Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

Vấn Vương - Xót Xa - Thư Cho Người Đã Vĩnh Viễn Ra Đi


Tài thương,

Đây là lá thư em đã viết cho các bạn và chị. Lúc nào cũng là "thơ mới ra lò", mời cả nhà đọc.
Chị thường hay than thở
- Tài ơi, thơ em dài quá, chị họa bắt chết.
Nói thì nói thế, nhưng chị thường hay họa hoặc cảm tác thơ, từ những bài thơ của em. Bởi, hầu như bài nào cũng dễ lay động con tim người đọc
Bài thơ Xót Xa, hôm thứ Sáu, 25 tháng 9, cảm tác từ bài Vấn Vương. Giờ đây chị tự hỏi, duyên cớ gì chị hoàn tất bài thơ vào ngày em vĩnh viễn từ giã cõi đời!? Và duyên cớ gì Xót Xa!? Lúc đó chị chưa biết tin buồn này. Em đã từ giã cõi đời ngày 25 tháng 9 năm 2015.
Bây giờ em hãy an bình ra đi và mãi mãi được ấp yêu trong vòng tay Chúa. Nguyện cầu cho em.
Còn lại đây, chị một mình...
Một mình đời đời Vấn Vương
Một mình đời đời Xót Xa.

Thương
Chị Phượng
***

On Thursday, 3 September 2015, 3:23, Tai Do <taihh@aol.com> wrote:

Xin moi ca nha doc tho moi ra lo...hom qua..:)
Than menTai
Tai Dotaihh@aol.com


Vấn Vương

Gió lay những sợi tóc bồng
Ngây thơ cầm cánh hoa hồng trên tay
Lênh đênh mấy cụm mây bay
Đứng nhìn cảnh sắc hồn say nhẹ nhàng
Em mơ là đóa mai vàng
Gặp người trong mộng dịu dàng nâng niu
Cho lòng tuổi mới vào yêu
Đừng như ánh nguyệt cô liêu giữa trời

Nắng lung linh sáng dòng đời
Thắm trên đôi mắt ấm lời môi ngoan
Một mình đi giữa vườn lan
Mân mê mười ngón tay đan nõn nà
Em mong bên áo lụa là
Có người sánh bước thật thà chung vai
Để đôi vai nhỏ mảnh mai
Không lo nặng gánh bi ai, u sầu

Trăng treo lơ lửng mái lầu
Nét hoa tươi thắm đậm mầu sắc hương
Đêm về chải tóc soi gương
Trái tim thổn thức vấn vương lạ kỳ
Em đang tuổi độ xuân thì
Say sưa theo mãi điều gì ấm êm
Ước ao trăng sáng mỗi đêm
Bên lầu thưởng nguyệt có em với người

Đỗ Hữu Tài
( Aug.31,2015)
***
Xót Xa

Trôi trôi mây trắng bềnh bồng
Mắt môi mười sáu nụ hồng trên tay
Gió thu tà vạt bay bay
Vang vang guốc mộc gõ say hồn chàng
Những hôm cài điểm cúc vàng
Hương trinh vương tóc tuôn tràn bờ vai
Lựa lần ngày một ngày hai
Tình đây ý đó biết ai thuận lòng

Cớ gì im lặng ngó mong
Mịt mù khói thuốc thả vòng tương tư?
Hình như tim đã hình như
Ngẩn ngơ sái nhịp kể từ biết nhau
Buồn buồn gọi nắng lên mau
Nắng ơi nắng hỡi thấu đau chăng cùng
Kêu sương tiếng nhạn cành rung
Cung thương réo rắc não nùng đêm thâu

Làm sao nhắn gửi đôi câu
Lòng ta hiu hắt u sầu khôn nguôi
Vòng tay mơ ước buông xuôi
Nhìn thu vào úa ngậm ngùi nhớ thương
Chìm trong dĩ vãng con đường
Chân theo chân bước vấn vương một đời
Mắt môi mười sáu một thời
Vang vang guốc mộc âm lời xót xa

Kim Phượng




Hai Mươi Tám Năm Hoài Hương Ơi - Thơ Đỗ Hữu Tài - Văn Sơn Trường Phổ Nhạc



Thơ:  Đỗ Hữu Tài  
Phổ Nhạc: Văn Sơn Trường 
Tiếng Hát: Ngọc Quy

Em Đi Rồi...

  


(Tiễn Em Đỗ Hữu Tài)


Người bên ấy đã không còn chờ đợi
Giọt nắng rơi hay sương rụng bên thềm
Dù* “Đôi Lúc” chỉ là ngồi bó gối
Khóc một mình ..trên thân xác mòn phai

Người nơi đó đã buông rời ước hẹn
Một cuộc tình theo huyễn sắc phù vân
“*Em đã đến ..lại đi.. Em không đến”
Đời thơ buồn vỡ lỡ cuộc trăm năm ..

Người đã sống trong bao điều khốn khó
Vẫn đường hoàng vượt thắng những thương đau
Khi thân xác đã từng giờ mục rữa
Bức tranh thơ Em muôn sắc muôn màu ..

Người đã đến với trần đời ô trược
Trái tim yêu vẫn đằm thắm diệu kỳ
Ba mươi hai năm.. vuông phòng sau trước
Tiếng thơ người xao động một phương tây

Người vội vã một lần về nơi khác
Thơ tôi về tắt nghẹn giữa vần thơ
Gỏ nhịp khóc cùng em âm điệu nhạt
Em đi rồi ..trời đất cũng bơ vơ

Thôi em nhé ..một khoảng trời phiêu lãng
Em hãy cùng trăng ngủ đỉnh mây cao
Em sẽ thức khi vầng dương chiếu sáng
Thả xuống đời những hoa nắng xôn xao …

Hương Chiều

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

Tiểu Thu Góp Lời Cầu Nguyện Cho Hương Linh Đỗ Hữu Tài


Trước tin buồn Nhà thơ ĐỖ HỮU TÀI thân mến của chúng ta vừa qua đời sáng ngày 25/9/2015 tại Hoa Kỳ.
Tiểu Thu cùng gia đình xin cùng góp lời cầu nguyện cho linh hồn anh sớm về cõi Vĩnh Hằng.
Vô cùng thương tiếc anh.

Tiểu Thu

Thành Kính Phân Ưu Nhà Thơ Đỗ Hữu Tài Của Blog Tiếng Thời Gian



Toàn thể bạn hữu trang Theo Tiếng Thời Gian thành thật chia buồn cùng tang quyến về sự ra đi của nhà thơ Đỗ Hữu Tài lúc 9 giờ 37 phút, sáng ngày 25 tháng 9, 2015 tại Mount Vermont Hospital Alexandria Virginia Hoa Kỳ  -  Hưởng dương 58 tuổi  và xin chia buồn sự ra đi của Thân Mẫu anh cùng trong ngày tại tư gia Saigon, Việt Nam

Nguyện cầu hương linh của thi sĩ Đỗ Hữu Tài và Thân Mẫu được an lành nơi đất Chúa.

Yên Dạ Thảo & Bạn Hữu

Thi Sĩ Đỗ Hữu Tài, Thế Thôi Và Thân Mẫu Anh Qua Đời Cùng Ngày - Blog Long Hồ Thành Kính Phân ƯU


Trang Bolg Long Hồ Vĩnh Long rất thương tiếc khi hay tin buồn từ bạn hữu.

Thi Sĩ Barnabe Đỗ Hữu Tài, Bút Hiệu Thế Thôi. 

Là Người chúng ta rất thương mến, anh  mang niềm vui chia sẻ cùng mọi người trong những bài thơ chứa chan tình yêu thương.sống trong hoàn cảnh thể chất khó khăn mà vẫn yêu đời, sống đạo với  tinh thần mạnh mẻ. 
Anh Barnabe Đỗ Hữu Tài vừa được Chúa gọi về
- Sinh 1957
Mất Ngày: 25 - 09 - 2015
- Lúc 9g37 sáng
- Tại: Mount Vermont hospital Alexandria Virginia - Hoa Kỳ
- Hưởng dương 58 tuổi

Tin buồn tiếp đến từ gia đình anh Tài ở Sài Gòn, là sau khi hay tin anh mất thì Thân Mẫu anh Tài cũng ra đi cùng ngày.

Cụ Bà Maria Lê Thị Kính,
- Sinh năm 1929
Qua đời lúc 12g ngày 25-9-2015
Tại quận 8, Sài Gòn.
- Hưởng thọ 86 tuổi 
Vô cùng xúc động và thương tiếc Thân Mẫu và anh...

Toàn thể Biên tập viên Long Hồ Vĩnh Long thành thật chia buồn cùng tang quyến của  anh Đỗ Hữu Tài, Tất cả anh chị em bạn trong các Thi Đàn anh cộng tác, đã một thời chung vai chia sẻ nỗi đau và niềm vui cùng anh bớt đau buồn
Niềm vui của anh là mong được nằm bên cạnh Mẹ nay anh đã toại nguyện.
Nguyện cầu Hương Linh Thân Mẫu anh và anh Đỗ Hữu Tài được an lành sớm hưởng Nhan Thánh Chúa.

Hiệp lời cầu nguyện

Ban Biên Tập longhovinhlong.blogspot.com


Thứ Năm, 24 tháng 9, 2015

Biện Công Danh Chúc Mừng Sinh Nhật Long Hồ 2 Tuổi


Hình Ảnh & Lời Chúc: Biện Công Danh

Tri Ân Chúc Sinh Nhật Long Hồ Vĩnh Long Tròn 2 Tuổi


Hình Ảnh & Thơ: Nguyễn Đức Tri Ân


Long Hồ Vĩnh Long Tròn Hai Tuổi


Một sự ngẫu nhiên tình cờ, nhưng mang nhiều ý nghĩa.
24 tháng 9, ngày Má tôi vĩnh viễn lìa đời và là ngày Trang Long Hồ ra đời. Với tôi, đây là một ngày đáng nhớ. Má ra đi và Trang Long Hồ vừa đến.

Trang Long Hồ tròn hai tuổi, nhưng thâm niên cộng tác của các vị trong Ban Biên Tập già dặn hơn nhiều, so với số năm Trang này được thành lập. Long Hồ tên từ một huyện của tỉnh Vĩnh Long. Những biên tập viên, dĩ nhiên là dân đất Vĩnh, ngoại trừ một Người bạn Phố Núi Pleiku.

Về Vĩnh Long ngọt ngào hương hoa trái
Đến Pleiku vang vọng tiếng còng chiêng*

Họ là những người vừa biên tập, vừa là Tác giả các bài Thơ Văn và có Vị kiêm luôn nhiếp ảnh. Họ đến với nhau trong thâm tình. Kẻ đất khách, người quê nhà, đôi bờ đại dương cách trở, họ tìm vui trong ngày tháng qua sự trao đổi kinh nghiệm trong việc làm.

Nơi Trang nhà, Người đến chung vui, ngoại trừ một vài cây bút chuyên nghiệp, đa số còn lại là những cây bút tài tử. Dù chuyên nghiệp hay tài tử, tất cả đều có một địa vị quan trọng trong lòng các Biên tập viên. Bởi, nghĩa khí, lòng nhân ái và tinh thần tôn sư trọng đạo, của người cùng đồng tâm họp lực. Điều này chắc chắn như thế, vì trong Trang Long Hồ, có sự góp mặt của quý Thầy,  Các Anh Chị trong nhóm Vườn Thơ Thẩn  Dịch Thơ, Cảm Tác  và Xướng Họa...

Thơ làm trải hết tình tôi
Hữu duyên đồng cảm bồi hồi vấn vương

Từ sự trải lòng, đồng cảm, Vườn Thơ Thẩn ngày thêm đông, dần quen biết và được học hỏi lẫn nhau. Càng quen thân, càng biết nhau và rõ ra, quý Thầy là cựu Giáo Sư từng sống tại Vĩnh Long, có Thầy đã từng dạy một số trường học ở tỉnh này. Và một số Anh Chị là học trò của các Thầy ấy. Điều không thể không nhắc đến, Vườn Thơ Thẩn còn một vị Khách, đó là Biên Tập Viên Bạn, phụ trách Trang Phan Thanh Giản & Đoàn Thị Điểm Cần Thơ.
Tình thân đậm đà thêm, càng gắng bó thêm, sau lần họp mặt mừng tương ngộ ngày 13 tháng 8 năm 2015 vừa qua tại Vĩnh Long, trong vòng thân mật của Người xa Kẻ lạ, cùng quây quần chung mâm, cùng nâng ly chúc mừng và tương đắc hàn huyên tâm sự. Mộ số khác, dù không thể đến tham dự vẫn “nâng ly” chúc vui bằng những bài thơ đượm tình tự quê hương.

Trang Long Hồ, vừa tròn hai tuổi, Người đến với Long Hồ, một số có duyên may tay bắt mặt mừng, một số khác chưa lần diện kiến. Tuy nhiên, tất cả đến với nhau trong thâm tình, không qua số lần gặp gỡ. Bởi,...đã có sự gặp gỡ trong tâm hồn...

Long Hồ chín nhớ mười thương
Vườn Thơ Thẩn ghé vấn vương tình người

Kim Phượng
24.9.2015
*2 câu đối của Nguyễn Đức Tri Tâm - Cựu Học Sinh Pleiku


Vườn Thơ Thẩn Chúc Mừng Trang Long Hồ Hai Tuổi 24 - 9 - 2015


Sao lại thế nỡ quên ngày sinh nhật
Blog Long Hồ suýt mất niềm vui
Nhớ ra cảm thấy ngậm ngùi
Nhưng còn kịp chúc xin nguôi ngoai hờn
Lên hai tuổi hãy còn quá nhỏ
Nhìn đoạn đường gian khó Em qua
Ngỡ ngàng với những sắc hoa
Góp phần tô điểm trang nhà xinh tươi
Long Hồ nay rạng tiếng cười
Kết tình thân ái người người bốn phương
Mong sao Blog mãi đưa hương
Giao tình nối nhịp yêu thương tìm về.

Quên Đi
***

Chúc Mừng Long Hồ 2 Tuổi
1/
Long Hồ nay tuổi đã lên hai
Cậy phật nhờ trời sống dẻo dai
Để các thi huynh chung gặp mặt
Và chư hiền tỷ kết thao tài
Đăng đàn giải trí bằng khơi ý
Họp mặt tìm vui tất mở chai...
Thăng tiến giúp nhau trong đức mến
Cho Vườn Thơ Thẩn rực hoa mai.

2/
Chúc Vườn Thơ Thẩn đã tròn hai 
Thể hiện tình thân giữa mọi người
Anh đó quên nhà thời sát nách
Tui đây đất khách dẫu xa nơi
Vẫn hằng gắn bó tình thân hữu
Và mãi sẻ chia cái sự đời
Qua những vần thơ, câu chuyện vãn
Nói nên cung cách chỉ cần vui. 

Thái Huy
8-24-15
***
Mừng Sinh Nhật Blog Long Hồ Vĩnh Long 24 tháng 9

Blog Long Hồ đã lên hai tuổi
Xin chúc mừng bạn hữu gần xa 
 Góp phần tô điểm trang nhà
"Vườn thơ thẩn"đã chan hoà yêu thương

Cô Chủ blog thân thương dễ mến
Đã dày công xây dựng Long Hồ
Mỗi ngày xướng họa điểm tô
Trang nhà tươi đẹp,bày phô khắp miền

Trang chỉ mới hai năm non trẻ
Nhưng vững vàng vượt khó để qua
Tranh thơ sắc sảo màu hoa
Thông tin đúng lúc mọi nhà vui chung

Nay đã đến đúng ngày sinh nhật
Tháng chín,trời rực rỡ tình quê
Hai tư rộn rã còn hè
Giao tình nối tiếp tìm về góp vui

Xin gởi đóa hoa tươi mến chúc
Trang Long Hồ đất Vĩnh càng thêm..
Mỗi ngày mỗi tiến vững bền
Góp phần văn hoá, dựng nền Việt Nam

Song Quang
***

Chúc Mừng Sinh Nhật Blog Long Hồ Vĩnh Long

Long Hồ Vĩnh Long trang nhà
Blogspot. gần xa chúc mừng
Hôm nay sinh nhật vang lừng.
Thầy cô thân hữu đã từng vào thăm...
Thoi đưa thấm thoát hai năm
Hăm bốn tháng Chín xa xăm Thu - Hè
Đường đi sỏi đá sơn khê,
Quan san mặt đất khó về hàn huyên
Ai ơi thân hữu bạn hiền
Tháng ngày kỷ niệm mọi miền chung tay
Anh em thơ thẩn xưa nay,
Luôn luôn hổ trợ tháng ngày trước sau...

Mai Xuân Thanh
Ngày 24 tháng 08 năm 2015
***


Mừng Sinh Nhật 2 Tuổi
(Trang blog Long Hồ Vĩnh Long)

Ngày này em gái tuổi tròn hai
Tuổi blog gian nan đã bước dài
Định hướng soi đường vui tuổi trẻ
Cho người cũ-mới hướng tương lai!

Em sinh dưới nắng muộn mùa thu
Tháng Chín mưa giông nét đặc thù
Ôm mộng khai quang vầng nguyệt tỏ
Tâm hồn tha thiết vén mây mù!

Môi trường truyền thống đã khai thông
Em cảm gì? … Long Hồ Vĩnh Long?
Nhân bản phát sinh từ giáo dục
Tiền Giang con nước vẫn xuôi dòng!

Tương lai tuổi trẻ dậy mà đi
Tự những con tim mộng ước gì?
Vùng đất chín rồng đang kém sút
Rất cần những bước khởi hùng phi!

Nguyễn Đắc Thắng
20150923
***


Chúc Mừng Sinh Nhật Long Hồ
( 24 tháng 9. 2015 )

Long Hồ nay đã lên hai
Bao người bồng ẵm tay dài mến thương
Bước chân xưa chạy lon ton
Thoắt thôi đã thấy lớn khôn dường nào

Tiếng thơ tiếng nhạc xôn xao
Mỗi ngày bao lượt người vào ghé chơi
Chia nhau những nỗi buồn vui
Vần thơ xướng họa đỏ lời thiết tha

Long Hồ Blog ấm mái nhà
Hai năm mừng đón gần xa chân thành
Cám ơn cô chủ Kim Oanh
Tấm lòng niềm nở nhiệt tình cưu mang

Vườn Thơ Thẩn gọi xuân sang
Xanh lời tình nghĩa mơ màng vần thơ
Chúc mừng sinh nhật Long Hồ
Niềm vui đẹp mãi phất cờ thăng hoa

Trầm Vân
***

Chúc Mừng

Mừng Long Hồ Blog tuổi lên hai
Người giữ vườn thơ quả rất tài
Hình thức` trình bày luôn đẹp mắt
Nội dung đăng tải thật đều tay
Kịp thời cập nhật bao điều mới
Mở rộng giao lưu các bạn ngoài
Xin gởi đóa hoa hồng rực rỡ
Chúc ngày Sinh Nhật tuổi lên hai!

Phương Hà

***
Tuổi Blog Long Hồ nay trọn hai
Mừng người cầm chịch thật đa tài
Thơ tranh thể hiện-em tinh mắt
Hình ảnh nói lên-chị mát tay
Không quá lời nha:Vui bạn hữu
Há thêm ý nhỉ: Đẹp trong ngoài!
Mong rằng cứ thế mà đi tới
tuổi Blog Long Hồ nay trọn hai.

Thái Huy
9-23-15
***
Sinh nhật Long Hồ Blogspot mai
Vui mừng được tuổi mới lên hai
Kim Oanh góp sức làm thư ký
Biên tập toàn ban sắp xếp tài
Thực hiện thơ tranh hay phụ trách
Trình bày đầy đủ chẳng quên bài.
Bông hoa biết nói luôn chăm chỉ,
Ghi chép rõ ràng há sót ai!


Mai Xuân Thanh
***

Long Hồ chín nhớ mười thương
Vườn Thơ Thẩn ghé vấn vương tình người

Kim Phượng
24.9.2015
***

Lơ Ngơ

Theo thầy qua lại lúc ban đầu
Có biết mình là thơ thẩn đâu
Ghé bến Long Hồ thăm mấy lượt
Thấy bài Linh Tử tưởng đôi chầu
Người xưa tác giả đều cao kiến
Lính mới học trò cũng chút âu
Hội ngộ Vĩnh Long giờ mới biết
Chúc Vườn Thơ Thẩn được dài lâu

Hai năm sinh nhật, chúc trang Long Hồ Vĩnh Long , Kim Oanh, Kim Phượng và toàn Ban Biên Tập anh khang thịnh vượng!

Cao linh Tử
23/9/2015
***
Nhân Cao Linh Tử "Lơ Ngơ", Quên Đi cũng "Nhớ Lại" để đáp

Nhớ Lại

Nhớ lại Vườn Thơ lúc khởi đầu
Thầy Trò xướng hoạ có tên đâu
Trần Bang Thạch thủ Phan Thanh Giản (*)
Oanh Phượng Vĩnh Long Blog ứng chầu (*)
Ba Bạn cần cù trong hứng khởi
Hai trang đăng tải với lo âu
Song Quang hứng gọi "Vườn Thơ Thẩn"
Thú vị tên này chắc nhớ lâu.

Quên Đi

(*) Trang web Phan Thanh Giản&Đoàn Thi Điểm và trang blog Long Hồ Vĩnh Long.
***
Huy cũng "Lơ Ngơ" tự buổi đầu
Vườn Thơ Thẩn ấy hỏi về đâu ?
Nào ngờ sáng tối nghe Oanh(*) hót
Lại rõ ngày đêm có Phượng(*) chầu
Phục vụ hết mình không ngán nản
Sẻ chia tận lực chẳng lo âu
Anh em thi hữu xin đa tạ
Cầu Blog Long Hồ sống thật lâu.

(*) Hai chị Oanh,Phường đừng buồn Thái mỗ nhé
Thái Huy
9-24-15
Chúc Mừng
Blog Long Hồ Vĩng Long
Tròn 2 Tuổi(24-9-13,24-9-15)

Chúc Vườn Thơ Thẩn đã tròn hai
Thể hiện tình thân giữa mọi người
Anh đó quên nhà thời sát nách
Tui đây đất khách dẫu xa nơi
Vẫn hằng gắn bó tình thân hữu
Và mãi sẻ chia cái sự đời
Qua những vần thơ, câu chuyện vãn
Nói nên cung cách chỉ cần vui. 


Thái Huy
9-23-15
***
Mừng " Vườn Thơ Thẩn " đã hai năm
Thi khách sum vầy kết bạn thân.
Nương vận Đường Thi trao nghĩa nặng
Nối dòng Lục Bát kết tình thâm.
Cùng thuyền tách bến : văn, thơ, nhạc
Đồng hội sang bờ : mỹ, thiện. chân.
Bốn mùa có tiếng chim Oanh hót
Với muôn hoa nở, đẹp vô vàn.

Quang Tuấn

Nhân dịp Sinh Nhật của Trang Blog Long Hồ tròn 2 tuổi. Em Kim Oanh xin thay mặt Anh Chị Biên tập viên, cảm ơn đến Vườn Thơ Thẩn nói riêng và toàn thể Thầy Cô, Độc giả, Tác giả, Bạn bè, Thân hữu xa gần nói chung, Quý Vị đã đến với Long Hồ trong niềm vui chia sẻ qua những lời thơ. Cũng nhờ vào tình thân tương ái mà trang Blog này ngày thêm khởi sắc.

Ban Biên Tập cảm ơn Vườn Thơ Thẩn
Những lời nồng ấm bâng khuâng lòng người
Hai năm Sinh Nhật đầy ấp tiếng cười
Hạnh phúc Trang Blog!Tuyệt vời Thi Nhân!

Chúng em rất cảm ơn và kính chúc Quý Thầy Cô, Độc giả, Tác giả, Bạn bè, Thân hữu được dồi dào sức khoẻ, an vui, vạn sự may lành.

Trân quý!
Ban Biên Tập longhovinhlong.blogspot.com

Anh Phú Chúc Mừng Trang Long Hồ Tròn 2 Tuổi


Ảnh Chụp&Lời Chúc: Trương Văn Phú

Xướng Họa: Mừng Blog Long Hồ Hai Tuổi 24/9/2015


Xướng: Mừng Blog Long Hồ Hai Tuổi


Nhớ hai năm trước tưởng rằng chơi
Chấm phá thơ văn tiếu ngạo đời
Bàn tính thiệt hơn luôn cứ nghĩ
Xét suy thành bại mãi không ngơi
Khả năng, thân hữu và tình nghĩa?
Địa lợi, nhân tâm lẫn thế thời?
Có đủ, blog nhà ngày toả sáng
Giờ đây, vui chẳng thốt nên lời

Quên Đi
***
Mừng Blog Long Hồ Hai Tuổi

Thơ thẩn Vườn Thơ thơ thẩn chơi,
Những mong nối vận để quên đời.
Nào ngờ thi hữu đông vui quá,
Ai biết bạn thơ chẳng nghỉ ngơi.
Xướng họa hai năm luôn đổi mới,
Thơ ca lắm lượt khéo theo thời.
Hỏi rằng Vườn ấy nơi đâu nhỉ ?
Trang blog LONG HỒ sẽ đáp lời!

Đỗ Chiêu Đức

***
Sinh Nhật Hai Tuổi: 2013 - 2015

Thi hữu anh em uống rượu chơi,
Mừng ngày sinh nhật thấy yêu đời.
Diễn Đàn Blog Long Hồ đó,
Xướng họa email chẳng nghỉ ngơi...
Tháng Chín này đây ngày hăm bốn,
Trung Thu trăng tỏ đặng thiên thời...
Lồng đèn thắp sáng vui bầy trẻ,
Chúc tụng tưng bừng ý trọn lời.

Mai Xuân Thanh
Ngày 19 tháng 09 năm 2015

Long Hồ Hội


(Cám ơn quý huynh tỷ trong Long Hồ hội)

Long Hồ hề Long Hồ hội
Thái Huy, tôi có cơ hội gặp đây
Xin sẻ chia, chia sẻ chút tâm tình này
Cùng huynh tỷ, bạn xa gần trong nhóm

Tay trái thôi, Thẩn Thơ thường loại dỏm
Được góp vui quả trâm quý lắm thay
Phần riêng tôi chỉ cần mong giải tỏa nhừng tháng ngày
Sống dật dờ lang thang nơi đất khách

Mái ấm nhà xưa nay đã cách
Tình nồng bạn cũ hiên chia xa
Nay thu sang lê gót dưới trăng tà
Thơ thần nhớ,nhớ một tời bỏ lại

Gom chung cả những chi là dấu ái
Bồ kết hương tỏa từ mái tóc xưa
Nhẹ theo gió thoảng chỉ vừa…

Thái Huy
8-24-14

Vườn Thơ Thẩn-Bốn Mùa Trổ Hoa


Bài Xướng:Vườn Thơ Thẩn-Bốn Mùa Trổ Hoa

Hoa thơm đại đóa thắm màu tươi,
"Thơ Thẩn Vườn" ta vẳng tiếng cười.
Hải ngoại làm thơ buồn lữ thứ,
Quê hương nối kết biết bao người.
Cành xanh gió mát chiều dương xế,
Lá biếc bông bay điểm sắc trời.
Ánh mắt nhân từ duyên dáng thế,
Bốn mùa xướng họa trẻ đôi mươi...

Mai Xuân Thanh
Ngày 05 tháng 08 năm 2015

Bài Hoạ:Vườn Thơ Thẩn - Mãi Là Xuân

"Thơ Thẩn" vườn nhà mãi sắc tươi
Email trao đổi sướng quên cười
Kỳ hoa rực rỡ bao nhiêu đoá
Thi hữu thân giao cũng bấy người
Tuy có cách xa hàng vạn dặm
Nhưng còn chung dưới một bầu trời
Hoa lòng hoa nở từng con chữ
Cho dẫu tuổi đều quá sáu mươi.

Quên Đi
***
Vòng Tay Vườn Thơ Thẩn

Tuy chẳng là hoa vẫn tốt tươi
Vườn thơ "thơ thẩn" mãi vui cười
Kết giao Huynh đệ từ muôn hướng
Nối nghĩa anh em hết mọi người
Dẫu cách xa nhau bao biển núi
Nhưng cùng chung sống dưới vòm trời
Bốn mùa mở rộng vòng tay đón
Đâu kể tuổi đời....có mấy mươi


Song Quang

Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015

Mẹ Tôi - Nhị Hà - Như Quỳnh




Thơ Cảm Tác: Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh



Nhạc Sĩ: Nhị Hà
Ca Sĩ: Như Quỳnh

Hằng Đêm Con Nhớ...


(Tưởng nhớ ngày Giỗ Má)

Lẻ loi đêm đông giá lạnh
Ước nhỏ nhoi được ấp cạnh Má Ba
Dù cho cuộc sống can qua
Thân con dẫu nát chẳng tha thiết cần
Chở che yên ấm tấm thân
Dìu con đi trọn đường trần chông gai
Mong sau một kiếp đầu thai
Con luôn chập chững trong tay của Người
Má dạy nói Ba tập cười
Đời con thoát ách ngậm ngùi xót xa

Hằng đêm con nhớ Má Ba!!!

Kim Oanh
24/9/2015

Chuyện...

      (Kính gửi Má thương yêu đúng 10 năm giỗ Má! 24/9/2002 -24/9/2012)

      Chuyện rằng, hồi nhỏ con bé rất thích ăn bánh ít ngọt nhưn đậu xanh. Có lẽ nhỏ được ăn bánh ít ngọt từ khi còn trong bụng má.
      Mỗi sáng đi chợ Vĩnh Long về, luôn có một cái bánh má cho. Đặc biệt hơn là ngày Chúa Nhật má thường dẫn đi chợ. Mua cái bánh ít rồi bảo: “Con đứng trước tiệm bán guốc của Mợ Ba Long giữ đồ má đi chợ, nhưng nếu có nghe tiếng nổ con đừng chạy đi đâu nhe, vô tiệm mợ Ba trú ẩn, rồi má đến ngay" (vì sau năm 1968 tình hình không yên).
      Con bé mê ăn lắm nên ngoan ngoãn đứng chờ, vừa chờ vừa ăn... ăn từ từ .., bánh bột nếp dẻo kéo sợi … thấm quện vào nước miếng trôi vào bao tử… vị ngọt ngào… và nhưn đậu xanh trộn dừa khô nạo, bằm nhuyễn xào với chút hành hương xanh xanh, thơm thơm và béo ngậy…. Ôi ngon làm sao!!!
      Thế là, sự chờ đợi má đi chợ không dài với  con bé …. Đúng là ham ăn!


     Rồi thời gian lớn lên, con bé vào Trung học, một hôm biết được Mợ Ba là Bà Ngoại của một người đang để ý theo nhỏ… Ơi hỡi! Nhỏ cũng biết mắc cỡ. Nhỏ không dám đứng trước góc tiệm mợ Ba nữa…. mà lủi thủi đi theo má xách đồ nhưng không quên cái bánh ít mang về nhà nhâm nhi.
      Sang Úc, má cũng luôn trổ tài khéo léo làm đủ loại bánh cho con cháu ăn, bánh mặn, bánh ít trần, bánh xèo, bánh bèo, bánh bò….v..v… nhưng bánh ít làm gì có lá chuối để gói. Má gói tạm loại giấy nướng bánh cũng được. nhưng làm sao thơm mùi của lá chuối như bên mình.
      Mỗi khi làm xong, má nhìn con ăn trong ánh mắt mãn nguyện và vui say. Má hỏi  “ăn ngon không con” Con trả lời “thôi đừng làm nữa má ơi” . Câu trả lời ấy cứ lập đi lập lại mỗi khi má hỏi. Thật ra trong thâm tâm con trẻ sợ má cực mà thôi. Nhưng tại sao hồi đó mình không đến ôm vai má và nói một câu khác “Cám ơn má,  ngon lắm má ơi” cho má mát lòng hơn để quên đi cực nhọc. Tại sao mình phải giấu lòng?!
      Riêng Ba thì lúc nào cũng im lặng ngồi xem báo, nghe má hỏi, ba trễ cặp kính xuống nhìn các con, ba biết lòng con trẻ không phải vô tâm, nên gục gặc cười và con trẻ cũng đọc được trong lòng ba "Thấy má con khéo tay chưa, ăn đi con đừng làm bộ nữa”.
      Ngày má đau nhiều, nằm yên một chỗ, má thèm ăn bánh ít,  má muốn thay bánh ít bằng chè trôi nước. Nghe má ước ao, con cũng cố gắng làm cho má ăn. Thấy má làm sao con làm y thế, mang đến nhà cho má.
      Ăn xong, má nằm cười cười. Con mừng lắm, hỏi má “ngon không má”  bây giờ lại nghe má trả lời “thôi đừng làm nữa con ơi”. Thì ra má lo mình cực đây . “Không sao đâu má, con rảnh sẽ làm cho má ăn”. Má cười tươi hơn “thôi, con làm viên chè, má chọi chắc u đầu” . Mèn ơi, thì ra là thế!  Vậy mà…. bé cái nhầm. Hai má con cùng nhau cười ngất. Má trách yêu “vậy mà mỗi lần làm bánh, má chỉ hổng đứa nào chịu học. Sau này không còn má mấy con lục nghề hết”. Có biết gì đâu mà lục nghề hé má!
        Má ơi! Bây giờ người Việt ở Úc trồng chuối nhiều lắm và có bán lá ướp tươi, con cũng trồng phía sau nhà cây chuối nữa đó má….. nhưng má còn đâu để dạy con làm, cũng không còn được chính tay dịu dàng, tấm lòng âu yếm ngọt ngào hòa trộn vào những món bánh thương yêu của má làm cho chúng con ăn.


     Kỷ niệm tuổi thơ đã và đang đi với con suốt cuc đời. Bây giờ mỗi lần ra tiệm thấy bánh ít ngọt bày bán, con nhớ má vô cùng, con thường mua về cúng má. (Trước là má sau là con ăn...nói trước để má khỏi cười con hé má)

Bánh ít nhưng kỷ niệm nhiều,
.. ngọt ngào âu yếm má đều cho con
Giờ đây Má đã không còn
Ký ức tuổi nhỏ trong con nhớ hoài…!


Kim Oanh

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2015

Thơ Tranh: Bến Mộng Đợi Chờ


Hình Ảnh: Trương Văn Phú ( Sông Vĩnh Long)
Thơ & Thơ Tranh: Kim Oanh

Đà Lạt Mùa Thu


Đà Lạt mưa, sương xám phủ rơi,
Măng tô áo ấm mặc đi chơi...
Cùng em thả bộ lên con dốc,
Với bạn dung dăng bước xuống đồi.
Sáng cháo, cà phê, ăn bún ốc,
Chiều cơm, canh sốt cá ngon xơi.
Đi xa "Thành Phố Buồn" Thu lạnh,
Chạnh nhớ em thơ mắt rạng ngời !

Mai Xuân Thanh
Ngày 17 tháng 09 năm 2015
***
Họa : Mưa Thu Đà Lạt

Trời vào Thu mưa nhẹ nhàng rơi,
Minh Mạng bánh xèo ngoặc đến chơi.
Quán Sống cà phê quanh con dốc,
Xi nê Ngọc Hiệp dưới chân đồi.
Gốc Ngo em gái cà phê đặc,
Bò Huế, canh chua ngọt nước xơi.
Lẩn thẩn suối Vàng đêm cô quạnh,
Sương bay phủ kín mắt nhung ngời !

Dương Hồng Thủy
(18/09/2015)
***
Đà Lạt Sắc Màu

Gió đưa lất phất bụi mưa rơi
Đà Lạt ảo huyền thích ghé chơi
Đường đến "Trúc Lâm" thông phủ núi
Ngõ về "Than Thở" mộ bên đồi
Kem dâu tươi mát trông lôi cuốn
Nem nướng thơm ngon thấy muốn xơi (*)
Cảnh đẹp món ngon rời chẳng nỡ
Sắc màu phố lạnh mãi luôn ngời

Quên Đi
(*)Kem dâu tây và món Nem nướng Bà Hùng là hai thức ăn nổi tiếng ở Đà Lạt, đều nằm trên đường Phan Đình Phùng.

Mùa Xuân, Anh Yêu Em


Nắng mùa Xuân chiếu xuyên qua cửa kiếng, tôi miên man đọc lại bài tường trình sau chuyến công tác cho công ty về khi ngồi trong Pub vào giờ trưa đông người ra vào. Thùy Mai bước vào ngó dáo dác tìm tôi. Tôi vẩy tay cho nàng biết hướng tôi ngồi. 
Ôm một chồng sách trên tay, nàng để sách xuống bàn, đoạn hỏi tôi: 
- "Anh đặt thức ăn chưa?" 
- "Chưa. Hôm nay anh chẳng muốn ăn gì hết vì đầu óc bận rộn với bài phúc trình cho Dr. Browning", tôi trả lời. 
- "Vậy để em xem có món gì ăn không nhe", nói xong Mai đi vào quầy chưng bày thức ăn bên trong câu lạc bộ bán thức ăn của trường. 

Tôi buông viết và xếp vở lai. Ngó vào chồng sách của Mai, nào là sách các môn "Corporate Planning & Management", "Principles of Merger & Acquisition", "Theory of Corporate Finance" và hai quyẻn tiểu thuyết "Jane Eyre" của Charlotte Bronte, bên dưới còn có quyển "My Fair Lady" của Alan Jay Lerner, đã được quay thành phim. Trong khi tôi đã ra trường đi làm thì Mai theo học niên khóa cuối của bậc cao học. Nàng có 2 sở thích cố hữu như tôi đam mê là đàn dương cầm, tức âm nhạc và thú đọc sách. 
Mai trở lại với khay thức ăn đầy ắp gồm chicken lasagna, salad, clam chowder, cheese nachos và ly pina colada. Pub trong trường chỉ có các món ăn Mỹ đại loại như vậy. Có điều nàng thích mua chỉ một ly nước khi chúng tôi đi chung với nhau thì uống cùng ly mà thôi, hình như vì uống môi em ngọt như nhạc của Phạm Duy hay sao đó. Tôi cho đó là sự dễ thương của Mai. Cuộc sống đại học chúng tôi có vui, có buồn. Sân trường vốn có tiếng cười khi vui, thì cũng có nước mắt khi dỗi hờn. 
Tiếng ồn ào của các sinh viên ra vào xen lẫn tiếng nhạc của Rolling Stones qua bài ca bất hủ "Lady Jane" xa xưa mà tôi đã nghe khi trước ở Sài Gòn: 
"My sweet Lady Jane, When I see you again, Your servant am I, And will humbly remain... Just heed this plea my love, On bended knees my love, I pledge myself to Lady Jane..." 
Nàng thích truyện "Jane Eyre", bởi thế tôi đùa khi gọi nàng là "Sweet Lady Janie Mai". Năm cuối cùng tại tru+ờng đại học Northridge, chúng tôi phải xa nhau vì khi ra trường xong, ba mẹ nàng từ Việt Nam sang đoàn tụ với chị nàng tại Minneapolis, nàng phải về lại quê cũ và rời Los Angeles nhận việc làm tại Minnesota. Tôi đưa nàng ra phi cảng LAX, trong khi chờ phi cơ, tôi biên 4 dòng chữ vào quyển "Jane Eyre" của nàng:

"Xuân về tươi tắn vương màu nắng 
Một thoáng bâng khuâng thắm xuân thì 
Bởi vì mai đi, mai trở lại 
Vòng tay ôm gọn hướng tương lai"

Mỗi năm khi mùa Xuân về, Tết đến nàng bay sang Cali thăm cảnh cũ người xưa. Những giao tình vẫn đậm đà, thắm thiết như giấc mơ hoa của những ngày chúng tôi gặp nhau trong sân trường. Ngày mai của ngày mai vẫn đến, mùa Xuân của mùa Xuân vẫn tới và Janie Mai của tôi vẫn về Cali thăm tôi. Mai có nụ cười thùy mị nhưng tình tứ, mang nét đoan trang, mang vẻ dịu dàng, và chút gì kín đáo, chút gì e thẹn như búp hoa mai vào đầu mùa Xuân để hồn tôi mãi tỏa ngập thơ: 

"Em cười nháy mắt long lanh 
Tươi như nắng sớm cho anh vương tình 
Em cười nắng tỏa lung linh 
Cho tình lưu luyến cho mình gần nhau"

Rồi một dịp cuối năm nàng gởi email cho tôi biết nàng dọn về nam Cali làm cho một công ty tài chánh. Tôi rất phấn khởi khi ra rước nàng dọn vào căn condo chỉ cách sở làm chỉ hai đoạn đường ngắn. Trong lúc dọn phòng tình cờ nàng để băng nhạc Fleetwood Mac Greatest Hits có những nhạc phẩm quen thuộc mà thuở xưa khi mới quen nhau trong đại học tôi đã mua tặng nàng, nhất là giọng ca điêu luyện, ngọt ngào của ca sĩ Christine McVie mà tôi vốn thích qua bài "Say you love me": 
"... You know I m falling, falling, falling at your feet, I m tingling right from my head to my toes, so help me, help me, help me make the feeling go. 
Cause when the loving starts, and the lights go down, and there s not another living soul around, then you woo me until the sun comes up, and you say that you love me..." 
Tôi cảm động vì kỹ niệm xưa này nàng vẫn còn trân quý cất giữ. Mai đưa tôi ly nước cam vắt, tôi bỗng kéo nàng vào lòng và hôn nhẹ bờ môi nàng thỏ thẻ "Cám ơn, my sweet lady Janie Mai". Nàng nháy mắt khoe đôi mắt tròn xoe và hai đồng tiền lúm trên má hồng thật xinh. 

Tuần sau vào một buổi sáng tôi ngắm cành mai tứ quí trước nhà đã bắt đầu trổ hoa, nó nhhư nhắc nhở mùa Xuân lại về, bây giờ Mai không còn ở xa tôi, và tôi lại có hẹn với Mai đi ăn chiều tối nay. 
Lấy thang máy lên tầng 16 của cao ốc Business Warner Center bao quanh đầy cửa kiếng trên đại lộ Burbank Blvd., nàng làm chuyên viên phân tích tài chánh cho công ty. Sự trùng hợp là công ty tôi đang làm lại có vài hợp đồng với công ty nàng làm. Do đó chúng tôi rất hợp với nhau khi trao đổi những vấn đề nghề nghiệp, cũng như âm nhạc và văn học trong nhà hàng PF Chang s tối nay, một nhà hàng tàu xinh xắn với nét đông phương trong khu thương mại Warner Center của cái thành phố trữ tình Woodland Hills này, nó y như khu thương mại Wilshire Blvd. thu hẹp của Los Angeles. Nhà hàng về đêm để nhạc nhẹ, không gian bên ngoài lên đèn, khung cảnh bên trong thật ấm cúng, chúng tôi lưu luyến nhắc chuyện xưa và thì thầm chuyện tương lai. Từ nhà hàng PF Chang s thả bộ đến xem phim tại rạp hát Edwards-16 ở khu đối diện tôi nghĩ nàng cũng như tôi xao xuyến tận hưởng mùa xuân yêu đương đang về. Khi đó rạp chiếu phim "Titanic" mà hầu như cảnh xếp hàng tại rạp hát càng về đêm thì hàng càng dài thêm. 

Với các cặp tình nhân thì khoảng thời gian dư dã khi xếp hàng dài như thế này sẽ tha hồ cho họ trao đổi, thủ thỉ những tâm sự, những điều không đâu vào đâu với người khác, nhưng lại quan trọng đối với họ. Ịiều mà người Anh hay Mỹ gọi là những "sweet nothing", tôi hỏi nàng câu chân thật nhất là vì sao nàng lại quay về Los Angeles. Nàng thố lộ là gia đình nàng có ý định gả nàng cho một vị bác sĩ mà nàng không thương và không quen. Cha nàng nghĩ là hôn nhân cần sự vững vàng về cuộc sống xung quanh mà anh chàng này có thể mang đến cho nàng. Nhưng Mai lại dứt khoát thoái thác và xin cha cho dọn về nam Cali. Tôi nói với Mai quan niệm thân phụ của nàng rất hợp lý, nó như cái thực tế tại xứ này mà thôi. Nàng hỏi tôi: 
- "Anh có nhớ là Pascal nói: "Con tim có những lý lẽ mà lý trí không biết" không?". 
Tôi mỉm cười đồng ý và cuối hôn trên mái tóc của nàng như cám ơn cái ân tình mà nàng dành cho Los Angeles hay cho tôi. 

Ra khỏi rạp hát, tôi ghé vào bưu điện lấy thơ, trong xấp thơ tôi nhận có cuộn CD nhạc có bài hát của người nhạc sĩ bạn quen sáng tác gởi tặng. Tôi mở máy nghe thử, mà tự hỏi bài nhạc sao lại đến đúng lúc mà tôi rất cần nó nhất như lời cầu hôn khi mùa xuân về cho hai chúng tôi trao lời tình tự yêu thương vô tận: 
"Này em hỡi, xuân về rộn ràng. Bầy chim hót líu lo chào mừng. Nụ xuân ngát hương dịu ngọt ngào. Làn gió mát đưa tình yêu lên cao. 
Này em tôi, anh yêu em màu xanh, yêu trời xanh. Anh yêu mùa xuân, yêu nắng xuân. Và anh... anh yêu em... anh yêu em. 
Này em hỡi, xuân về bàng hoàng. Mầu môi thắm sao mà nồng nàn. Dòng tóc vắng bay trong chiều vàng. Em có biết xuân về hay không?" 
("Mùa Xuân, Anh Yêu Em", Phạm Anh Dũng) 

Viết cho những mùa xuân về trong dĩ vãng của một thuở hẹn hò, một thuở thần tiên trong đời. 

Việt Hải 
Los Angeles

Đối Xử Trân Trọng Với Người Nghèo

Một ngày nọ, có một người ăn mày bước vào một tiệm bánh ngọt nổi tiếng. Ông ta ăn mặc rách rưới và hôi hám đến nỗi khách hàng không ai dám ngồi gần ông vì phải nín thở.
Người bán hàng đứng phía sau quầy cố tình đuổi ông đi. Nhưng người ăn mày lấy ra mấy đồng tiền lẻ và nói rằng ông ta vào đây không phải để xin tiền và ông ta đã tiết kiệm rất lâu mới có ít tiền và muốn ăn thử các thứ bánh ngọt.


Khi người chủ tiệm chứng kiến được việc này, ông ta đi về phía người ăn mày một cách lịch sự và đưa cho người ăn mày hai đĩa bánh ngọt nóng hổi. Ngoài ra, ông ta cúi xuống người ăn mày và nói “Cám ơn ông đã mua bánh. Xin ông trở lại! 

Trước đây, không cần biết khách hàng sang trọng lịch sự đến dường nào, ông chủ luôn luôn yêu cầu nhân viên phục vụ cho họ. Mọi người kinh ngạc khi thấy ông chủ đích thân phục vụ người ăn mày với một tư cách hết sức lễ phép.
Ông chủ giải thích: “Khách hàng thường xuyên của chúng ta, dĩ nhiên... ta rất quý họ, nhưng tất cả họ là người giàu có. Đối với họ mua vài cái bánh ngọt không đáng gì cả, rất là đơn giản. Nhưng người ăn mày hôm nay thì khác. Ông ta phải tiết kiệm tiền rất lâu, một ngày một chút. Đây là cơ hội không có thường. Nếu tôi không tự tay phục vụ, thì làm sao tôi được chút danh dự này? ”

“Nếu đúng như thế, tại sao ông lại lấy tiền? ”

Ông chủ cười và nói: “Ông ta đến đây với tư cách là một khách hàng, không phải là ăn xin. Chúng ta phải tôn trọng điều đó. Nếu tôi không lấy tiền, thì tôi khinh rẻ ông ta. Chúng ta phải nhớ rằng chúng ta phải tôn trọng từng người khách một, thậm chí ngay cả người ăn mày. Và mọi thứ mà chúng ta có được là từ khách hàng.”

Ông chủ là ông nội của Tsutsumi, một nhà thương mại đại thành công, người mà đã được báo “Forbes Global” nhắc đến hai lần. Thử tưởng tượng sự đối xử của ông chủ này đã truyền lại cho Tsutsumi, lúc đó mới 10 tuổi...! Sau này, Tsutsumi nhắc đến câu chuyện này thường xuyên cho nhân viên của ông trong các lớp huấn luyện, và yêu cầu tất cả nhân viên của ông phải tôn trọng khách hàng.

Chủ đích của câu chuyện này, không phải là lề lối của xã hội, nhưng với một sự hiểu biết sâu sắc, chăm sóc, thương yêu và kính trọng từ đáy lòng mình đối với người khác. Nó không bị chi phối bởi bất cứ sự lợi nhuận, hay thua lỗ, cũng không bị ảnh hưởng bởi địa vị hay chức vụ trong xã hội. Vì thế, nó rất là thuần khiết và được nhận nhiều nhất.

 S.T.  
( Yên Đỗ Sưu tầm)

Thứ Hai, 21 tháng 9, 2015

Kỷ Niệm Cha Peter Dương Bá Hoạt Viếng Melbourne - Australia 7/2015

Kính tặng Cha Peter Dương Bá Hoạt, Giáo Phận Gia Nghĩa - Đài Loan 
Kỷ niệm những ngày Cha lưu lại thành phố Melbourne. Sau 41 năm gặp lại
Bốn Mươi Mốt Năm Sau Nơi Xứ Người 1974-2015



Hình ảnh& Thực hiện: Kim Oanh

Mộng Dài Thăm Thẳm


Đời trong mộng! Sao dài thăm thẳm
Mấy chục năm giẫm nát Tây Nguyên
Thiên nhiên đổi liên miên họa kiếp
Tiếp tục tìm em xưa biền biệt

Miệt miền cao chợt vừng mây án
Đang nắng vàng bỗng sụp cơn mưa
Hoa lưa thưa trên cành tạm đậu
Gượng gạo cười rơi vội không lâu

Pleiku xưa là " Hồng Lâu Mộng "
Trải tấm lòng mật ngọt hương hoa
Mời khách xa vào vườn quyến rũ
Ái ân màu đủ chết con tim

Đêm phố núi chìm sâu vào giấc
Hoa thật cười tươi đóa hồng xinh
Thay đồi hoang thành cảnh xanh tình
Canh gà gọi giật mình mơ mộng

Cuộc đời trôi mãi lòng mong ngóng
Trở về thời trong sáng thơ ngây
Dẫu nơi đây buồn vui lẫn lộn
Ngơ ngẩn tình chộn rộn hoàng hôn....

Tiếc tình xưa chôn vùng đất lạnh
Khó tìm em cháy bỏng lều tranh!
Trong giấc ngủ.....
Cơn mộng dài lanh quanh thăm thẳm!

Pleiku 18-8-2011
Lê kim Hiệp

Hương Đồng



Quê tôi có dòng sông tuổi nhỏ
Làm sao quên được chuyến đò xuôi
Đường về qua ngõ nhà ai đó
Luc bình tim tím bến sông chiều

Thương trái bần chua rụng trắng bông
Hoa trang nở đỏ sáng đêm rằm
Điên điển rộ vàng mùa nước nổi
Tiếng bìm bịp kêu con nước lớn ròng

Quê tôi có cánh đồng êm ả
Có dáng trâu nằm nhơi bó rơm
Có tiếng ve râm ran ngày hạ
Bóng mẹ tôi tần tảo với ruộng đồng

Quê tôi có lời ru mộc mạc
Giọng à ơi! tròn giấc ngủ em thơ
Đi đâu cũng nhớ về chốn cũ
Nhớ mớ rau xanh, nhớ mảnh vườn

Đừng hỏi vì sao tôi vấn vương
Thơ tôi, mùi rơm rạ quê hương
Nhớ quê, tôi thả con thuyền giấy
Quặng lòng tưởng nhớ một mùi hương

Ngoc Hải





Les Feuilles Mortes - Những Lá Khô


Oh! je voudrais tant que tu te souviennes
Des jours heureux où nous étions amis
En ce temps-là la vie était plus belle,
Et le soleil plus brûlant qu’aujourd’hui.

Les feuilles mortes se ramassent à la pelle
Tu vois, je n’ai pas oublié...
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi.

Et le vent du nord les emporte
Dans la nuit froide de l’oubli.
Tu vois, je n’ai pas oublié
La chanson que tu me chantais.

C’est une chanson qui nous rassemble
Toi, tu m’aimais et je t’aimais
Et nous vivions tous deux ensemble
Toi qui m’aimais, moi qui t’aimais.

Mais la vie sépare ceux qui s’aiment
Tout doucement, sans faire de bruit
Et la mer efface sur le sable
Les pas des amants désunis.

Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi
Mais mon amour silencieux et fidèle
Sourit toujours et remercie la vie.

Je t’aimais tant, tu étais si jolie,
Comment veux-tu que je t’oublie?
En ce temps-là, la vie était plus belle
Et le soleil plus brûlant qu’aujourd’hui

Tu étais ma plus douce amie
Mais je n’ai que faire des regrets
Et la chanson que tu chantais
Toujours, toujours je l’entendrai!

Jacque PréVert
***
Bài Dịch: 
Những Lá Khô

Em yêu hỡi! mong em nhớ lại
Ngày vui xưa, ta bạn ấu thơ
Ôi thuở ấy dời đẹp biết mấy
Và nắng xưa ấm hơn bây giờ.

Những lá khô chất chồng thành đống
Em thấy không, anh chẳng lãng quên:
Những lá khô chất chồng thành đống,
Bao tiếc thương, kỷ niệm êm đềm.

Gió Bấc cuốn hầu như cả thảy
Vào điêu tàn , giữa lạnh lùng đêm
Em thấy chăng anh chẳng lãng quên
Bài hát em tặng anh ngày ấy.

Là bài hát giúp ta sum họp
Em yêu anh và anh yêu em
Sống chung nhau thỏa niềm mơ ước
Em yêu anh và anh yêu em

Những lứa đôi đời làm xa cách
Thường êm đềm không một tiếng vang
Và biển cả xóa nhòa trên cát
Những dấu chân tan tác tỉnh nhân.

Những lá khô chất chồng thành đống
Bao tiếc thương, kỷ niệm buồn vui
Tình anh vẫn thủy chung thầm lặng
Luôn cười vui và tạ ơn đời .

Anh yêu em, người em xinh xắn
Sao lại mong anh hãy hững hờ
Ôi thuờ ấy đời đẹp biết mấy
Và nắng xưa ấm hơn bây giờ.

Trong bạn thân em dịu hiền nhất
Giờ đây anh chỉ biết tiếc thôi
Bài hát em tặng anh ngày ấy
Anh vẫn nghe, nghe mãi suốt đời.


Quang Tuấn


Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2015

Làn Tóc Rối



Em bước trên thềm rêu ngập nắng
Cỏ cong mình sợ gót em đau
Nắng vàng ươm tươi thắm sắc màu
Em dịu dàng mỗi ngày hai buổi.

Giờ tan trường có người lầm lũi
Theo màu áo dài từ xa xa
Nắng cũng nóng từng viên đá cuội
Lướt qua vai đôi má ngọc ngà.

Em thường dấu mặt nghiêng vành nón
Đôi mắt lá răm – mái tóc huyền
Nắng cũng buồn xa dần má nõn
Gió bâng khuâng rạo rực ưu phiền.

Sáng hôm nay nắng ấm mỹ miều
Cùng với gió lướt êm mái tóc
Em biếng chải – sợi thơm cô độc
Tóc rối bời bên nắng ngủ quên.

Có gió nào say nắng buồng tim
Tuổi học trò nào hai nỗi nhớ
Làn tóc em rối từng hơi thở
Cho tim tôi choáng ngợp một thời !

Dương hồng Thủy

Giọt Nước Mắt Thu - Nước Mắt Thu - Giọt Nắng Thu





Bài Xướng: Giọt Nước Mắt Thu

Giọt nước mắt nào tự mắt em
Tự trong sâu thẳm của buồng tim
Lệ rơi như cả trời rơi đổ
Lệ ngấm lòng anh thắt lạt mềm

Nguyễn Đắc Thắng
***
Bài Họa: Nước Mắt Thu


Lau dòng lệ đẫm khóc giùm em
Nước mắt thu buồn tợ máu tim
Mỗi chiếc lá phai từ dạo ấy
Đàn lòng đứt đoạn sợi tơ mềm

Kim Phượng
***
Cảm Tác: Giọt Nắng Thu


Giọt nắng thu dìu bước chân em
Êm đềm nhung nhớ ấp vào tim
Tình yêu say đắm hòa mây gió
Thơm tho hương ủ dãy lụa mềm

Kim Oanh
***
Thu tím ta về viếng mộ em
Im lìm khói muộn ngập lồng tim
Hư vô giai điệu Thu Sầu cũ
Không rượu mà nghe thấm giọt mềm!


Cao Linh Tử

Thơ Tranh: Lời Mẹ


Thơ & Thơ Tranh: Kim Quang

Chả Cần Hẹn Trăm Năm


Xin đừng hứa hẹn trăm năm
Yêu em, anh hãy yêu ngay bây giờ
Tình anh chớ có hững hờ
Phí đi... uổng lắm, đừng chờ ngày mai
Làm sao biết được tương lai
Hãy yêu mê đắm miệt mài hôm nay
 Ôm em nồng ấm trong tay
Vì đâu biết được mai này ra sao
Mất còn sống chết thế nào?
Vô thường ai biết, khổ đau bất ngờ
Chẳng mơ, chẳng ước, chẳng chờ
Yêu anh thực tế, yêu từ hôm nay!

Như Nguyệt
Sept 18th, 2015