Hoa phảng phất mối tình trong chuyện cổ/ Mang lỡ lầm oan ức đã xa xôi
Trắng với hồng và tim tím nhạt
Tựa màu mây phiêu lãng cuối trời xa
Hoa tường vi như thực lại như mơ
Cùng tôi sống suốt một thời trẻ dại
Vóc nhỏ nhắn trước tầm gió thổi
Tôi hiểu điều trong lá nói lao xao
Ở nơi nào hỡi điệu ca dao
Từng ca ngợi một loài hoa chưa có
Hoa phảng phất mối tình trong chuyện cổ
Mang lỡ lầm oan ức đã xa xôi.
Hoa tường vi, thời trẻ dại của tôi
Bên mái rạ một mảnh vườn hẻo lánh
Ngày mưa bụi khắp nẻo đường vừa tạnh
Những cụm hồng, cụm tím lẫn màu xanh
Tôi có hoa bè bạn bên mình
Hoa hiểu cả những điều tôi chẳng nói.
Tôi đã qua bao thác ghềnh đá núi
Qua thời gian tóc thoáng sợi màu mưa
Hoa tường vi của những ngày xưa
Tôi vẫn nhớ một màu mây phiêu lãng.
Xuân Quỳnh
***
The Climbing Roses (Xuan Quynh’s Poem)
Flowers indistincts a love story in the fairy tale/Carrying an injustice mistake that is far away
White with pink and light purple As of the cloud color drifting around at the end of the far sky The Climbing Roses are as real also as a dream Live with me through the whole time of young age Small appearance in front of the wind range I understand what's in the whispering leaves Hey where is folk? Ever praised a flower that did not exist
Flowers indistincts a love story in a fairy tale Carrying an unjustice mistake that is far away. Climbing Roses, my foolish youth time By the thatched roof with a secluded garden The dusty rain days on the road has just stopped Clusters of pink, clusters of purple and blue as well
Translated by Nguyen Tran
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét