Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

Nỗi Buồn Mùa Thu



Em thấy không ?
Rồi mùa thu cũng ra đi
Đâu có gì cứ giử hoài tuyệt mỹ
Màu lá vàng rực rỡ
Man mác buổi heo may
Giờ còn lại chỉ lạnh buồn tê tái.

Em thấy không?
Cả rừng phong với dáng buồn ủ rủ
Khẳng khiu cành
Cây đứng đợi ngọn đông phong
Mùa thu qua về đâu bao xác lá
Mới hôm nào còn mang cả sắc trời thu.

Rồi mai đây không còn gì quyến rũ
Khách thi nhân quyên hẳn buổi thu về
Một rừng phong chơ vơ màu tuyết trắng
Co ro buồn đứng lặng hứng đông rơi.

Họ lại đi lại chờ mùa thu tới
Sắc vàng pha rực rỡ buổi thu chiều
Hàng vạn vầng thơ
Với ngàn lời ca tụng
Đâu hiểu được nỗi buồn hiện tại
buổi tàn thu.

Em thấy không?
Thế nhân mê vẽ đẹp
Có bao giờ ai ngắm tuyết mà mơ
Mà chỉ có
những vầng thơ đầy oán trách
Khi nhìn rừng chiều tuyết lạnh trắng màu tang.

Vĩnh Trinh


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét