả những vàng bạc Đường Huyền Tông tặng cho thi sĩ Lý Bạch trước khi mời đi chơi nơi khác.

Trong phần tiếp (13-26) người đọc có thể phân vân tại sao nói chuyện với bạn ẩn sĩ mà cứ nhắc mãi những chung cổ, đoạn ngọc? Hết người rồi hay sao mà ví ta với Trần Vương, hay họ Lý thấy hoàn cảnh mình bị người chèn chèn ép giống như Tào Thực? Nếu ngại chuyện khổ chủ họ (Nguyên) thiếu tiền mua rượu thì lấy ngũ hoa mã, thiên kim cừu ở đâu ra? Lý Bạch là con nhà giàu, cha làm thương gia phát đạt ở vùng biên ải nhưng ta không biết gia thế của Sầm Huân và Nguyên Đan Khâu thế nào. Phải chăng đây là những lời nói của một người thất chí rồi nghiện rượu nói càng để mong tiêu "vạn cổ sầu"? Nếu Lý Bạch không bị thất sủng thì có mang mối sầu vạn cổ để tiếp tục có dịp hầu rượu các bạn mà người đời có thể nghĩ là tri âm? Mượn rượu để giải bày tâm sự hay để có cớ tiếp tục say cho quên sự đời nhỉ?

Tôi nghĩ Lý Bạch đang ở trong tình trạng rượu vào lời ra vì hai câu "cổ lai thánh hiền giai tịch mịch/duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh"; trong tư tưởng của người Tàu, thánh hiền là những người lưu danh thiên cổ, trong khi đó đa số các bợm rượu chỉ lưu xú vạn niên, hay cái kỳ danh chết đuối dưới hồ khi đang say.

Tôi cũng là người ẩn cư, cũng uống lai rai hằng ngày, nhưng uống lấy say để quên sầu vạn cổ thì không, rất có thể vì thấy ẩn cư là một cái thú, không phải là chuyện ... chẳng đã.

將進酒 Tương Tiến Tửu

1-君不見 Quân bất kiến 

黃河之水天上來 Hoàng Hà chi thủy thiên thượng lai
奔流到海不復回  Bôn lưu đáo hải bất phục hồi
又不見 Hựu bất kiến 
高堂明鏡悲白髮 Cao đường minh kính bi bạch phát
朝如青絲暮成雪 Triêu như thanh ti mộ như tuyết
人生得意須盡歡 Nhân sinh đắc ý tu tận hoan
7-莫使金樽空對月 Mạc sử kim tôn không đối nguyệt
天生我才必有用 Thiên sinh ngã tài tất hữu dụng
千金散盡還復來 Thiên kim tán tận hoàn phục lai
烹羊宰牛且為樂 Phanh dương tể ngưu thả vi lạc
12-會須一飲三百杯 Hội tu nhất ẩm tam bách bôi 
13-岑夫子 Sầm Phu Tử
丹丘生 Đan  Khâu Sinh
將進酒  Tương tiến tửu
杯莫停 Bôi mạc đình
與君歌一曲 Dữ quân ca nhất khúc
請君為我傾耳聽 Thỉnh quân vị ngã trắc nhĩ thính 
鐘鼓饌玉何足貴 Chung cổ soạn ngọc bất túc quí
但願長醉不願醒 Đản nguyện trường túy bất nguyện tỉnh
古來聖賢皆寂寞 Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch
唯有飲者留其名 Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh
陳王昔時宴平樂 Trần Vương tích thời yến Bình Lạc
斗酒十千恣歡謔 Đấu tửu thập thiên tứ hoan hước
主人為何言少錢 Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền
26-逕須沽取對君酌 Kính tu cô tửu đối quân chước 
五花馬 Ngũ hoa mã
千金裘 Thiên kim cừu 
呼兒將出換美酒 Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu
與爾同消萬古愁 Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu

Huỳnh Kim Giám

***

Góp Ý:



Hút nữa đi anh cho nám đen lá phổi,
Uống nữa đi anh cho chai cứng buồng gan,
Ôi cuộc đời như bèo dạt,mây tan,
Rồi mai mốt biết ta còn gặp lại?

Hút nữa đi anh cho làn môi tê dại,
Uống nữa đi anh cho trời đất quay cuồng,
Nào có vui gì một kiếp tha hương,
Đầu chớm bạc, chí trai chừng đã mỏi.

Bọn chúng mình như những viên đá sỏi,
Kề bên nhau mà vẫn thấy cô đơn,
Rượu thuốc kia làm cảnh trí chập chờn,
Không làm dịu được nỗi hờn vong quốc.

Bát Sách


2 nhận xét:

  1. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  2. Theo thiển ý, khi dịch thơ Hán Ngữ ra Quốc Ngữ, Chúng ta hạn chế sử dụng từ Hán Việt càng ít càng tốt và không nên sử dụng lại từ Hán Viêt gốc ở trong bài.
    Thí dụ:
    -"tái hồi" khi dịch, không thể giữ nguyên là "tái Hổi" như Tác giả Con Cò.
    - "Sầm Phu Tử" Ta có thể dịch là Thầy Sâm, không nên dùng lại 3 từ "Sầm Phu Tử"
    ...
    Một chút ý nhỏ, nhưng rất chân thật. Mong các vị thông cảm.

    Trả lờiXóa