Ta cứ tưởng trần gian là cõi thật
Thế cho nên tất bật đến bây giờ !
Ta cứ ngỡ xuống trần chỉ một chốc…..
Nào ngờ đâu ở mãi đến hôm nay !
Bạn thân ơi ! có bao giờ bạn nghĩ
Cuộc đời nầy chỉ tạm bợ mà thôi
Anh và tôi giàu sang hay nghèo khổ
Khi trở về cát bụi cũng trắng tay
Cuộc đời ta phù du như cát bụi
Sống hôm nay và đâu biết ngày mai ?
Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi
Rồi cũng về với cát bụi mà thôi
Thì người ơi ! xin đừng ganh đừng ghét
Đừng hận thù tranh chấp với một ai
Hãy vui sống với tháng ngày ta có
Giữ cho nhau những giây phút tươi vui
Khi ra đi cũng không còn nuối tiếc
Vì đời ta đã sống trọn kiếp người
Với tất cả tấm lòng thành thương mến
Đến mọi người xa lạ cũng như quen
Ta là Cát ta sẻ về với Bụi
Trả trần gian những cay đắng muộn phiền
Hồn ta sẻ về nơi cao xanh ấy
Không còn buồn lo lắng chốn trần ai!
Bùi Giáng
( Nguyễn Thúc Sọan sưu tầm)
Bạn thân ơi ! có bao giờ bạn nghĩ
Cuộc đời nầy chỉ tạm bợ mà thôi
Anh và tôi giàu sang hay nghèo khổ
Khi trở về cát bụi cũng trắng tay
Cuộc đời ta phù du như cát bụi
Sống hôm nay và đâu biết ngày mai ?
Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi
Rồi cũng về với cát bụi mà thôi
Thì người ơi ! xin đừng ganh đừng ghét
Đừng hận thù tranh chấp với một ai
Hãy vui sống với tháng ngày ta có
Giữ cho nhau những giây phút tươi vui
Khi ra đi cũng không còn nuối tiếc
Vì đời ta đã sống trọn kiếp người
Với tất cả tấm lòng thành thương mến
Đến mọi người xa lạ cũng như quen
Ta là Cát ta sẻ về với Bụi
Trả trần gian những cay đắng muộn phiền
Hồn ta sẻ về nơi cao xanh ấy
Không còn buồn lo lắng chốn trần ai!
Bùi Giáng
( Nguyễn Thúc Sọan sưu tầm)
Bài Dịch:
Ecouter, Regarder, Se Résigner.
Je croyais toujours que le monde ici-bas est un endroit réel
C’est pourquoi je suis tellement occupé jusqu’à maintenant ;
Je croyais que ma descente ne durerait qu’un court laps de temps
Mais étonnamment, elle continue jusqu’au moment actuel.
O mon cher ami ! Est-ce qu’il t’arrive un jour à penser
Que cette vie n’est que provisoire
Qu’on soit riche ou pauvre, toi et moi
Une fois qu’on est mort, les mains sont complètement vidées.
Notre existence est éphémère comme le sable et la poussière
On vit aujourd’hui et ignore ce qui va nous arriver demain
Qu’elle soit courte ou longue, la vie que nous réserve le destin
A la fin, on rentrera tout simplement au monde des poussières.
O mon cher être humain ! Je t’en prie, ni jalousie, ni haine,
Ni rancune, ni rivalité, ni dispute avec personne
Profiter pleinement le temps que Dieu nous donne
Entretenir mutuellement les moments heureux de cette aubaine.
Quand viendra le grand départ, on ne regrettera de rien,
En tant qu’être humain, on a entièrement et bien vécu sa vie
Avec un cœur sincère plein d’amour envers n’importe qui,
Des étrangers comme des siens.
Nous sommes du Sable, nous allons retourner aux Poussières
Rendre au monde ici-bas les amertumes et les chagrins
Notre âme rentrera dans cette immensité du ciel lointain
Débarrassée de tous ces soucis, ces chagrins, poussières de cette Terre.
THC Traduction adaptée du poème de Bùi Giáng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét