Thứ Tư, 27 tháng 4, 2016

Tầm Vung Chín Muộn

1/ Nắng Lên

 2/ Rêu Phong

3/ Tầm Vung

4/ Xế Bóng

Hình Ảnh: Lê Hữu Uy
***
Anh Lê Hữu Uy kính mến, 
Những bức hình anh chụp thật linh động, chủ đề mỗi hình đầy ý tình...
Kim Oanh xin được cảm xúc đôi câu.
Cảm ơn anh Uy nhiều.

Tầm Vung Chín Muộn

Nắng lên hiu hắt vườn nhà
Rêu phong bám trụ cội già ngóng mưa
Tầm vung chín muộn đợi mùa
Hoàng hôn xế bóng cũng vừa nhớ nhung

Kim Oanh
***
Tầm Vung Chín Muộn

Tác giả Lê Hữu Uy còn có một số ảnh chụp mỗi khi đi tham quan.
Qua bốn tấm ảnh ghi lại được khi về thăm quê nhà, với đề tựa: Nắng lên, Rêu Phong, Tầm vung và Xế bóng, các bức ảnh nghệ thuật ấy được nhà thơ Kim Oanh (Melbourne – Australia) gói gọn trong đề tài “Tầm Vung Chín Muộn” thật tài tình với bài thơ ngắn, những nét chấm phá này tô đậm hơn ý nghĩa từng tấm ảnh, đồng thời cũng có thể nói lên toàn cảnh tâm sự của thân phận người lưu vong:

Tầm Vung Chín Muộn
Nắng lên hiu hắt vườn nhà
Rêu phong bám trụ cội già ngóng mưa
Tầm vung chín muộn đợi mùa
Hoàng hôn xế bóng cũng vừa nhớ nhung
Kim Oanh
(Melbourne, Australia)

Hình:Nắng Lên
(Nắng lên hiu hắt vườn nhà)

Nắng lên sau vườn nhà, dù chỉ là ở nơi quê nghèo nhưng làm cho người con xa xứ luôn ray rức nhớ về:

“Lên cao hỏi chút nắng tà
Có hong đủ chín vườn cà nương dâu,
Mênh mông hỏi đại dương sâu
Có phong ba đủ bạc đầu trùng khơi ? ...”
(Xin thứ lỗi, không rỏ tựa bài thơ và tên tác giã)

Hình:Rêu Phong
(Rêu phong bám trụ cội già ngóng mưa)

Rêu Phong (hay chùm gởi) là định mệnh của nhiều “người trai” sinh ra trong thập niên 40 (của thế kỷ trước), đều đã trãi qua thời chinh chiến dai dẵng, tiếp theo là thân phận chùm gởi nơi xứ người:
 
“ ... Sinh trong thời cuộc rối bời
Pháp - Nhật - Mỹ xong rơi vào Quốc Cộng
Lục bình thân phận lưu vong
Tuần canh ray rứt nỗi lòng “người trai”.
(Thơ Lê Vân Thanh Mai - Mến tặng chú Lê Hữu Uy)

Hình: Tầm Vung
(Tầm vung chín muộn đợi mùa”

Tầm vung là trái cau đã già võ chín có màu vàng sậm, nhắc đến cau trầu là muốn nói đến hôn nhân hay tình yêu lứa đôi. Cả một thời thanh xuân của người trai cống hiến cho đất nước, đôi khi còn để lại những đợi chờ, hay lỡ làng, để rồi vằng vặt trong tâm tưởng:

“ ... Hương cau muộn có còn riêng nắng hạ
Cả một đời thơ dại nhớ vời theo
Cả trăm năm se sắt nắng tiêu điều
Đã gom hết xanh xao của những chiều xuống muộn. ...”
(Thơ Bùi Kim Đính)

Hình: Xế Bóng
(Hoàng hôn Xế Bóng cũng vừa nhớ nhung)

Xế bóng, gồm cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Mong chờ một ngày mai tươi sáng, một thế hệ mới tốt đẹp hơn và yên bình trên quê hương để trở về dù đó chỉ là một nắm tro tàn:

“... Tôi quỳ xuống ôm hôn bờ cát ướt
Lắng trong tim dư vị của yêu thương
Rồi một thoáng mơ hồ cơn gió mát
Trả tôi về tình tự của quê hương.”
(Vực Tối - Trần Thúc Vũ)

Lê Hữu Uy & Lê Thị Kim Oanh
Phoenix, Arizona USA & Melbourne, Australia - April 30-2016


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét