Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2017

Quy Gia 歸家 - Đỗ Mục



歸家                   Quy Gia 


稚子牽衣問,   Trĩ tử khiên y vấn,
歸來何太遲。   Quy gia hà thái trì?
共誰爭歲月,   Cộng thuỳ tranh tuế nguyệt,
贏得鬢邊絲。   Doanh đắc mấn như ti?
                           Đỗ Mục
***
Dịch Nghĩa: Về Nhà

Đứa con nhỏ kéo áo hỏi
Tại sao lâu quá mới về nhà
Có phải cùng ai giành giựt tháng năm
Nên giờ tóc đã bạc như tơ.

Bài Thơ:
Về Nhà
1/
Con thơ níu áo cha
Sao chậm trể về nhà
Năm tháng cùng ai thế
Để giờ tóc trắng pha

2/
Trẻ thơ kéo áo hỏi rằng
Sao lâu về thế phải chăng quên nhà
Cùng ai giành tháng năm qua
Khiến cho mái tóc cha đà bạc phơ.

Quên Đi

Chú thích: Trong bài “Khiển Hoài”, tác giả Đỗ Mục đã thú nhận say đắm tửu sắc cả chục năm ở Dương Châu. Nay ông trở về nhà, mượn lời con trẻ để tự trách mình có lỗi với vợ con.
***

Về Lại Nhà

Con thơ trì áo hỏi
Sao đi mãi đến giờ?
Cùng ai ngày tháng ấy
Mà tóc đã bạc phơ!

Lục bát:
Con thơ níu áo hỏi cha
Đi sao lâu quá, bỏ nhà bỏ con!
Cùng ai ngày tháng mõi mòn?
Sương pha tóc trắng chẳng còn như xưa!

Đỗ Chiêu Đức

Hai câu đầu là lời chất vấn, thắc mắc, thơ ngây nhưng lắc léo của con thơ. Nhưng hai câu sau... hình như là lời than van, oán trách, khúc mắc, thở than của bà... nội tướng đã biết bao ngày khoắc khoải, mòn mỏi đợi chàng về!
***
1/Trở Về Nhà

Nắm áo ba con hỏi
Đi lâu quá đã chưa?
Với ai bao năm tháng
Giờ tóc bạc lưa thưa

2/Trở Lại NhàThằng con trì áo ơi cha
Đi đâu quên trở về nhà quá lâu
Cùng ai năm tháng dãi dầu
Giờ sao mái tóc bạc màu trắng phau

Mai Xuân Thanh

Ngày 20 tháng 06 năm 2017


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét