Thứ Hai, 24 tháng 3, 2014

Túc Hoa Âm Tự



Cùng Bạn
Xin chuyển đến bạn thơ, một bài thơ của Nguyễn trung Ngạn, một bài thơ mang sắc thái thiền khiến lòng tôi vô cùng cảm khái.
Nguyễn trung Ngạn ( 1289-1370) tự là Bang Trực, hiệu Giới Hiên, người làng Thổ Hoàng, huyện Thiên Thi, tỉnh Hưng Yên. Năm 16 tuổi đỗ Hoàng Giáp đời vua Trần Anh Tôn (cùng khoá với Mạc đỉnh Chi), làm quan tới chức Đại Hành Khiển Tước Thân Quốc Công, thọ 82 tuổi.
Thân kính 
Mailoc

           Túc Hoa Âm tự 
                   Nguyễn Trung Ngạn

  宿花陰寺          Túc Hoa Âm tự

偶徬招提宿     Ngẫu bạng chiêu đề túc
僧留半榻分     Tăng lưu bán tháp phân
石泉朝汲水     Thạch tuyền triêu cấp thuỷ
紙帳夜眠雲     Chỉ trướng dạ miên vân
松子臨窗墜     Tùng tử lâm song truỵ
猿聲隔岸聞     Viên thanh cách ngạn văn
粥魚敲夢醒     Chúc ngư sao mộng tỉnh
花雨落繽紛。 Hoa vũ lạc tân phân.

 Dịch Nghĩa :

Ngẫu nhiên vào ngủ đêm trong chùa
Sư dành cho nửa giường 
Sáng ra đi múc nước ở suối đá,
Đêm ngủ với mây trong trướng giấy.
Quả thông rụng trước cửa sổ,
Tiếng vượn bên kia sông.
Mõ chùa khua tỉnh giấc mộng,
Mưa hoa rơi xuống tơi bời.   

Bản dịch:
 
              Trọ tại chùa Hoa Âm
 
         Ghé trọ chùa tình cờ đêm tối
   Sư nhượng cho nửa gối chăn giường .
         Sáng ra múc nước suối nguồn
Đêm về trong trướng mây vương ngủ vùi .
     Ngoài song cửa thông rơi một trái
       Vượn gọi bầy vẳng lại bên sông .
          Mõ chùa lay tỉnh giấc nồng
     Từ đâu tan tác mưa bông rợp trời

                                                Mailoc


* * *
         Trọ Đêm Tại chùa

Ngẫu nhiên được trọ lại trong chùa
Chia với sư già chiếc chõng thưa
Nước suối trong veo khua thỏa thích
Phòng mây ấm áp ngủ say sưa
Thông rơi lộp độp ngoài song cửa
Vượn hót véo von cách khoảng bờ
Tiếng mõ vang đều xua giấc mộng
Rào rào hoa rụng xuống như mưa.
                                   Phương Hà 
* * *

           Ghé Ngủ Chùa

Ngẫu nhiên ngủ nhờ chùa vắng
Sư nhường nửa chõng tre nằm
Sáng ra múc nước suối đá
Đêm nằm mượn mây thay màn
Trái tùng vào song cũng thích
Vượn kêu bờ suối inh vang
Sáng ra giật mình tỉnh mộng
Quanh mình mưa bụi mênh mang
                                       C.D.M.   
* * *
           Đêm Trọ Chùa Hoa Âm

             Tình cờ tá túc Hoa Âm,
Sư chia một nửa giường nằm qua đêm.
          Nước trong suối đá êm êm,
Màn mây trướng giấy êm đềm giấc mơ.
          Ngoài song tùng rụng ơ hờ,
Cách bờ vượn hú ngẩn ngơ khách chùa.
       Giật mình tiếng mỏ sáng khua,
 Tơi bời hoa rụng như mưa trước thềm !
                                      Đỗ Chiêu Đức.

* * * 

Ở Lại Chùa Hoa Âm

Ở lại chùa đêm xuống
Nửa giường sư nhượng ta
Nước ngoài khe sáng lấy
Mây dỗ giấc mơ qua
Trong cửa nhìn thông rụng
Vượn kêu vẳng suối xa
Chày kình (*) vang tỉnh mộng
Lất phất trận mưa hoa
                            Quên Đi
(*) Chúc ngư ( 粥魚)  là Cháo Cá. Ở đây có nghĩa là Chày Kình. Chày Kình là cái chày khắc hình con cá voi để dọng vào cái chuông lớn trong chùa. 


* * *
     Hoa Âm Tự Qua Đêm


Hữu duyên tạm trú chùa Hoa Âm
Nhường lại sư chia đôi chỗ nằm
Nguồn suối tinh mơ chờ lấy nước
Màn mây tối ủ giấc  mơ Nam
Ngoài song thông quả đang rơi rụng
Bờ nọ vẳng xa tiếng vượn thầm
Chày dọng lay lay choàng giấc điệp
Mưa hoa lất phất gió căm căm.

                            Kim Phượng

* * *
          Lạc  Vào Chùa Hoa Âm 

          Tình cờ lạc lối cửa Chùa
Ghé thiền nửa chiếc chõng thưa Sư già
      Nước reo suối nguồn hoang dã
Tịnh tâm! Màn mây mượn ngã qua đêm 
          Ngoài song tùng hát êm êm 
     Xa xa vượn hú cảnh thêm hữu tình
      Tiếng chày đánh thức bình minh
   Mưa hoa lất phất giật mình tỉnh mơ. 
                                          Kim Oanh

* * *
      Qua Đêm Chùa Hoa Âm


Tình cờ ngủ trọ chùa khi đêm xuống
Nửa chiếc giường sư cụ nhượng cho nằm
Sáng múc nước suối chảy luồn kẻ đá
Đêm ngủ say, mây lót thảm thay màn
                                      
Bên song cửa thông rơi vương vài quả 
Vượn gọi bầy vang vọng cả ven sông
Tiếng chuông mõ trong chùa khua tỉnh mộng
Giọt mưa rơi làm rụng mấy cành bông
                                         Song Quang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét