Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2017

Nỗi Mình - Nhạc Quýdenver - Thanh Tuấn


Nhạc & Thực Hiện PPs: Quýdenver
Hòa Âm: Trần Phước
Tiếng Hát: Thanh Tuấn


Nỗi Mình


 (Kính mượn tên bài nhạc "Nỗi Mình" của Quýdenver)

Nỗi mình canh cánh bên trời 
Tháng ngày qua vụt, đứng ngồi không yên 
Mây bay tan hợp mấy miền 
Bèo trôi sông cạn, nhớ triền nước sâu 
Nỗi mình đã chán biển dâu 
Bao phen cuối bến, giang đầu vì ai 
Thế mà thu vãng, đông lai 
Song thưa lại vướng một, hai tơ tình 
Hóa ra muôn nẻo trường đình
Ngàn chia xa cũng viễn trình hồi quy 
Nỗi mình mê ánh lưu ly 
Trăm hoa đua nở cả khi xuân tàn 
Tuyết sương hạ trưởng sẽ tan 
Nỗi mình đại mộng rỡ ràng, hắt hiu 
Chao ôi, sáng cũng như chiều 
Chỉ còn khuya, sớm một điều thương em 

Hawthorne, 1 tháng 12, 2004 
Cao Mỵ Nhân

Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

Tha Hương Hoài Cố



Quán trọ đêm dài nghĩ vẩn vơ
Thân này lưu lạc đến bao giờ
Ngày nào trở lại nơi quê cũ
Dâng nén nhang thơm trước bệ thờ
Xót thân ăn gửi lại nằm nhờ
Nghĩ tới quê nhà tựa giấc mơ
Xót Mẹ quan hà ngàn vạn dậm
Hàng ngày tựa cửa, tóc phơ phơ

(Sáng tác lúc 9 giờ sáng 12.9.2009)
Thái Hanh

Ngọc Em Gặp Gỡ Các Bạn Lần thứ 3 trong chuyến về Việt Nam

Gặp và trò chuyện cùng các bạn học thời đi học, là niềm vui của những Bạn xa xứ. Ngọc Em không ngoại lệ. Tuy đã gặp gỡ Bạn bè hai lần rồi, có lẽ chưa đủ, nên Ngọc Em đã mời Các Bạn đến chơi nhân ngày giỗ của thân phụ vào ngày 30-3-2017 (Nhằm mùng 03/3).


Từ trái sang phải: Khải (Hoàng), Dũng, Ngọc Em, Khải (Dương), Dậu, Xuân, Khánh.
 Duyên, Điệp Lê, Sanh, Thơ.
 Phụng (Lưu), Đen, Khải (Hoàng), Dũng.
 Khải (Dương), Dậu, Xuân, Khánh.
 Khánh, Dũng, Ngọc Em, Khải (Dương).
Đen, Khải (Hoàng), Đức, Dậu, Phụng.

Hình Ảnh: Huỳnh Hữu Đức

Trở Lại Trường Xưa



Ta muốn thời gian quay lại
Chỉ trong mùa hè này thôi
Một sáng trở về trường cũ
Dạo quanh lớp học, sân chơi

Này đây cột cờ năm ấy
Rưng rưng cánh phượng đầu mùa
Những đôi mắt tròn non dại
Học trò yêu quý ngày xưa

Người cũ chẳng còn ai cả
Bao nhiêu năm tháng đã qua
Đất trời mênh mông vô tận
Tìm đâu? - Mắt đã hoen nhòa!...

Phương Hà

Hoa Loa Kèn Tháng Tư



Tháng Tư giọt nắng vàng hanh
Anh đem nỗi nhớ dỗ dành ra phơi
Nghe xa xưa vọng tiếng cười
Bình minh mở cửa vành môi đỏ hồng

Hay là em gửi nhớ mong
Gió phương này cũng phải lòng phương xa
Bỗng dưng nắng rớt giọt hoa
Hoa loa kèn nở mượt mà trời mây

Màu hoa trong trắng áo bay
Như em ngày ấy bóng gầy trinh nguyên
Không kiêu kỳ đẹp hồn nhiên
Mắt huyền quyến rũ cho mềm vần thơ

Nhớ vòng qua lối hẹn chờ
Con đường mê đắm gió ngơ ngẩn hồn
Tháng ngày ngan ngát hương thơm
Tình ta nhẹ thả cánh buồm lãng du

Thế rồi giông bão mịt mờ
Em xa ngày ấy tháng Tư u hoài
Chờ em giọt nắng vàng phai
Hoa loa kèn nở trắng ngoài tím trong

Cõi lòng sương rớt lạnh lùng
Anh đem nỗi nhớ ra hong nắng vàng
Đợi chờ tím những chiều hoang
Về không em, phố ngỡ ngàng nhìn nhau?

Trầm Vân

Thứ Năm, 20 tháng 4, 2017

Thơ Tranh: Cẩm Sắt (Lý Thương Ẩn) - Nuối Tiếc (Phạm Khắc Trí)


Thơ Cổ: Lý Thương Ẩn
Dịch Thơ: Phạm Khắc Trí
Thơ Tranh: Kim Oanh


Xuân Winnipeg




Mùa xuân đang về mọi nơi
Xuân Winnipeg nắng lơi nhẹ nhàng
Chim con ríu rít ca vang
Chồi non thức giấc vội vàng vươn cao

Mọi vườn hoa tuyết tàn mau
Hàng thông reo múa lượn chao đẹp nào
Em đến lớp mặt hồng hào
Nhẹ nhàng áo mới xôn xao sân trường

Xuân Winnipeg gợi nhớ thương
Đào Mai nước Việt hiếm thường nơi đây
Thành phố ngủ giấc Đông đầy
Nay bừng khoe sắc vui vầy đón Xuân

Qua rồi năm cũ trầm luân
Nhìn trời xanh mát lâng lâng lạ thường
Xuân Winnipeg ấm dịu hương
Tình nồng xứ lạnh thêm thương cuộc đời...

Phượng Trắng


GBHS Winnipeg, Spring 4/ 2017

Tĩnh Thiền



Trước tết toàn thôn tới tĩnh thiền
Tinh thần thanh thản tựa thành tiên
Thì thầm tu tập thân tường trí
Tỉnh táo tân trang túi thặng tiền
Tính thiện tầm trao từ tiểu tử
Tâm trung tiếng tỏa tận tầng thiên
Thảnh thơi tâm thức thuyền trăng tỏ
Tự thấy trong ta thật thích thiền

6 - 4 - 2017
Phạm Duy Lương

Thương Lắm Tóc Dài Ơi! - Phú Quang - Quang Lý


Sáng Tác: Phú Quang
Ca Sĩ: Quang Lý
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình

Ông Quỷnh Chọn Vợ

Từ ngày vợ mất, Ông Quỷnh cảm thấy trống vắng, cô đơn. Bà đi, bà mang theo tất cả. Mang theo tình yêu của ông dành trọn cho bà, dĩ nhiên, bà còn mang theo tiếng cười đoàn tụ của những buổi họp mặt gia đình, kể cả tiếng khóc hồn nhiên của cháu ngoại, và hầu hết những bữa cơm ngon miệng do chính bàn tay bà săn sóc cho chồng.


Ngày xưa, căn nhà này rộn ràng, ấm cúng biết bao. Mỗi lần tết, lễ hay sinh nhật (bất cứ của ai trong gia đình) - các con cháu kéo về rần rần. Chúng đua nhau tranh tài tìm món ngon vật lạ để đãi cha đãi mẹ, tiếp ông tiếp bà. Rồi những nụ hôn ngọt ngào nối theo. Có nụ hôn còn thơm mùi sữa mẹ. Có nụ hôn nồng nàn gừng cay muối mặn. có nụ hôn héo hắt, nhưng đậm đà tình nghĩa gắn bó keo sơn. Những nụ hôn, những cuộc họp mặt thân thương như thế kéo dài nhiều lần trong năm, vì ở Mỹ, ngày vui vô số, ngày vui không bao giờ lụi tàn.

Hiện tại, trong căn nhà thênh thang, chỉ còn lại mình ông, với nỗi buồn vô tận. Sau khi chôn cất vợ xong, những đứa con từ từ rút lui, rồi mất dạng. Mỗi đứa mỗi viện dẫn lý do khác nhau. Đứa, công việc lu bù. Đứa, sợ thất nghiệp, phải dọn sang tiểu bang khác. Đứa, sanh thêm con, cần gửi trẻ, rước con, nấu nướng...Những ngày vui hàng năm lúc xưa, bây giờ, chỉ còn lại duy nhất có một ngày, đó là ngày giỗ của vợ. Ngày đó, các con kéo về để tưởng nhớ mẹ. Nhưng cũng có đứa vắng mặt. Có đứa về lấy lệ, rồi vội vàng đi. Không khí gia đình tẻ nhạt, khiến ông Quỷnh càng ngày càng thấy chán nản, muốn tiến thêm một bước nữa.

Mùa đông năm nay, trời lạnh lạ thường. Đêm cũng dài dằng dặc, dài đến nổi ông sợ cả tiếng đồng hồ. Tiếng tích tắc của thời gian nặng nề trôi, kéo ông ra khỏi giấc ngủ, bắt ông ngồi dậy, ngó bóng ông in đen trên vách mà trầm ngâm oán trách cuộc đời. Ngày cũng quạnh quẽ, chẳng khác chi đêm. Bếp lò vắng tanh. Những bữa ăn fast food nhạt nhẽo. Tách cà phê ngậm ngùi buổi sáng, thiếu bóng dáng người đàn bà bên cạnh. Rồi ông ghét cả ánh sáng, ghét mùa xuân tung tăng trở lại, ghét luôn các loài hoa đang chen nhau nở rộ trước sân vườn.

Cuối cùng, ông quyết định phải đi tìm cho mình một thần tượng, một cô vợ bé bỏng để an ủi tuổi xế chiều. Ông tung tin này về Việt Nam cho người bạn học năm xưa. Ông cũng bày tỏ ý nguyện cho các bạn vong niên ở Mỹ. Ông nghĩ, giăng lưới tình cảm chặt chẽ như vậy, chắc chắn sẽ bắt được thần tượng tình yêu đúng theo ước vọng của ông.

Tin mừng đến với ông vào dịp lễ cưới con trai người bạn. Ông được người bạn khéo léo xếp ngồi chung bàn với một cô Mể lỡ thời. Ông cũng được con trai người bạn tận tình bộc lộ tâm sự của ông trước mặt cô Mể vui tính đó. Và ông đã nhanh chóng chiếm được tình cảm của cô ta ngay từ đêm ấy.

Việc rước thần tượng về nhà khoe khoang nơi ăn chốn ở đàng hoàng của ông Quỷnh là việc phải làm. Ông cố trang hoàng lại nhà cửa, dọn dẹp sạch sẽ từ trong ra ngoài để Wendy (tên cô Mể) hài lòng, sẵn sàng về sống chung với ông. Nhưng Wendy quá dễ dãi, khi vừa nhìn thấy căn nhà khang trang từ bên ngoài, cô ta đã reo lên thích chí.

- Anh ơi! Căn nhà đẹp quá! Em sẽ dọn về sống với anh ngay. Em thuê apartment mỗi tháng trả đắt quá. Năm nào chủ nhà cũng báo lên giá. Riết rồi...tiền lương của em không đủ trả nợ.
Ông Quỷnh bỗng chùn bước, đầu óc ông chợt xáo động, khi nghe câu nói quá lộ liễu của Wendy. Tuy vậy, ông cố gắng giữ tình trạng bình thường, vui vẻ trả lời.
- Em đã tìm hiểu anh chưa? Chắc chắn hợp với nhau chưa? Sao dám vội vàng muốn sống chung mau vậy?
Wendy nhào tới, ôm hôn ông Quỷnh ngon lành.
- Thì...về sống thử...mới hiểu nhau chứ? Anh cứ thử đi! Anh xem em nè!
Wendy ngả ngớn, õng ẹo, trước cặp mắt ngạc nhiên của ông Quỷnh.
- Anh xem. Em có hấp dẫn không?
Ông Quỷnh cảm thấy chán nản, nhưng cũng gượng gạo gật đầu.
- Hấp dẫn lắm! Tuy nhiên, anh phải bàn chuyện này với các con. Em cứ chờ đợi.

Việc sống thử của ông Quỷnh với Wendy bắt đầu bằng những bữa ăn sang trọng trong các nhà hàng. Wendy thích ăn hải sản, thích ngồm ngoàm cua Canada, thích nhai nhóp nhép tôm hùm với vài cốc rượu mạnh. Còn ông Quỷnh muốn kiêng ăn để bảo vệ sức khỏe thoát chứng cholesterol, chứng máu cao đang hoành hành trong cơ thể. Cả hai trái ngược nhau về cách ăn uống, càng dị biệt nhau về cách sống. Wendy muốn ồn ào, tưng bừng nhảy nhót nơi các buổi dạ hội. Ông Quỷnh thì an thân, muốn hạnh phúc trong không khí ấm cúng gia đình.

Một tháng trôi qua, sau khi kiểm soát lại số tiền về hưu, ông Quỷnh mới biết ông đã chi tiêu quá nhiều cho Wendy. Mỗi ngày, ông còn phải bận rộn với những cú điện thoại bất ngờ và liên tiếp của cô ta, lúc cần gặp chỗ này, khi muốn hẹn chỗ khác. Tiền ăn, tiền du lịch, tiền quần áo...càng tăng lên vùn vụt. Ban đêm, ông vốn khó ngủ, nay lại thức trắng luôn, vì phải bù đầu bù cổ tính toán chuyện chi tiêu, vì phải suy đi nghĩ lại cái tình yêu kỳ cục mà Wendy sắp sửa trao ông.

Giữa lúc thần tượng bắt đầu xụp đổ trong ông, thì ông nhận được cú điện thoại của người bạn học năm xưa ở quê nhà.
"A lô! Chuẩn bị về Việt Nam gấp Quỷnh ơi! Tau đã tìm được cho mày một con vợ. Cô ta tên là Kim Huề, chỉ vừa tứ tuần. Trẻ, khỏe, sạch sẽ. Và đặc biệt là từ nhỏ tới giờ chưa có chồng lần nào. Cô này rất thích Việt Kiều, không phân biệt tuổi tác. Rất mong được gặp mày ngay để tiến tới hôn nhân."

Ông Quỷnh dứt khoát duỗi ra với Wendy, tức tốc mua vé máy bay về Việt Nam. Ông nôn nao gặp Kim Huề, dù sao cũng cùng ngôn ngữ, chung quê hương, dễ cảm thông nhau hơn. Dịp đi này, ông cũng có cớ để cắt đứt với Wendy, chia tay những phiền toái mà một tháng nay ông đã lâm nạn.
Kim Huề ra tận phi trường đón ông Quỷnh, với nụ cười tươi nở trọn trên môi. Nàng âu yếm vây quanh ông, giống như tình nhân vừa gặp lại, sau thời gian xa cách lâu dài. Ông Quỷnh được Kim Huề đưa thẳng về nhà, dọn một bữa cơm quê hương truyền thống nhất đãi Việt Kiều. Những ngày sau, anh chị em và bà con họ hàng của Kim Huề từ bốn phương tám hướng túa nhau tới chúc mừng tân khách. Bốn valy trĩu nặng quà của ông mang từ Mỹ về, chẳng thấm tháp vào đâu. Buộc lòng ông phải móc tiền túi ra, đền bù cho mỗi người một ít. Rồi những ngày sau nữa, vào một buổi sáng nọ, ông Quỷnh chưa kịp nhắp ngụm cà phê đầu ngày thì Kim Huề nhẹ nhàng xuất hiện với một xấp hồ sơ trên tay.

- Anh điền vào tất cả giấy tờ này đây. Hôm nay mình sẽ ra chính quyền làm thủ tục hôn thú.
Ông Quỷnh ngạc nhiên.
- Anh và em chưa cưới nhau, sao lại làm hôn thú?
Kim Huề âu yếm nắm bàn tay ông Quỷnh. Nàng khéo léo kẹp cây viết vào giữa hai ngón tay ông.
- Ừa...thì làm hôn thú trước, rồi cưới sau... cũng được. Em muốn qua Mỹ sớm, chăm sóc anh.
Ông Quỷnh thật thà.
- Lần đầu, anh về đây chỉ có mục đích làm quen, tìm hiểu em thôi. Vụ đám cưới, anh còn phải về Mỹ suy nghĩ và bàn lại với các con của anh.
Kim Huề đang ngồi, bỗng đứng phắt dậy. Tự dưng, nét thanh lịch dễ thương của những ngày trước chợt biến mất. Nàng nhảy tới, kéo vai ông, lồng lộn.
- Làm quen hả? Làm quen thì có khối đàn ông làm quen với tôi. Tội gì phải chờ một ông già từ Mỹ trở về?

Câu nói lộ liễu chạm mạnh vào tự ái, khiến ông buốt ngực, khó thở. Ông buồn bã buông cây viết rơi xuống, rồi chập choạng như một người mù, lủi thủi bước vô phòng.

Đêm khuya dần. Đêm kéo dài một cách mệt mỏi. Ông Quỷnh vẫn ngồi bất động trước bàn, nhìn vào tấm gương đối diện. Một khuôn mặt già nua, đầy vết hằn suy tư xuất hiện. Nhìn kỹ, trên đó, những đốm đồi mồi trổ xuống tận cổ, kéo theo đường nhăn xấu xí của da, đường nổi kỳ quái của gân. Các dấu chàm thoái hóa chạy lên tới trán, làm nổi bật bộ chân tóc trắng xóa của ông một cách dị hợm. Khuôn mặt chết tiệt này đây làm sao cuốn hút được tình yêu chân thật của Wendy, của Kim Huề? Họ yêu ông, yêu chính ông, hay yêu những gì ông có? Wendy từng có ý định sống chung, từng tự nguyện làm vợ ông, có phải vì căn nhà khang trang ông đã đổ mồ hôi sôi nước mắt mới sắm được? Kim Huề không ngần ngại làm hôn thú để sớm qua Mỹ, có phải vì nàng muốn mượn ông làm con đò sang sông với mục đích không chính đáng khác?
Nghĩ đến đó, ông Quỷnh chợt buồn tê tái. Rồi bất thần ông gục xuống, chìm sâu vào giấc mơ nửa khuya.


Tiếng còi xe bên ngoài vang rân đánh thức ông Quỷnh tỉnh dậy. Giấc mơ đêm qua đã làm đầu óc ông nặng nề, choáng váng một cách bất ngờ. Giấc mơ như cuộn phim in vào trí ông mồn một.

Ông thấy ông lạc vào một nơi chốn xa lạ, trong đó, Chúa Jêsus đang vác thập giá lê từng bước trên đường phố đông người. Từ xa, Chúa đã nhận diện ra ông. Nhận diện kẻ bội bạc, kẻ quay lưng với đồng đạo, kẻ bỏ nhà thờ, bỏ Chúa lâu nay. Ông định lủi vào đám đông trốn Chúa. Nhưng, ánh mắt hiền lành đầy rộng lượng của Chúa đã kéo ông trở lại. Ông vừa quì xuống, vừa thổn thức thì tiếng còi xe vang rân ngoài thực tế đã phá tan giấc mơ.

Ông Quỷnh lật đật về Mỹ. Ông gọi điện thoại vui vẻ thăm các con, các cháu. Ông trở lại nhà thờ, bắt tay từng người, xin lỗi về sự vắng mặt của ông trong thời gian qua. Rảnh rổi, ông đi thăm từng đứa con, chan hòa với chúng trong công việc giữ cháu, dạy dỗ cháu. Hàng ngày, ngoài công việc thiện nguyện, ông học lời Chúa qua các trang Thánh Kinh tuyệt vời. Những dòng chữ Thánh Kinh, những ý nguyện của Chúa đã lấp đầy khoảng trống cô đơn trong lòng. Ông đã tìm thấy sự bình an tâm hồn. Và ông tha hồ vui hưởng điều hạnh phúc đó

Căn nhà ông Quỷnh bây giờ rộn rã tiếng cười. Dỉ nhiên, ngoài tiếng cười giòn tan yêu thương của các con cháu ruột thịt, còn có tiếng cười rộn rã niềm tin của các ông bạn già, của các tín hữu trong nhà thờ. Và mỗi lần nhớ lại chuyện cũ, ông Quỷnh vội vàng tìm đến cây thập giá, thành khẩn quì xuống cầu nguyện. Ông biết, trên đời này, tất cả mọi người, kể cả ông, chỉ có một thần tượng duy nhất: đó là Chúa Jêsus cứu thế.

Phạm Hồng Ân

Thứ Tư, 19 tháng 4, 2017

Lưu Luyến Một Bông Hoa

Hoa phượng năm nay, trái phượng năm rồi
Hoa phượng năm nay không phải hoa phượng năm rồi
Trái phượng năm rồi không là trái phượng năm nay
Trong cùng cội cây duyên đất nước
Hoa nào quả nấy.
Nhánh lan trổ từ cuối chạp năm nay, tôi cắt nhánh, ghim vào đất của cội mai từ nửa tháng trước,
Hôm nay 17 tháng 3 tiết Thanh Minh hạ, vẫn còn lưu luyến một bông hoa.




Trương Văn Phú

Những Mùa Hè Bị Bỏ Quên



Mùa Hè! Lớp học không thầy giáo
Sách bông đùa nhốn nháo phân ly
Ta tiễn nhau xa biệt kinh kỳ
Trong nước mắt như gì vô tận

Có gì vui dần xuôi quá khứ
Đỏ lửa mùa còn đó tàng thư
Xa quê hương viễn xứ sương mù
Thao thức ước về thăm Hè cũ

Ve sầu! Phượng rơi! Đời lam lũ!
Bốn phương trời ấp ủ gái trai
Hè lắm lo ruộng ngày khô hạn
Lội ngược dòng nhanh cạn phù sa

Thời học sinh hoặc đã vào đời
Nơi sâu thẵm Hè ai hiểu được
Bước bạo tàn bá đạo Hè tan
Kiếp gian nan lượm đá vá trời

Trang lưu bút tiếp lời lưu lạc
Anh và em cánh hạc rời xa
Có Hè nào nụ hoa tồn tại
Cõi trần gian luôn mãi Hè buồn!

Lê Kim Hiệp

Khúc Mưa - Thơ: Phạm Hồng Ân - Nhạc: Mai Hoài Thu - Đông Nguyễn


Thơ: Phạm Hồng Ân
Nhạc: Mai Hoài Thu 
Ca sĩ: Đông Nguyễn

Thức Khuya - Hàn Mặc Tử



Thức Khuya _ Hàn Mặc Tử

Non sông bốn mặt ngủ mơ màng,
Thức chỉ mình ta dạ chẳng an.
Bóng nguyệt leo song sờ sẫm gối,
Gió thu lọt cửa cọ mài chăn.
Khóc giùm thân thế hoa rơi lệ
Buồn giúp công danh dế dạo đàn.
Trở dậy nôm na vài điệu cũ,
Năm canh tâm sự vẫn chưa tàn.

Hàn Mặc Tử
***
Các Bài Họa:
An Bần Lạc Đạo 

Sinh bất phùng thời thất chí màng
Tu tâm dưỡng tánh đặng bình an.
Gương nga vằng vặc soi thềm cửa,
Bóng nguyệt dòm song thẹn chiếu chăn.
Thủ phận làm nông đi cuốc đất,
Mai danh ẩn tích dạo cung đàn.
Cơ cầu lạc đạo về thôn dã,
Một kiếp phù du ngọc thỏ tàn.

Mai Xuân Thanh
Ngày 06 tháng 04 năm 2017
***
BảyBó Tự Thuật
(Mượn vận bài thơ "Thức khuya" của HMT)

Sự nghiệp ,công danh đã muộn màng
Nhờ Trời bảy bó cũng bình an
Đêm khuya ngó nguyệt treo song cửa
Sẫm tối chờ trăng rọi gối chăn
Đón gió vi vu như khúc nhạc
Đợi mưa réo rắt tựa cung đàn
An bần,lạc đạo xin vui hưởng
Hơn nửa tuổi đời mộng chửa tan

Song Quang

Thứ Ba, 18 tháng 4, 2017

Thơ Tranh: Nhớ Mẹ

Thay nén nhang lòng, em gửi anh Hữu Đức trong ngày Giỗ Bác.
Chúc anh tìm lại kỷ niệm xưa đẹp về Má anh.
(KimOanh)


Thơ: Huỳnh Hữu Đức
Thơ Tranh: Kim Oanh

Nén Nhang Ngày Giỗ Má



Dòng thế sự đổi thay
Túng quẩn đến từng ngày
Các con phân tứ tán
Mong tìm kiếm tương lai
Má trong tuổi xế chiều
Vẫn còn mải đăm chiêu
Thương lũ con cùng cháu
Phía trước gian nan nhiều...
Người trở lại đồng xưa
Đau xót mấy cho vừa
Ôi tấm thân cằn cỗi
Trải mình với nắng mưa
Thời gian không chờ đợi
Dáng gầy tóc sương phơi
Những giọt buồn tuôn đổ
Má tôi đã lìa đời
Ra đi trong thầm lặng
Người đến cõi vĩnh hằng
Mà lòng còn ray rứt
Mang theo nỗi trở trăn...
Đã tan rồi giông bão
Trong con lại thấy nao
Nhớ nét cười hiền dịu
Hình bóng má năm nào
Nay thắp nhang ngày giỗ
Nhìn khuôn mặt héo khô
Buồn buồn trong di ảnh
Lòng con thấy ngậm ngùi
Biết làm sao hả Má
Khi Người đã rời xa
Qua khói nhang mờ ảo
Tìm đâu dáng huyên đường...

Quên Đi
19/3 âm  lịch

Nén Nhang Khấn Nguyện


(Anh Quên Đi thân mến!)

Đọc hết một bài thơ
Cảm động, thật bất ngờ
Người bạn hiền nhớ má
Nhân kỷ niệm đợi chờ
Đám giỗ thắp nén nhang
Cúi đầu mắt mơ màng
Suốt quãng đời vất vả
Lo cuộc sống gian nan
Cho con cháu mai sau
Mái tóc má bạc màu
Người ra đi vĩnh biệt!
Bao thương tiếc ngậm ngùi
Nén nhang con khấn nguyện
Nhớ huyên đường khôn nguôi!

Mai Xuân Thanh
Ngày 17 tháng 04 năm 2017

Quê Tôi


(Trường Tống Phưóc Hiệp)

Quê hương ai cũng một thời
Lời ru sữa mẹ để đời trong tim!
***
Có dòng sông nhỏ xinh xinh
Có cầu Kinh Cụt có đình Tân Giai
Cô em má lúm tóc dài
Chiều nghiêng nghiêng bóng cùng ai bên đồng
Hai mùa nước đục nước trong
Con sông vẫn chảy trong lòng người đi
Cầu Lộ, Cái Cá, Công Xi
Lộc Hòa, Phước Hậu khắc ghi muôn đời
Ngả Tư, Thiềng Đức một thời
An Thành, Mỹ Thuận nhớ lời thề xưa
Ầu ơ chiếc võng ban trưa
Lời ru tiếng mẹ đong đưa giọt sầu
Ai về nhớ đến cầu Lầu
Ghé trường Tống cũ ban đầu ta yêu
Quê hương còn khói lam chiều
Còn sông, còn nước, còn nhiều nhớ thương!

Biện Công Danh
10/4/2016

Dòng Sông Kỳ Niệm



Sông vương màu tím biếc,
Lặng thầm tỏa hương yêu,
Không dào dạt cuộn triều,
Nhẹ nhàng theo năm tháng,

Bên ni ai làm dáng,
Nghiêng nón ngó bên tê,
Đường nào theo ai về,
Nắng hay mưa cũng rứa!

Dòng Hương soi đôi lứa,
Ghét cái bóng đơn côi
Thương rất nhiều một người,
Đừng bên ni bên nớ.

Rứa nhưng ai vẫn nỡ,
Quay gót bước làm ngơ,
Vì chiếc áo sờn vai,
Bởi quần ai túi rỗng!

Chẳng có chi ngoài mộng,
Không có gì ngoài thơ,
Với theo bước ngu ngơ,
Dòm răng mà thấy tội.

Thương Huế là thương Hương,
Những con đường ven trường,
Xác lá vàng phủ nhẹ
Bước từng bước nhớ thương!


Hoành Trần
28/3/17

Thứ Hai, 17 tháng 4, 2017

Lênh Đênh - Thơ Bích Liên - Quýdenver


Thơ: Bích Liên 
Guitar: Vô Thường
Thực Hiện:Quýdenver

Thanh Minh 清明 - Đỗ Mục 杜牧



Thanh Minh                                        清明

Thanh minh thời tiết vũ phân phân      清明時節雨纷纷
Lộ thượng hành nhân dục đoạn hồn     路上行人欲断魂
Tá vấn tửu gia hà xứ hữu?                    借問酒家何處有?
Mục đồng dao chỉ Hạnh Hoa Thôn!    牧童遥指杏花村!
Đỗ Mục                                                                   杜牧

Dịch Nghĩa:

Tiết Thanh Minh mà lại mưa lất phất
Khiến khách đi trên đường lòng buồn vô hạn
Nên tìm dọ hỏi nơi nào có quán rượu.
Những đưa trẻ chăn thú trên đồng chỉ về hướng thôn Hạnh Hoa ở đằng xa.
***
Dịch Thơ:
Thanh Minh


Thời tiết Thanh Minh lất phất mưa,
Trên đường lữ khách muốn say sưa.
Rượu ngon ướm hỏi nơi đâu bán?
Xóm Hạnh mục đồng chỉ trỏ thưa!

Đỗ Chiêu Đức
***
Thanh Minh
Tảo mộ mưa bay lất phất đầy,
Thanh Minh lữ khách tửu đâu đây.
Rượu ngon tìm quán nơi nào nhỉ?
Quán Hạnh Hoa Thôn mục tử này!

Mai Xuân Thanh
***
Thanh Minh


Thanh Minh lất phất bụi mưa bay
Lòng khách trên đường não nuột thay
Hỏi trẻ có nơi nào bán rượu
Xa xa Thôn Hạnh trả lời ngay.

Quên Đi
***
Thanh Minh


Mưa bay lất phất tiết thanh minh
Lữ khách đường xa rượu cạn bình
Ướm hỏi mục đồng đâu tửu quán
Hạnh Hoa Thôn ấy nhớ đinh ninh.

Phương Hà
***
Thanh Minh


Thanh minh lất phất bụi mưa rơi
Lữ khách sầu dâng dạ rối bời
Dọ hỏi nơi đâu là quán rượu
Xa xa Thôn Hạnh trẻ đáp lời

Kim Oanh
***
Thanh Minh


Tiết thanh minh trong làn mưa bụi,
Khách trên đường lủi thủi buồn đau.
Gần đây có quán rượu nào ?
Mục đồng tay trỏ đường vào Hạnh thôn.

Mailoc phỏng dịch
***
Thanh Minh

Tiết Thanh Minh lạnh làn mưa bụi
Khách lội đường xa chạnh buốt hồn
Rượu sưởi lòng cầu tìm đến quán
Mục đồng chỉ lối Hanh Hoa thôn

Kim Phượng

Đáp Lời Cao Huynh



Xướng: Đáp Lời Cao Huynh

Tiện đệ mừng nay đọc họa thơ
Thương tình bạn hữu nối đường tơ
Vần gieo tuy khó mà thông cảm
Chữ nghĩa tinh thông cũng ước mơ
Thực học dồi trau lời thú vị
Chân tài thể hiện ý mong chờ
Cao huynh nổi tiếng người vui vẻ
Lạc Đạo an bần đệ ngẩn ngơ!

Mai Xuân Thanh

Ngày 21 tháng 03 năm 2017

Họa: Trời Trăng Mây Nước

Trời trăng mây nước dụng thiền thơ
Bồ tát đạ xoa cách sợi tơ
Muốn vượt trần lao mà giục tấn
Mong cầu cực lạc chỉ nằm mơ
“Công bình bác ái” tâm thường niệm
Thiện hữu Kim Quang tánh cũng chờ
Đùa cợt làm vui mà định tĩnh
A mua chìa khóa kiến Đi ơ

Cao Linh Tử
22/3/2017


Họa: Yêu Thương Ấm Áp

(Từ bài Trời Trăng Mây Nước)

Trí tuệ khai tâm dụng ý thơ
Trần ai tục lụy nhện giăng tơ
Phàm phu ích kỷ đòi tư lợi
Tục tử ưu tư hỏi giấc mơ
Tích đức thi ân sanh hỷ xả
Tu nhân từ thiện ý mong chờ
Đại đồng thế giới tình bằng hữu
Cuộc sống yêu thương ấm áp... ơ !

Mai Xuân Thanh

Ngày 23 tháng 03 năm 2017

Nhất Thời Và Nhất Thời


Người ta thường nói: Quan nhất thời dân vạn đại!!! Ôi! Vạn Đại sống trong tối tăm, nghèo khổ, chậm tiến mãi sao???
Bao giờ dân nổi can qua
Con vua thất thế lại ra sãi chùa
Ôi! Dân nổi can qua thì: Vua Quan hết ăn trên ngồi trốc, nhưng … dân có ăn không? Có hạnh phúc không? Cái đó còn phải hỏi ông Trời! Nhưng ông ở xa quá(!). Dân biết làm gì để xây dựng cuộc sống, sống cho ra người(!). Đó mới là vấn đề!

Hoàng Sào kéo quân vào Trường An . Giữa đường đi … thì đốt sạch, giết sạch. Vào Trường An … không biết làm gì? Bốc thăm chọn quan chức(?) Rồi tranh ăn! Khi bị đánh bật ra khỏi Trường An, trên đường tháo chạy … cũng giết sạch, đốt sạch!!! Ôi ! Bọn giặc cỏ này cũng… nhất thời thôi! Tại sao ta lại gọi những tên giặc cỏ này là khởi nghĩa!!! Tại sao lại gọi những tụi cướp của giết người Nguyễn hữu Cầu, Nguyễn danh Phương, Lê văn Thịnh là những kẻ khởi nghĩa(?). Tại sao lại đi ca tụng tên Lê duy Cự. Hắn mượn danh nghĩa nhà Lê để nổi loạn giết người chơi! Chỉ vì tên Tổng Đốc Hà Nội, vốn thù hằn Cao Bá Quát nên kéo ông vào để trả thù chơi! Sao người ta lại “ mượn danh nhân dân “để chửi vua quan chơi!
Nhân Dân chỉ làm nên Lịch Sử khi đã “ giác ngộ “, ý thức về quyền được sống của mình! Ý thức về quyền được sống cho ra người của mình! Nhưng có phải chuyện một ngày một tháng đâu!
Cách Mạng Pháp lúc đầu chả bát nháo sao? Hết mấy ông Montagnard rồi đến mấy ông Jacobin đấy thôi! Rồi những ông Robespiere, Napoleon 1, Napoleon 2 … khát máu và nhốn nháo… mãi đến cách mạng 1848 người dân Pháp mới có một chút ý thức về quyền dân… Người dân muốn cho được Vạn Đại họ đã phải bao nhiêu lần xuống đường biểu tình, xô xát, đổ máu… chứ ông trời nào xếp đặt! Bên Anh thì Cromwell bên Đức thì Bismark có phải là những kẻ tử tế đâu?

Xin đừng lải nhải mãi về truyền thống!
Khi quan ăn trên đầu trên cổ nhân dân… vua nói rằng quan là chim ưng, dân là vịt. Lấy vịt nuôi chim ưng là chuyện … thường tình thôi! Khi quan tranh ăn, cày bảy nhau, hại nhau… thì vua khuyên họ nên… con rươi quả quýt qua lại để… “ đoàn kết! “ Ôi! một tư duy như thế thì dân nhờ cậy vào đâu? sống cách nào?

Tôi không hiểu sao giáo sư Vũ văn Mẫu, cự phách về luật, chửi luật Gia Long thoái hóa không bằng luật Lý Trần và đặc biệt luật Hồng Đức. Tôi đọc Lê Triều Thiện Chính Thư và luật Hồng Đức thì thấy nó chậm tiến, lộn xộn, trùng lặp và… ngớ ngẩn! Đại loại như: Xoa đầu con để tỏ tình với mẹ… phạt 80 trượng(?). Ôi! Cái bà Ngô Đình Nhu! Tôi không dám nói bà vĩ đại! Nhưng quả thật luật Gia Đình của bà (có luật sư Huyền chấp bút) là bộ luật hiện đại đầu tiên của Việt Nam(Trước đó khi xử án một vụ dính líu tới gia đình, người ta tham khảo lung tung beng … luật Hồng Đức và luật Gia Long)
Thời sự cố Phật giáo. Các Linh Mục, các Sư, các Tướng Lãnh đã chạy xớ rớ Đông Tây, cửa trước, cửa sau vì … lúc đó ta chưa có luật rõ ràng, minh bạch!!!
Cho tới tận ngày hôm nay, dân Việt mình vẫn chưa biết tới hai tiếng Luật Pháp .

Từ hơn 200 năm nay người Pháp đã không ngừng xây dựng … nhất là lúc đầu đã không ngừng đổ máu cho tam quyền phân lập: Lập Pháp, Hành Pháp, Tư Pháp .
Cái tiêu chí trên lá cờ của họ là  Liberte , Egalite , Fraternite: Tự do, Bình đẳng, Bác Ái! vẫn mãi là điều thế giới ca tụng và noi theo!
Ôi! Tôi thật mắc cỡ khi là dân Việt Nam!

Chân Diện Mục

Chủ Nhật, 16 tháng 4, 2017

Phút Linh Thiên - Sáng Tác Lm. Thành Tâm

 Thánh Đường Holy Name Giáo Xứ Reservoir, Melbourne 



Sáng Tác Lm. Thành Tâm

Mùa Chay & Mừng Chúa Phục Sinh - Nơi Thánh Đường Holy Name, Giáo Xứ Reservoir - Melbourne

Mùa Chay và Mừng Chúa Phục Sinh 2017 
Tại Thánh Đường Holy Name, Giáo Xứ Reservoir, Melbourne, Úc Châu

Mùa Chay (Latin: Quadragesima - tuần chay giới) là một dịp lễ tôn giáo trang trọng trong lịch phụng vụ của nhiều hệ phái Kitô giáo bắt đầu từ ngày thứ Tư Lễ Tro và bao gồm một khoảng thời gian khoảng sáu tuần trước lễ Phục sinh. Mục đích truyền thống của Mùa Chay là việc chuẩn bị của các tín hữu qua lời cầu nguyện, sám hối, ăn năn tội lỗi, thực hành bác ái từ thiện, chuộc tội và từ bỏ chính mình.







 













Mừng Chúa Phục Sinh




Trình Bày & Hình Ảnh: Uyên Nhi & Xuân Báu

Chúc Mừng Nhà Nhà Dịp Chúa Phục Sinh



Xin chúc nhà nhà dịp phục sinh
Chúa thương ban tặng sự an bình
Chư dân hiệp nhất quên thù hận
Vạn quốc thuận hòa hết chiến chinh
Cất cánh tình kia hằng tốt đẹp
Đơm bông lúa ấy thật tươi xinh
Khơi mầm hạnh phúc và no âm
Xin chúc muôn người dịp phục sinh.

Thái Huy
12-4-17

Hằng Mơ


Một điều mơ ước hằng mong
Quỳ bên thập giá bền lòng vững tin
Mân côi tràng hạt lần xin
Nhiệm mầu cảm tạ Phục Sinh ngôi Trời
Dọn mình thánh ý Chúa ơi
Tuôn tràn ân huệ cao vời tình Cha
Vòng tay âu yếm thiết tha
Vỗ về phận mỏng hải hà ơn sâu

Kim Phượng

Tình Yêu Phục Sinh



Đưa nhau đi lễ phục sinh
Anh nghe khúc khích sau lưng nụ cười
Mãi mơ Chúa sống lại rồi
Giật mình lưng cõng một trời thương yêu

Yêu nhau chẳng ước chi nhiều
Thủy chung nắng sớm mưa chiều bên nhau
Và nghe trong dấu đinh đau
Tình yêu sáng rực như sao trên trời

Hôm nay Chúa sống lại rồi
Phúc ai không thấy cho người lại tin
Quỳ bên ngọn nến phục sinh
Chúa đang  ngự trị trong từng đôi ta..


Bằng Bùi Nguyên