Lời Kỹ Nữ
Khách ngồi lại cùng em trong chốc nữa;
Vội vàng chi, trăng lạnh quá, khách ơi.
Đêm nay rằm: yến tiệc sáng trên trời;
Khách không ở, lòng em cô độc quá.
Khách ngồi lại cùng em! Đây gối lả,
Tay em đây mời khách ngả đầu say;
Đây rượu nồng. Và hồn của em đây,
Em cung kính đặt dười chân hoàng tử.
Chớ đạp hồn em!
Trăng về viễn xứ
Đi khoan thai lên ngự đỉnh trời tròn.
Gió theo trăng từ biển thổi qua non;
Buồn theo gió lan xa từng thoáng rợn.
Lòng kĩ nữ cũng sầu như biển lớn,
Chớ để riêng em phải gặp lòng em;
Tay ái ân du khách hãy làm rèm,
Tóc xanh tốt em xin nguyền dệt võng.
Đẩy hộ hồn em triền miên trên sóng,
Trôi phiêu lưu không vọng bến hay gành;
Vì mình em không được quấn chân anh,
Tóc không phải những dây tình vướng víu.
Em sợ lắm. Giá băng tràn mọi nẻo;
Trời đầy trăng lạnh lẽo suốt xương da.
Người giai nhân: bến đợi dưới cây già,
Tình du khách: thuyền qua không buộc chặt.
Lời kĩ nữ đã vỡ vì nước mắt.
Cuộc yêu đương gay gắt vị làng chơi.
Người viễn du lòng bận nhớ xa khơi,
Gỡ tay vướng để theo lời gió nước.
Xao xác tiếng gà. Trăng ngà lạnh buốt.
Mắt run mờ, kĩ nữ thấy sông trôi.
Du khách đi. Du khách đã đi rồi.
Xuân Diệu
Hà Nội 1939
***
The Courtesan's Words
Stay with me longer then, ye my fond guest.
Why hurry ye? The moon is cold, my gentleman.
It's full tonight to light up heaven's feast;
Walk not away to leave my heart dead wan.
Come sit by me! This here my welcome knee,
My arm a haven for your tipsy head,
And here the strong wine, and this here my soul.
With due respect, my prince, I place them at your feet.
Tread not on them nor on my soul!
The moon has taken leave for its far clime
With nonchalance in the round firmament.
And in its wake sea wind blew to the heights
Spreading sadness in waves to far-off land.
This paramour's blues vies with the vast sea.
Let me not face up to my own sore heart.
This arm of love, use it as your own drape.
These young tresses, I weave them into bed.
Please push my painful soul onto the waves
To drift aimless without harbor or cove
Because I would not hinder your free steps.
My hair is not the tangling web of love.
I am frightened. Cold has spread everywhere;
The moonlit sky with its bone-chilling cold.
For the maiden: it's haven under the old trees;
For her man guest: the unmoored boat is free to roam around.
The tear-filled words the courtesan uttered
Amid the intense love that raged during the act.
The joy seeker that left his heart back way yonder
Shrugged off the snarling hand after the fact.
The rooster crowed under the moon's cold glow,
The maid behind blurred eyes beheld the river flow.
The guest is gone. The guest is gone forever so.
Translated by Thomas D. Le
26 October 2004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét