Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

Tùng - Những Dòng Thơ Yết Hậu

Tùng


(Thể yết hậu )

Năm tháng dãi dầu sắc chẳng phai
Mặc cho mưa gió cứ bào mài
Thân cành sừng sững uy nghi đứng
Oai!

Phương Hà
***
Tre


Đứng thẳng bốn mùa bóng mát che
Khi thì trước ngõ lúc sau hè
Cột kèo rổ rế thang cầu khỉ
Bè!

Cao Linh Tử
***
Mai


Sương tuyết đầu cành vẫn chẳng phai,
Đọt non xanh nụ đúng xuân nay.
Hoa nở năm tai mang ngũ phúc,
Mai !

Đỗ Chiêu Đức
***

 Đào



Đầu xuân mà thiếu cánh hoa nào,
Là Tết dường như chưa tới sao!
Dậy đất pháo lân, tươi sắc thắm:
Đào!

Mai xuân Thanh

***
Mai


Nếu bóng Xuân về vắng bóng ai!
Hình như...lòng cảm mối u hoài
Rượu,trà,lân,pháo nhưng còn thiếu
Cành

Song Quang
***
***
Trúc


Mỗi độ đông về phơi dáng trúc
Giá băng đánh suốt mà không gục
Bền lòng chống chỏi với thời gian
Phục!

Nguyễn Đắc Thắng
20151226
***
Xuân



Cánh én vui mừng đón gió đông
Cho môi ai thắm má ai hồng
Cho tình ta mộng hồn ta ngất
Mong

Quên Đi
***
Phượng

Lả lả nhành cao những phượng hồng
Lay lay từng cánh rụng ven sông
Thời gian trở lại ngày xưa ấy
Trông!


Kim Phượng
***
Mai


Không phải may mà được gọi may
Tết không thể thiếu cánh hoa này
Tỉa cành, vun bón chờ khai nhụy
Mai


Lão Trần
***
Vui


Năm tháng trôi qua giấc ngủ vùi
Vui buồn lui tới những hên xui
Nồi kê trên bếp còn chưa chín
Vui!


Phạm Khắc Trí
12/27/2015
***

Noel thực sự đã qua rồi
Ai khác đâu hay,đây tớ thôi
Bia cạn tay run nâng cốc đợi...
Mồi!


Thái Huy
***
1/Cỏ Cũng Chê Quan



Cỏ nội hoa hèn đẹp vẻ quê
Quê hương hiền dịu dưới trăng thề
Cỏ chê quan lớn mà luồn cúi
Hèn ghê!


2/Cây Còi


Góc vườn tớ ngắm mấy cây còi
Chậu mẻ nhưng mà cũng dễ coi
Chẳng phải bôn ba tìm thú lạ

Khỏe thôi!

Chân Diện Mục
***
Tết

Qua một mùa đông đón gió xuân
Pháo lân vũ hội lễ tưng bừng
Bánh chưng bánh tét lì xì Tết
Mừng!


Kim Oanh
***

Kim Oanh

Chỉ lân không pháo cũng là xuân
Một chút rượu nho mặt đỏ bừng
Cô chín vào đây nghe chúc tết
Ưng!


Cao Linh Tử
***
Nhậu



Thấy Út hiền ngoan xúm ghẹo hoài
Giỏi thì thi nhậu cứ lai rai
Nước dừa, xoài, ổi ...xem ai thắng...
...Ai ???

Phương Hà
***
Mai


Lặng lẽ mây trôi cuốn tháng ngày
Đông vừa rời ngõ, gió xuân lay
Nâng niu hái nhẹ cành hoa trắng
Mai

Yên Dạ Thảo
31/12/2015
***
Ai!

Hai Ba tháng Chạp chỉ một ngày
Ông Táo về trời đôi cánh lay
Lạnh lẽo sương chiều - ôi thương nhớ
Ai!

Dương hồng Thủy
23/12 âl Ất Mùi – 01/02/2016)
***
 Liễu
 

In bóng mặt hồ gió phất phơ
Dáng ngọc xinh tươi tóc rũ bờ
Vương tôn tay bút tơ lòng nhả
Thơ

Mailoc
***
Say


Ba mươi đón Tết chào năm cũ
Mùng một vui Xuân uống rượu mừng
Mọi người nâng ly cùng nốc cạn
Say

Lý Tòng Tôn


Xin Vâng


Thơ: Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh

Năm Tàn




Năm Tàn

Đông về lạnh co ro chăn ấm
Tưởng không bằng dậy ngắm trời không
Mỗi mùa mỗi vẽ mênh mông 
Mùa đông vẫn ấm khi lòng mở toang

Bên bếp hồng củi đang tí tách
Ấm áp càng được cạnh người thân
Cuộc đời một thoáng bâng khuâng
Thời gian thắm thoát năm dần qua mau

Ngoài hiên vắng lao xao lá đ
Chiếc cuối cùng cũng bỏ cành trơ
Buồn vui lẫn lộn thẩn thờ
Cuối đời đất khách ai ngờ ngồi đây

Mộng trở về như mây như khói
Tình quê hương một khối nào tan
Nhớ nhà da diết năm tàn
Mộ phần cha mẹ nghĩ càng xót xa

Ngồi giờ lâu , bình trà lạnh ngắt
Nơi quê người hiu hắt nhớ quên
Chuyện xưa năm cũ buồn tênh
Ngày mai một tuổi bạc thêm mái đầu

Mailoc
Cali 12-28-15
***
Bài Họa:Đêm Tàn

Rời lò sưởi nồng nàn hơi ấm
Ta ra thềm lặng ngắm tầng không
Bốn bề hoang vắng quạnh mông
Tàu tiêu phần phật gió lồng rách toang

Sương trên lá chảy loang, tí tách
Hơi lạnh luà run bật toàn thân
Đắm chìm trong nỗi bâng khuâng
Một ngôi sao rụng âm thầm lướt mau

Gió xào xạc hàng cau xiêu đổ
Mảnh vườn trăng lỗ chỗ nằm trơ
Nghe lòng lạc lõng ơ thờ
Người xưa đã vắng hương thừa còn đây

Đêm tĩnh lặng ngập đầy sương khói
Nỗi u hoài bức bối khôn tan
Vì ai sắc lụn duyên tàn
Niềm riêng gởi áng mây ngàn phương xa.

Trăng sắp lặn, ly trà nguội ngắt
Nghe côn trùng trỗi nhạc, tìm quên
Ước gì ký ức nhẹ tênh
Cho màu tóc bạc đừng thêm trắng đầu.


Phương Hà
 ( 29/12/2015
***
Nỗi Buồn Năm Tàn

Nắng lụa hơi xuân về sưởi ấm,
Tâm hồn thơ thới ngắm từng không.
Vụ mùa lúa chín đã xong,
Trời êm mây trắng tấm lòng hân hoan.

Nơi bến nước bờ sông róc rách,
Có con thuyền đứng cạnh tình thân.
Nhớ thương kỷ niệm phong trần
Người xưa lỗi hẹn một lần trước sau...

Cơn gió nhẹ song thưa vàng đổ,
Chim lạnh bay cành bỏ xác xơ.
Nhìn ra cám cảnh ngẩn ngơ,
Lặng ngồi tính sổ chẳng ngờ sao đây...

Tuổi hạc rồi, mơ về cố quận,
Tình quê hương lẫn khuất mây ngàn...
Chạnh lòng nguyên quán thở than,
Chôn nhau cắt rún xóm làng, cách xa.

Buồn ngẩm nghĩ quên trà nguội lạnh,
Ngồi hơi lâu hiu quạnh buồn tênh.
Tang thương dâu bể trắng đêm
Năm tàn luống tuổi mái thêm bạc đầu !

Mai Xuân Thanh 
Ngày 29 tháng 12 năm 2015

Sưởi Vần Thơ Lạnh




Thềm khuya yên ắng tư bề
Bỗng dưng gió lộng thổi về phố đông
Nửa hụt hẫng, nửa chờ mong
Gở tờ lịch cuối, tính xong sổ đời

Bể sầu, bể khổ mù khơi
Cõi trần lạc bước, chơi vơi cõi buồn
Bóng trăng lẩn khuất màn sương
Hồn se se lạnh, tiếng buông thở dài…

Thời gian như cánh vạc bay
Đường mây vô tận, tháng ngày đi hoang
Gió ơi chở mộng đêm ngàn
Chở mơ ngập lối, vườn tràn sắc xuân

Đường đời mỗi bước trầm luân
Ngàn thu lá phủ dấu chân ngập ngừng
Bao mùa tuyết đổ chẳng ngưng
Tình ơi, sưởi ấm mỗi từng cánh thơ…!!

Yên Dạ Thảo
26/12/2015

Chiều hôm thềm lạnh mọi bề,
Rũ nhau dạo phô đi về chợ đông.
Ngập ngừng hụt hẫng hết mong,
Vài tờ lịch chót chưa xong nợ đời.

Từ ngày tách bến xa khơi,
Tha hương lỡ bước nhớ nơi tủi buồn.
Đông tàn lạnh lẽo mù sương,
Nỗi lòng quạnh quẽ nhớ thương đêm dài.

Tơ buông vó ngựa mưa bay,
Thương ai vương vấn tháng ngày chiều hoang.
Bờ dâu xanh ngắt gió ngàn,
Vườn hoa ong bướm ngập tràn bóng xuân.

Nhớ người quân tử nhân luân,
Đường đời mẫu mực bước chân chậm ngừng.
Xứ người đông tuyết trắng ngưng,
Bút hoa tay ngọc đã từng đề thơ...

Mai Xuân Thanh
Ngày 29 tháng 12 năm 2015

Tháng Lụn Năm Tàn - Ngậm Ngùi



Tháng Lụn Năm Tàn

Vài tờ lịch nữa sẻ năm tàn!
Thời khắc vần xoay để lật trang
Hy vọng Xuân về đời tốt đẹp
Niềm tin Tết đến cảnh huy hoàng
Quê hương, thương nhớ nhà hiu hắt
Đất khách, nỗi buồn lệ chứa chan
Một tuổi thêm già thêm tóc bạc
Lòng càng hổ thẹn nói sao đang....

Song Quang
***
Ngậm Ngùi

Bâng khuâng tấc dạ mỗi đông tàn
Thờ thẫn nhìn tờ lịch đổi trang

Luyến tiếc quay về thời tuổi trẻ
Chạnh lòng nghĩ đến buổi hôn hoàng
Nhớ thương chờ đợi, bờ vai trĩu
Đau đớn chia ly, mắt lệ tràn
Ngày tháng vô tình trôi lặng lẽ
Hồn ta lạc lõng ngỡ như đang...

Phương Hà

Chén Rượu Năm Tàn



Ta rót vào đây chén rượu đời
Chờ người muốn uống để cùng vui
Bàn tay dẫu trắng bầu khôn cạn
Chút nghĩa còn sơ ý vẫn mời
Gửi gắm thân tình xoa cách biệt
Hàn huyên thế sự khỏa đầy vơi
Nhìn năm tháng lụn say lòng khát
Những buổi chung đường bước sóng đôi.

Nguyễn Đắc Thắng

20151229

Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

Chúc Giáng Sinh


« Rộn rã ngày về góp sức ta »
Nghe sao mà, ấm áp chan hòa!
Đường đời đâu mãi, sầu khôn dứt;
Trần thế rồi ra, họa cũng qua.
« Nhộn nhịp Giáng Sinh, mừng Chúa Thánh
Tưng bừng Thế Nước, rực đèn hoa ».
Dẫu là mơ mộng, là hy vọng;
Đất nước tuy xa, lòng chẳng xa!

Nói chẳng xa ! dù cách núi sông,
Cuối năm, cánh thiệp mượn chim hồng :
Vài lời nhắn nhủ về quê mẹ,
Dăm tiếng hẹn hò theo gió đông.
Mỗi độ xuân sang, se sắt dạ,
Từng khi tết đến, vẩn vơ lòng.
Năm năm thêm tuổi, đầu thêm bạc,
Chồng chất thêm nhiều, bao ước mong …

Danh Hữu
***
Nỗi Niềm Cuối Năm


Song vắng năm tàn rượu với ta ,
Quê hương thương nhớ lệ chan hoà .
Thời gian lặng lẽ nhanh nhanh bước
Cánh hạc rã rời thấp thoáng qua .
Cúc trắng bên hè đã rụi cánh ,
Đào hồng sân ngọai sắp ra hoa .
Ngày về hi vọng dường không thấy ,
Đất nước dân tình dạ xót xa!

Xót xa đầu bạc với non sông 
Da diết tình quê gởi hạc hồng 
Thiên hạ tưng bừng mừng Thánh Chúa 
Một người rười rượi thắm chiều đông 
Buồn tênh đất khách cho thương cảm 
Lạnh lẽo đèn khuya khiến chạnh lòng 
Đất nước dậm chân không chuyển đổi 
Hết rồi hi vọng với hoài mong!

Mailoc

***

Tình Quê Hương

Niềm vui hy vọng sẽ cùng ta,
Trở lại quê hương nguyện thái hòa.
Canh cánh xứ người thương chẳng dứt,
Long đong đất khách nhớ ngày qua.
Giáng Sinh Thánh lễ quỳ chân Chúa,
Nguyện ước thanh bình thắm sắc hoa.
Hy vọng vươn lên vì đất nước,
Người dân sung túc sống tuy xa...

Tuy xa vạn dặm cách non sông,
Vội viết xong rồi cánh thiệp hồng.
Nhắn nhũ đôi lời thương nhớ mẹ,
Hỏi thăm vài tiếng lạnh đêm đông.
Xuân về quạnh quẽ rầu trong dạ,
Tết đến cô đơn tủi tấc lòng.
Tuổi tác chưa chi đầu sớm bạc,
Năm cùng tháng tận vẫn hoài mong...

Mai Xuân Thanh
Ngày 19 tháng 12 năm 2015

Tiếng Gọi Đêm Giáng Sinh


Vô phương tìm kiếm người ta
Giáng Sinh về khắp mọi nhà người ơi
Người đang ở tận phương trời
Có nghe tiếng gọi của tôi ..... nhớ người..???

Giáo Đường vắng bóng ai rồi
Bên hàng bạch lạp tôi ngồi tự soi
Bóng tôi hoà lẫn bóng người
Nhưng đôi lòng vẫn tách rời hai phương

Hồi chuông vang vọng Thánh Đường
Tim tôi hoà nhịp nghìn thương trăm lời
Vang tiếng ca đến vạn nơi
Nguyện xin Ân Chúa cho vơi nỗi sầu

Kim Oanh
***
Bài cảm tác: Tình Hoa Tuyết Trắng Trổ Trời 

Giáng Sinh về lại nhớ người
Giáo đường ngày ấy em ngồi cầu kinh
Lòng tôi thắp nến lung linh
Tôi quì theo lặng nép mình bên em

Em cầu kinh đỏ môi mềm
Tôi ngoài đạo cũng amen theo cùng
Giáo đường mái ấm che chung
Tiếng đồng ca dậy chập chùng tin yêu

Trên cao cha lắc chuông reo
Cầu hồng ân Chúa dắt dìu thế gian
Giáng Sinh ngày ấy hân hoan
Ngờ đâu sóng gió lỡ làng tình xa

Lời cầu nguyện, Chúa nghe qua
Giáng Sinh lại đến vỡ òa nhớ thương
Từng hồi chuông đổ giáo đường
Tiếng đồng ca xoáy nỗi buồn cách chia

Một mình ngồi dưới trời khuya
Cây thông đơn lẻ nghiêng về xa xôi
Lạnh không em, tuyết trắng rơi
Là tình tôi: tuyết trổ trời đầy hoa

Trầm Vân
***
Bài Họa: Giáng Sinh Về Nhớ Người Thương

Cảm thương kiếm bạn thân ta,
Giáng Sinh sum họp mọi nhà tình ơi!
Đèn giăng sao chớp khắp trời,
Nai vàng ngơ ngác khắp nơi kiếm người!

Thánh đường dâng lễ đây rồi,
Nhớ ai buồn bã em ngồi bóng soi.
Dưới đèn bạch lạp tưởng người,
Đôi ta lận đận xa rời viễn phương.

Tiếng chuông ngân vọng giáo đường,
Tim mình loạn nhịp nhớ thương vạn lời.
Ca đoàn nhạc khúc khắp nơi,
Cúi đầu nguyện Chúa cũng vơi bớt sầu...

Mai Xuân Thanh
Ngày 18 tháng 12 năm 2015


Chúc Mừng Noel Và Năm Mới 2016




Noel đồng chúc chị Phương Hà,
Mai Lộc Song Quang quí bạn ta
Chiêu Đức Kim Oanh Kim Phượng nữa,
Xuân Thanh Hữu Đức Cao Linh đa
Muôn điều tốt đẹp thăm từng hộ
Vạn sự hanh thông đến mỗi nhà
Cộng việc tốt lành và khỏe mạnh
Chăm vườn Thơ Thân mãi thăng Hoa

Thái Huy
***
Mừng Tết


Hà xứ hà phương chẳng nệ hà
Cùng vui ngày tết cổ truyền ta
Rượu xuân có uống nhưng vừa phải
Sức khoẻ nên gìn đến tối đa
Cố quốc trời tây tuy mấy nẻo
Vườn thơ thi phú vẫn chung nhà
Kính Thầy kính Bạn luôn an thọ
Hy vọng vườn luôn rực sắc hoa.

Quên Đi
***
Noel Và Năm Mới 2016


Nay chúc Vườn Thơ thẩn bạn ta,
Song Quang, Mailoc, chị Phương Hà.
Cao Linh Tủ, Thái Huy, Chiêu Đức,
Hữu Đức, Song Kim khỏe mạnh đa.
Quý quyến Thầy Cô luôn hạnh phúc,
Đệ huynh tỹ muội nguyện vui nhà.
Hanh thông vạn sự đều như ý,
XƯớng họa, làm thơ điểm sắc hoa.

Mai Xuân Thanh  
Ngày 14 tháng 12 năm 2015
***
Vườn Thơ Thẩn

Bạn hữu xa xôi chẳng nệ hà
Vun trồng chăm bón mảnh vườn ta
Văn thơ xướng hoạ xem liên tục
Tình cảm giao lưu nhận tối đa
Lục bát, Đường thi... đầy đủ loại
I meo, điện thoại....rộn vui nhà
Bính Thân - chắc hẳn Vườn Thơ Thẩn
Rực rỡ tưng bừng muôn săc hoa.

Phương Hà
***
Chúc Nhau

Lời chúc nghe như kẹo bạc hà
Sướng rần cái mũi phải không ta?
Noel rộn rã Vườn Thơ Thẩn
Năm mới tròn vo cái bánh đa
Dẫu món gà lôi sau Thánh lễ
Hay nồi bánh tét trước sân nhà
Thầy tôi anh chị đều tâm nguyện
Thêm tết an lành mai thắm hoa.

Cao Linh Tử
16/12/2015
***
 Chúc Mừng Noel Và Năm Mới 2016      

Tình bạn làng thơ tựa hải hà
Noel,năm mới đến cùng ta
Sẵn đây, xin chúc tròn như ý
Tiện thể vui mừng vẹn tối đa
Dù kẻ tha hương đời viễn xứ
Hay người còn sống ở quê nhà
Cầu mong Thầy,bạn "vườn thơ thẩn"
Sức khoẻ dồi dào thắm tựa hoa

Song Quang
*** 
Chúc Tết 2016
     ( Tiễn dê đón khỉ )

Tam Dương hết Thái lại như hà?
Chúc hết an lành Thầy bạn ta.
Đi đứng vững vàng là Ngũ Phúc,
Thơ mail vui vẻ ấy Tam Đa!
Cháu con chắt chít đông như hội,
Chú bác cô dì chật cả nhà.
Xuân đến phát tài vui hạnh phúc,
Tết về phú quý tựa như hoa!


Đỗ Chiêu Đức
***
Cám Ơn Huynh Tỷ Vườn Thơ

Huynh tỷ tình thương thật hải hà

Hằng luôn khích lệ Thái Huy ta(*)

Vài lời cảm tạ-thôi không đủ

Ít vận tri ân-khó đạt đa

Xin hiểu cùng đây thân lữ khách

Cảm thông với đệ kẻ xa nhà

Rượu dzô là thấy trời nghiêng ngả

Chưa kể già nên mắt hóa hoa

Thái Huy,12-16-15
( *) Huynh,tỷ châm chước cho cái tôi dùng từ này

Noel Và Tết Tây


Không đợi chờ mong Tết vẫn sang,
Hai ngàn mười sáu gió xuân tràn...
Ước mơ năm mới mình thay đổi,
Hy vọng tân niên kỷ vạn an.
Mùa lễ Giáng Sinh xưa kỷ niệm,
Noel Thiên Chúa sáng huy hoàng.
Merry Christmas đầy ân sủng,
Bác ái yêu thương khắp thế gian.

Mai Xuân Thanh
Ngày 23 tháng 12 năm 2015

Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

Nài Xin


Thơ: Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh

Ðêm Ðông - Nguyễn Văn Thương - Elvis Phương

Như thường lệ cuối tuần này mời các bạn thư giãn với một bản nhạc xưa ơi là xưa. nhưng rất hay, nó vẫn sống mãi đến hôm nay, được nhiều thế hệ ca sĩ hát và nhiều người nghe yêu mến, nó có từ lúc nền tân nhạc Việt Nam bắt đầu phát triển. Đó là nhạc phầm Đêm Đông.


Nhạc Phẩm: Đêm Đông
Sáng Tác: Nguyễn Văn Thương
Ca Sĩ: Elvis Phương
Thực Hiện: Nguyễn Thế  Bình

Nơi Những Dòng Sông Hò Hẹn




Những dòng sông ngày ấy
nơi mẹ cha gặp gỡ nhau sau mùa chinh chiến
Những dòng sông hạnh ngộ
sau những tháng năm gồng mình tránh bão
ơi những dòng đỏ phù sa
nơi mạch máu tìm về trái tim của mẹ.

Để bình yên đêm
sóng vỗ về giấc mơ cổ tích
Để rừng rực ngày
sông ầm ào về phía biển xa
Nắng xuân đến
nắng hanh vàng mùa vui nước lớn
mênh mông xanh bến gọi ta về.

Để ta lại tìm nhau
nơi gặp gỡ những dòng sông ngày ấy.

Tín Đức
Hội Văn học-Nghệ thuật Vĩnh Long



Tản Mạn Cùng Đông


Từ lần tiết lạnh len qua
Cây rừng xanh biếc mang tà vàng phơi
Tháng ngày theo lá cùng rơi
Sóng đời sủi bọt trùng khơi nổi chìm.

Rồi theo dòng chảy thiên nhiên
Trắng màu tuyết phủ khắp miền Tây Đông
Đôi khi ngày chết giữa dòng
Có người sẩy bước tìm không lối về.

Rằng đông tiết lạnh sắt se
Sưởi ấm củi lửa phẩy phe xa gần
Mùi nồng khói thoảng lâng lâng
Tình ái vào cuộc hiến dâng chập chùng.

Một khi lạc bước mê cung
Đẹp thay tuyết trắng hòa cùng trời xanh
Nắm tay ‘mình’ bước với mình
Truyền nhau mật ngọt nguyên trinh bao ngày.

Qua đông xuân đến nay mai
Ấm nồng bù đắp xây đài mộng xưa
Chặt lòng bền chí không thừa
Vượt thoát mùa dữ nhận vừa hương xuân.

Anh Tú
23/11/2015

Soi Gương



Soi gương em chúm chím cười
Hay là em lại bồi hồi nhớ xưa
Tình giăng trên chiếc lược thưa
Chải dài mái tóc bao mùa đắm say

Soi gương em nhớ bàn tay
Vuốt ve làn tóc, vuốt ngày bên nhau
Tóc dài tóc ngắn chụm đầu
Thơ ai tha thiết những câu tình nồng

Soi gương ngắm suối mắt trong
Tình ai nhẹ rớt qua lòng tiếng thu
Lá vàng rơi tóc chạm hờ
Công viên ghế đá hẹn chờ lứa đôi

Ghế xưa còn ấm chỗ ngồi
Giờ ai xa quá lẻ loi một mình
Tóc dài mấy lọn xinh xinh
Soi gương có thấy bồng bềnh chiều mơ

Cái ngày chung chiếc áo mưa
Mưa rơi tiếng pháo giao thừa tình yêu
Soi gương có thấy mưa xiêu
Lần đầu chạm nụ hôn liều đắm mê?

Trầm Vân
***
Cái Thời Con Nít

(Cảm xúc từ Soi Gương)

Mắc cở khúc khích em cười
Dị ghê sao lại nhắc thời hồi xưa
Cái thời tóc chỏm lưa thưa
Chơi chòi đính ước quê mùa.. mê say!
Nhẩn cỏ ai mang vào tay
Hoa sứ vòng cổ cho ngày cưới nhau
Cả đám chúc hai mái đầu
Nước dừa thay rượu, trầu cau thơm nồng
Thỏa thê tắm mát nước trong
Thả bè lặn hụp theo dòng sông trôi
Ai thua bị quẹt lọ nồi
Nhớ người.. người nhớ tình tôi không nào
Kỷ niệm yêu dấu ngọt ngào
Bên thềm thao thức nghẹn đau mưa ào
Nhắc chi ký ức dâng trào
Nhớ chi gậm nhấm khát khao dại khờ

Kim Oanh

Mùa Đông


Mùa Đông

Tờ lịch cuối cùng sắp sửa rơi 
Thời gian thắm thía chẳng nên lời 
Chim non chiêm chiếp cành trơ trọi 
Cúc lạnh mơ hồ cánh tả tơi 
Tí tách bếp hồng khơi kỷ niệm 
Mịt mùng mây xám khóc mưa đời 
Bao năm đất khách ôm thương nhớ 
Đông tới não nề tóc trắng phơi!

Mailoc
Cali 12-25-15
***
Các Bài Thơ Họa:
Tàn Đông

Đông tàn xuân đến tuyết ngừng rơi
Thắm thoát thời gian luống nghẹn lời.
Cúc rả nhụy tàn mai chớm nở,
Cây trơ cành nhánh lá vàng tơi.
Lòng quê khoắc khoải bao năm tháng
Đất khách lang thang suốt nửa đời.
Xuân mới ước mong mong ước mới,
Thỏa lòng hoài vọng ruột gan phơi

Đỗ Chiêu Đức
***
Cô Mùi Cuối Đông
1/
Cô Mùi từ giã, lịch tờ rơi,
Lưu luyến chi, anh Khỉ ngỏ lời.
Cuốn gói mau chân về với mẹ,
Quàng khăn lẹ gót tới mang tơi.
Mưa rào nặng hạt bù khô hạn,
Gió nhẹ phất phơ thấm mát đời.
Thương nhớ người phương xa, đất khách,
Ai ngờ mái tóc điểm sương phơi!

2/

Gặp Lại Làm Ngơ

Đông tàn tháng chạp giọt buồn rơi,
Gặp gỡ người xưa định mở lời.
Đóng kịch làm ngơ như kẻ lạ,
Giả đò tránh né thấy mê tơi !
Than hồng bếp lửa reo vui bạn,
Má đỏ môi son ấm áp đời
Gặp lại vấn vương về dĩ vãng,
Niềm thương râu tóc muối tiêu phơi!

Mai Xuân Thanh  
Ngày 25 tháng 12 năm 2015
***
Thẩn Thờ Xuân

Trên cành còn đọng giọt sương rơi
Nắng múa mừng vui với vạn lời
Gió bấc âm thầm mang lạnh trốn
Nắng xuân rạng rỡ nét mê tơi
Bao đàn bướm lượn vờn cây lá
Những cánh hoa lay hé nụ đời
Chẳng hiểu mình buồn hay luyến tiếc
Khi ngày qua kéo tuổi già phơi

Quên Đi
***
Tàn Đông

Năm còn chỉ đợi đến giờ rơi
Ngộ cảnh tàn đông khó diễn lời
Lá ủ màu khô tìm bãi hạ
Mưa bào nhánh cỗi lộ cành tơi
Càng ôn kỷ niệm khơi hằn trán
Bỗng hiểu ngày qua sắp cạn đời
Giấc mộng dần xa mà vẫn tỏ
Tâm lòng hụt hẫng ngắm chiều phơi!

Nguyễn Đắc Thắng
20151226
***
Đừng Đến Xuân Ơi!

Đã cuối mùa đông lá vẫn rơi
Nghẹn ngào không thốt nổi ra lời
Khi nhìn thiên hạ còn cơ cực
Lúc thấy dân tình mãi rách tơi
Kẻ bệnh nan y, thân bạc phước
Người nghèo kiết xác, số tàn đời
Thôi xuân đừng đến làm chi nữa
Cho cảnh đau lòng thêm bóc phơi!

Phương Hà
***
Vào Đông

Năm tàn,tháng lụn lịch vừa rơi!
Nuối tiếc thời gian khó cạn lời
Mới thấy,lá vàng bay lả tả
Nay nhìn tuyết trắng đô mê tơi
Than hồng sửa soạn cho lò sưởi
Áo lạnh lo toan để ấm đời
Gió bấc thân già nơi đất lạ
Vào Đông bệnh hoạn não nề phơi

Song Quang
***
Bài Thơ Cuối Năm


Chiếc lá cuối cùng cũng sắp rơi,
Nhường mùa xuân tới diễn phô lời.
Trời Nam, cuộc diện dồn nheo nhóc;
Năm tháng, Dư Đồ rách tả tơi.
Luống tiếc thân già khôn trở vận,
Nghĩ thương dân giả hận căm đời.
Năm tàn, tháng tận, câu tâm sự,
Lòng những bồi hồi, thế cục phơi.

Danh Hữu
(26/12/2015)
***
Mùa Đông Năm Này

Ba ngày gió rít lẫn mưa rơi
Mây xám buồn giăng biếng mở lời
Cữ sáng chung trà hương dược thảo
Cơm chiều canh bắp lá mồng tơi
Rộn ràng sa sã vang đầu xóm
Loáng thoáng hoàng hôn phủ cuối đời
Đã mấy năm rồi đông ít lạnh
Nắng đầy sân vắng lúa vàng phơi

Cao Linh Tử
26/12/2015

Bốn Niềm Vui Lớn Nhất Trong Cuộc Đời


      “Có một niềm vui chân chính trong cuộc sống, đó là làm cho người mà ta yêu có được niềm vui”

      Có bao giờ bạn tự hỏi: niềm vui nào lớn nhất trong đời? Thành công, giàu sang hay có được điều mình mong muốn. Tất cả chúng ta đều cố gắng tìm kiếm cho mình những niềm vui trong cuộc sống. Nhưng khi có được thứ này chúng ta lại muốn có được thứ khác. Quá trình đuổi bắt cứ kéo dài suốt năm này qua năm khác, chúng ta không dễ gì nhận ra, niềm vui lớn nhất trong đời gần gũi và thân thương biết chừng nào.
       Ngay từ lúc mới sinh ra, được sống trong vòng tay của cha mẹ chúng ta hạnh phúc và cảm thấy bình yên. Mỗi ngày là một ngày vui, lúc đó, cha mẹ tuyệt vời nhất. Thế rồi, lớn lên, chúng ta muốn thoát khỏi sự kiềm kẹp của mẹ cha. Muốn tự do bay lượn, chê đấng sinh thành giờ đây lạc hậu, không có những suy nghĩ tân tiến, hợp thời. Để rồi xa cách cha mẹ hơn, nhưng bạn ơi, niềm vui lớn nhất trong đời đó chính là:

1.Được sống cùng cha mẹ:

Trải qua những năm tháng tuổi trẻ bồng bột và ích kỷ, chúng ta trở về với những toan tính của cuộc đời. Không còn tự do bay nhảy, không còn những suy nghĩ ấu trĩ và ngông cuồng. Giờ đây chúng ta có cả một gia đình cần gánh vác. Lúc ấy mới chợt nhận ra rằng, được sống cùng cha mẹ là một niềm hạnh phúc to lớn.
Không chỉ dựa dẫm vào đôi vai gầy yếu của mẹ cha mỗi khi bước chân ta trên đường đời rệu rã, không chỉ được ăn bát cơm mẹ nấu, được cùng cha đàm đạo mỗi lúc chiều tà. Quãng thời gian đó yên bình và hạnh phúc biết bao. Không phải chỉ có cười thật to, hét thật lớn thì mới được gọi là niềm vui. Đôi lúc niềm vui bình dị và nhẹ nhàng biết bao, nhưng nó sẽ ngấm sâu vào ký ức của ta, an ủi vỗ về ta mỗi khi mệt mỏi và đau đớn trong cuộc đời.

2.Được làm công việc mình thích:

Niềm vui này sẽ chẳng có niềm vui nào có thể sánh được. Đó là cảm giác thỏa mãn bởi vì chúng ta đã làm được điều mà mình thích. Không ít người không làm được việc mình thích, không dám theo đuổi ước mơ và hoài bão của bản thân. Chán nản, thất vọng để rồi họ nhận ra cuộc sống của mình thật nhàm chán, thật buồn bã.
Chỉ khi chúng ta được làm công việc mình thích, chúng ta mới cảm nhận được niềm vui đến từ những điều bình dị, những điều tưởng chừng như vốn có của cuộc sống nhưng không phải lúc nào cũng cảm nhận được. Thế nên, nếu bạn cho rằng công việc chỉ là một công cụ để nuôi sống bản thân thì bạn hãy suy nghĩ lại đi nhé. Bởi vì chỉ khi yêu thích công việc của mình chúng ta mới làm tốt nó được. Được làm công việc mình thích là niềm vui lớn nhất trong đời.

3.Lấy được người mình yêu:

Bất kỳ ai trong chúng ta đều muốn có được hạnh phúc trong cuộc sống vì vậy chúng ta mới trao đi tình yêu của mình. Có người lấy được người mình yêu, tin tưởng để làm chỗ dựa suốt đời cho mình, có người lại quyết định kết hôn trong lúc nóng vội. Rất nhiều người đã nếm quả đắng vì vội vàng trong tình yêu.
Một trong những niềm vui lớn nhất trong đời đó chính là lấy được người mình yêu và yêu mình. Khi sống cùng nhau, những bất đồng, những mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh, nếu không có một tình yêu lớn dành cho nhau, ít khi chúng ta có thể tha thứ và chấp nhận lẫn nhau được. Lấy được người mình yêu là niềm vui lớn nhất trong đời. Lớn hơn rất nhiều những niềm vui do tình cảm tạo ra trước đó. Thế nên, hãy trân trọng cuộc sống gia đình và trân trọng người bạn đã lựa chọn.

4.Sống mỗi ngày trọn vẹn:

Đây là niềm vui rất lớn bởi hàng ngày chúng ta đều cố gắng tìm kiếm nó nhưng ít người nắm giữ được nó. Có người lo lắng cho những việc không đâu để rồi cáu gắt với người thân và con cái của mình, làm mất đi một ngày đẹp đẽ. Bạn ơi, hãy đối diện với cuộc sống mỗi ngày, dẫu khó chịu bao nhiêu cũng đừng đổ lỗi lên đầu người khác. Hãy tìm cách chế ngự sự giận dữ của mình và bao dung với người bên cạnh, để mỗi ngày với bạn trọn vẹn hơn. Có thể bạn không nhận ra, nhưng mỗi sớm mai thức dậy, tâm trạng bạn thoải mái bạn sẽ có một ngày ngập tràn niềm vui.
Vậy nên, hãy mỉm cười khi ánh bình minh chiếu qua cửa sổ, bởi vì ít nhất thì chúng ta vẫn còn một ngày để làm những điều mình muốn. Hãy sống trọn vẹn từng ngày một với công việc, gia đình, con cái và những niềm đam mê nho nhỏ của bản thân. Bạn nhé!

Vũ Thị Bạch Hằng Sưu Tầm  

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

Paris Chiều Đông Nhớ - Thơ Tiểu Vũ Vi - Nhạc Nguyễn Minh Châu


Thơ: Tiểu Vũ Vi
Nhạc: Nguyễn Minh Châu
Hòa Âm: Siliconband
Trình Bày: Quỳnh Dao
Chủ Đề: Tình Khúc & Tiểu Vũ Vi


Nguyện Đêm Giáng Sinh

Sẽ không còn mấy tiếng nữa tới giờ đón “Chúa Hài Đồng” theo đức tin của người Công giáo. Đọc qua bài thơ Hoài Niệm Giáng Sinh của Yên Dạ Thảo. PT có mấy dòng tâm tư trong khoảnh khắc cảm nghĩ của riêng mình, coi như góp thêm tiếng lòng trong mùa Giáng Sinh năm nay.



Tôi chẳng vui gì đón Giáng Sinh
Dầu trong khoảnh khắc được yên bình
Khi lòng chất ngất sầu đong mãi
Lấy mất đi rồi cả đức tin

Lạy Chúa tôi – Xin lời nguyện cầu
Ban lành ơn phước, diệt mầm đau
Cho người dưới thế nhìn lên thấy
Bác ái, nhân từ hiện đỉnh cao

Tôi dọn mình nghe lời phán người
Từ nơi xa thẳm một lần thôi
Nếu không tôi sẽ thành du mục
Đi khắp trần gian ngửa mặt cười

Để biết tự thân diệt khổ mình
Không ai cứu rỗi được niềm tin
Khi đời muôn kiếp vô vàn tội
Tôi sẽ bình tâm tự cứu mình.


Phong Tâm

24/12/2015

Tháng Mười Hai, Mùa Thi Ca


(Tặng những ai bẻ chữ làm đôi)

Đêm ngáy giấc đường thi mơ nguyệt lặn
tháng mười hai đeo bụng gió lập đông
tờ lịch cuối run run chờ năm tận
rớt trong ta từng vòng nhớ rêu phong.

Đeo xác sách gầy gò trang giấy cũ
tình héo hon soi mặt giữa lòng thơ
thương dòng mực đã cạn khô đời chữ
bao năm rồi vần điệu mãi bơ vơ.

Tháng mười hai úp đầu ta thêm bạc
úp thân ta làm lão hóa tình yêu
ngó tờ lịch trong tay vừa xé nát
bỗng bùi ngùi cho mệnh số lêu bêu.

Gió nối gió rét run trời chữ nghĩa
rét run ta ý tưởng tháng mười hai
đi giữa phố lòng ta buồn thấm thía
mùa thi ca - đếm lại - chẳng còn ai?

Phạm Hồng Ân 
(Hiên Thư Các, 20/12/2015)

Hai Mùa Noel - Bao Mùa Noel


Hai Mùa Noel

Tôi về ngang lại nhà thờ
Chuông chiều vang đổ em chờ bên sân
Người qua kẻ lại xa gần
Phố đông chen chúc mỗi lần Noel
Lầu chuông giờ đã lên đèn
Ngôi sao sáng rực trong đêm nhiệm mầu
Trong ngoài vang tiếng kinh cầu
Mình người ngoại đạo cúi đầu nghe kinh
Hình như em cũng cầu xin
Mùa Noel tới chúng mình bên nhau...
Thời gian qua tựa chiêm bao
Tóc xanh giờ đã thay màu lưa thưa
Giật mình tỉnh mộng ban trưa
Chuông nhà thờ đổ người xưa xa rồi
Noel chín giữa lòng tôi
Chuông còn vang mãi bóng người nơi nao.


Biện Công Danh
Dec 2014
***
Bao Mùa Noel…

Tình ai tôi đã tôn thờ
Góc xưa vắng bóng vẫn chờ cuối sân
Dù xa lòng mãi thật gần
Thánh đường quỳ nguyện nhớ lần làm quen
Chánh Tòa rực rỡ ánh đèn
Thiên thần tỏa sáng trời đêm muôn màu
Chúa ơi! Nghe tiếng con cầu
Giúp con thêm sức lần đầu đọc kinh
Bên Ngài van khẽ lời xin
“Mùa Noel tới chúng mình có nhau” *
Người đi xa biết dường bao
Đêm đêm ẩn hiện xuyên màu trăng thưa
Bóng quanh lãng vãng sớm trưa
Tâm con lơ láu… ngày xưa qua rồi
Tiếng chuông thức tỉnh hồn tôi
Giáng Sinh hy vọng đến nguời.. nao nao


Kim Oanh
Noel 2015

Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

Sài Gòn Mùa Giáng Sinh Thời Thanh Bình

Giáng Sinh thời thanh bình
Không biết khởi đi từ năm nào nhưng chắc chắn là vào thời đệ I Cộng Hòa, mùa Giáng Sinh đến với người dân Sài Gòn đã trở nên tưng bừng như một lễ hội lớn.
Khi dọc vỉa hè con đường Lê Lợi (lúc ấy nhiều người còn gọi là Bonard) những Thiệp Chúc Mừng Giáng Sinh và Năm Mới Dương Lịch được bày bán tràn lan trên những mảnh ni lông rộng bằng cái chiếu, thì khách bộ hành ai nấy đều thấy len lén một niềm vui nó cứ lớn lên dần, cho dù là “người ngoại đạo.” Giáng Sinh lại đến rồi! Một mùa hội vui cho tuổi trẻ!
Người ta nghĩ đến những “Bal Famille” của nữ Trung Học Marie Curie, của Ðại Học Dược Khoa và của hàng chục nơi con em của những gia đình cao sang quyền quí tổ chức. Những lời hẹn hò quấn quít của tuổi trẻ. Tuổi trẻ khi ấy còn nặng tính e ấp của nề nếp sống “phong gấm rủ là” chưa có được tự do thoải mái như bây giờ. Nhưng dịp Noel thì các gia đình lại tương đối buông thả cho con em được hưởng những thú vui của tuổi trẻ nhân ngày lễ tôn giáo nhưng đã trở thành ngày hội vui của nhân loại. Con gái có thể được phép gia đình cho đi chơi đến khuya. Con trai được quyền bạo dạn mời các bạn gái cùng lớp, cùng trường mà ngày thường chỉ dám nhìn trộm, không dám bắt chuyện.
(Sưu tầm từ Net)

Hang Đá 






Kim Oanh Sưu tầm 

Quên Về Phố Ảo


Em quên không về phố ảo
Giáng Sinh đêm xuống thật buồn
Lòng anh chập chùng giông bảo
Mình còn có nhớ nhau luôn

Đêm đen tận cùng hoang vắng
Không gian vang tiếng kinh cầu
Anh trong tận cùng nỗi nhớ
Em giờ còn mãi nơi đâu

Ngoài kia biển đời xa lạ
Mùa đông cơn sóng rã rời
Tìm em trong đêm mừng Chúa
Nghe sầu chất ngất đầy vơi

Anh vẫn ngồi bên biển đợi
Dù em quay mặt hững hờ
Tim anh chìm vào băng giá
Ngậm ngùi trên những bài thơ

Khiếu Long

Cầu Chúc Giáng Sinh


Chúc từ quý chị tới đàn anh
Chúc thảy trên ban vạn sự lành
Chúc nước phương cương và đổi gấp
Chúc dân no ấm với thay nhanh
Chúc vui hệt tết khi đoàn tụ
Chúc đẹp hơn tranh lúc diễn hành
Chúc ấy mong rằng mau thể hiện
Chúc đây tất cả với lòng thành.

Thái Huy
12-09-15
***
Mừng Xuân

Mừng Chị Thầy Em lẫn quý Anh
Mừng cho tất cả được an lành
Mừng ông sức khoẻ luôn đầy đủ
Mừng cháu học hành tấn tới nhanh
Mừng nước Nam ta dần thịnh vượng
Mừng đồng hương Việt vẫn song hành
Mừng xuân dan tộc tình lan toả
Mừng tết đoàn viên sớm đạt thành.


Quên Đi

Mừng Giáng Sinh



Mừng ngày chúa giáng sinh
Đất nước đã thái bình
Đoàn người đi lũ lượt
Đường hoa dài lướt thướt

Cuộc chiến đã đi qua
Chết chóc đã mờ xa
Đói nghèo vẫn còn đó
Đời muôn nghìn cái khó

Cầu nguyện chúa ban ân
Hạnh phúc cõi hồng trần
Một thế gian bình đẳng
Sống cuộc đời ngay thẳng

Tội ác sẽ phơi bày
Dưới ánh nắng ban mai
Tương lai màu rực rỡ
Người yêu người hớn hở.


Nguyễn Đắc Thắng

Nô En Ngồi Nhớ Xa Vời


Nghe câu hát Jingle Bells
Chuông rung từng tiếng leng keng an hòa
Xuân chừng về đến trổ hoa
Tiếng chuông tha thiết ngân nga cõi lòng

Phương xa em có nhớ không ?
Cầm tay ngày ấy bềnh bồng No En
Phố vui dạo gót êm đềm
Tóc em bay mộng ước mềm phiêu du

Từng hồi chuông đổ nhà thờ
Trên cao bóng Chúa hiền từ vẫy tay
Nửa đêm ta ghé lại đây
Tiếng đồng ca dậy tràn đầy tin yêu

Em quì, tôi cũng quì theo
Em cầu nguyện nhẩm môi đều lời kinh
Tôi nào đâu dám lặng thinh
Làn môi cũng nhẩm bập bềnh amen

Em cười lại gật đầu khen
Ý chừng lát nữa đáp đền nụ hôn
Tóc hương ngây ngất chập chờn
Bên nhau ấm, muốn ngồi luôn một đời

Cây thông lấp lánh bầu trời
Jingle Bells tiếng hát vui ngập tràn
Em người ngoan đạo, hiền ngoan
Bên tôi ngoại đạo mơ màng trăm năm...

Thế rồi sương khói phù vân
Tình ta gieo bước lỡ lầm ly tan
Nỗi buồn hai phía đa đoan
Nô En tiếng hát lỡ làng về đâu ?

Phương xa em có lạnh sầu
Lấy thơ anh đắp từng câu nồng nàn
Ấm mùa thương Giáng Sinh sang
Tuyết rơi sẽ nở muôn ngàn đóa hoa


Trầm Vân