Chanson D'automne
Les sanglots longs
Des violons
De l’automne
Blessent mon coeur
D’une langueur
Monotone.
Tout suffocant
Et blême, quand
Sonne l’heure,
Je me souviens
Des jours anciens
Et je pleure;
Et je m’en vais
Au vent mauvais
Qui m’emporte
Deçà, delà,
Pareil à la
Feuille morte.
Paul Verlaine (1844-1896)
***
Bài Dịch:
Khúc Hát Mùa Thu
Những thở than vĩ cầm sướt mướt
Làm tim tôi nghẹn ngào, mỏi mệt
Trong tẻ nhạt, đơn điệu, thảm sầu.
Thời gian điểm, lạnh lùng chua chát.
Tôi nhớ những ngày xưa qua mau
Và bỗng nhiên đầm đìa nước mắt.
Tôi lảo đảo, rồi sẽ về đâu.
Theo gió chướng cuốn đi, trôi giạt,
Đây hay đó, chẳng biết phương nào
Như chiếc lá mùa thu đã chết.
Mùi Quý Bồng
(phóng tác)
***
Translated:
Autumn Song
When a sighing begins
In the violins
Of the autumn-song,
My heart is drowned
In the slow sound
Languorous and long
Pale as with pain,
Breath fails me when
The hours toll deep.
My thoughts recover
The days that are over,
And I weep.
And I go
Where the winds know,
Broken and brief,
To and from,
As the winds blow
A dead leaf.
Arthur Symons
***
Tình Khúc Mùa ThuTiếng vĩ cầm se sắt điệu buồn
Cho lòng đau buốt lệ sầu tuôn
Đời nhiều hiu quạnh tim u uẩn
Phận lắm chua cay dạ vấn vương
Nhìn bóng thời gian hiu hắt bước
Nhớ hình người cũ thẩn thờ buông
Ngày đi biền biệt làm anh khóc
Gió cuốn đau thương chiếc lá cuồng.
Toronto 18/6/2021
Nguyên Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét