Hoàng hoa nghĩa là hoa vàng, thường dùng để ám chỉ Hoa Cúc. Tuy nhiên trong thi văn cổ điển của nước Việt, ngôn từ "Hoàng Hoa" còn có 2 nghĩa khác.
(1)
Trong Chinh Phụ ngâm khúc của Đặng Trần Côn có câu:
Tối khổ thị liên niên tử tác nhân
Tối khổ thị thiên lý hoàng hoa thú
Đoàn Thị Điểm dịch:
Xót người lần lữa ải xa
Xót người nương chốn hoàng hoa dặm dài
Giải thích ngôn từ "Hoàng Hoa":
Mỗi năm tới tháng 9 (mùa thu) là hoa cúc nở thì lính đi thú và đến tháng 9 năm sau thì trở về. Vì thế nên gọi lính đi thú ở chốn Hoàng Hoa hay vào thời Hoàng hoa.
(2)
Trong Kinh Thi có 5 bài thơ "Hoàng Hoàng Giả Hoa" tả người chinh phu đi khắp nơi để tìm hiểu trong thiên hạ.
Hoàng hoàng giả hoa Những đóa hoa non tươi rực rỡ
Vu bỉ nguyên thấp Gò trũng kia đua nở khắp nơi
Tuy tuy chinh phu Chinh phu rong ruổi bao người
Mỗi hoài mỹ cập. Việc lo chẳng kịp lòng thời xốn xang.
Ngã mã duy cu Kéo xe ta ngựa câu dũng mãnh
Lục bí như nhu Sáu dây cương lấp lánh chói lòa
Tải trì tải khu Lướt mau chạy gấp ra xa
Ngã mã duy kỳ Sắc xanh đen ngựa kỳ vút chạy
Lục bí như ti Sáu dây cương mềm mại như tơ
Tải trì tải khu Lướt mau chạy gấp xa mờ
Ngã mã duy lạc Ngựa lạc ta bờm đen mình trắng
Lục bí ốc nhược Sáu dây cương bóng láng chói lòa
Tải trì tải khu Lướt mau chạy gấp ra xa
Ngã mã duy nhân Ngựa ân ta trắng chen đốm sặm
Lục bí ký quân Sáu dây cương thấy nắm điều hòa
Tải trì tải khu Lướt mau chạy gấp ra xa
Từ đó, ngôn từ "Hoàng Hoa" được dùng để công việc của sứ giả.
Bài thơ của Trùng Quang đế tặng Nguyễn Biểu khi sai ông đi sứ sang gặp Trương Phụ đã dùng ngôn từ nầy với ngụ ý như vậy.
Tặng Nguyễn Biểu Đi Sứ (Xướng)
Mấy vần thơ cũ ngợi hoàng hoa
Trịnh trọng rày nhân dắng khúc ca
Chiếu phượng mười hàng tơ cặn kẽ
Vó câu ngàn dặm tuyết xông pha
Tang bồng đã bấm lòng khi trẻ
Khương quế thêm cay tính tuổi già
Việc nước một mai công ngõ vẹn
Gác Lân danh tiếng dọi đâu xa. (*)
(Vua Trùng Quang Đế Trần Quí Khoách)
(*) Chú thích:
Kỳ Lân Các nơi vua Hán Quang Vũ Đế nhà Đông Hán treo hình của 24 công thần.
Từ Tạ Vua Trùng Quang (Họa)
(Nguyễn Biểu)
Ngô Thì Nhậm cũng dùng ngôn từ "Hoàng Hoa" để tiễn bạn mình làm sứ giả đi sứ sang Trung Quốc. Ông còn nhắc xuất xứ của ngôn từ "Hoàng Hoa" là từ Kinh Thi.
Tống Hữu Bác Sứ
***
Tiễn Bạn Đi Sứ Phương Bắc
(Đào Phương Bình dịch)
(*) Chú thích:
Trong bài Hoàng hoàng giả hoa của Kinh Thi thuộc Phú (theo Chu Hi) có câu "Chu viên tư tuân" (Thăm hỏi khắp nơi).
Tinh thiều: ám chỉ xe của sứ giả.
Bồ Bản = kinh đô của vua Thuấn, ngày nay thuộc h. Thủy Tế, Sơn Tây.
Bắc Bồ Bản: ám chỉ Yên Kinh, kinh đô của nhà Thanh (thời ông Ngô Thì Nhậm). Ngày nay là Bắc Kinh, Hà Bắc.
Động Đình hồ ở Hà Nam (Trung Quốc), nơi có nhiều cảnh đẹp thường được sứ giả ngoại quốc đến thăm.
Ông Ngô Thì Nhậm còn gom lại tất cả những bài thơ của ông làm trong những lần đi sứ (ở Trung Quốc) vào một tập thơ mang tựa đề là Hoàng Hoa đồ phả.
Bs Phan Thượng Hải biên soạn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét