Des jours heureux où nous étions amis
En ce temps-là la vie était plus belle,
Et le soleil plus brûlant qu’aujourd’hui.
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle
Tu vois, je n’ai pas oublié...
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi.
Et le vent du nord les emporte
Dans la nuit froide de l’oubli.
Tu vois, je n’ai pas oublié
La chanson que tu me chantais.
C’est une chanson qui nous rassemble
Toi, tu m’aimais et je t’aimais
Et nous vivions tous deux ensemble
Toi qui m’aimais, moi qui t’aimais.
Mais la vie sépare ceux qui s’aiment
Tout doucement, sans faire de bruit
Et la mer efface sur le sable
Les pas des amants désunis.
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi
Mais mon amour silencieux et fidèle
Sourit toujours et remercie la vie.
Je t’aimais tant, tu étais si jolie,
Comment veux-tu que je t’oublie?
En ce temps-là, la vie était plus belle
Et le soleil plus brûlant qu’aujourd’hui
Tu étais ma plus douce amie
Mais je n’ai que faire des regrets
Et la chanson que tu chantais
Toujours, toujours je l’entendrai!
Jacque PréVert
***
EM!Em có nhớ những ngày hạnh phúc?
Khi chúng mình quấn quít bên nhau
Ngày xưa ôi đẹp biết bao
Nắng xưa nồng ấm, xôn xao hơn giờ
Lá thu vàng xơ rơ từng đống
Kỷ niệm sầu lắng đọng nghẹn ngào
Đêm về gió bấc lao xao,
Cuốn đi tất cả trôi vào lãng quên!
Anh còn nhớ tên bài em hát
Giọng ca em ngây ngất hồn anh
Bài ca kết chặt Em-Anh
Chúng mình say đắm liền cành bên nhau
Nhưng em hỡi , tình sầu cay đắng
Khiến chúng mình xa cách em ơi
Nỗi đau gậm nhấm im hơi
Dấu chân trên cát sóng khơi xóa mờ
Lá úa vàng bơ phờ chồng chất
Tiếc nuối về chất ngất hồn ai
Tình anh lặng lẽ không phai
Vẫn cười cảm tạ những ngày bên em
Lòng muốn quên càng thêm thắm thiết
Em đoan trang diễm tuyệt của anh
Bóng hình đã khắc tim anh
Làm sao quên được cho đành hỡi ơi!
Ngày có em bên đời nồng thắm
Mặt trời hồng nồng ấm hơn nay
Người tình trong mộng mơ say
Bài ca em hát ngân hoài trong anh
Mailoc phỏng dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét