Đời ai mà không có những lúc buồn bã muộn phiền, tôi thường tìm về những ngày tháng xa xưa để tìm quên những lúc thật không vui đó, trong một khoảng không gian của ngày cũ chập chùng tôi đã thấy những kỷ niệm thật đẹp của tôi vẫn còn đó, những kỷ niệm mà tôi cứ tưởng chừng đã phai nhạt theo thời gian vẫn còn đây với hình bóng em vẫn tràn đầy vùng ký ức .....
Trong một đêm mưa ngày xưa tôi đã đưa em về dưới cơn mưa giá lạnh, con đường vẫn dài hun hút và tiếng nói em cứ hồn nhiên bên tai, nụ cười em vẫn tươi vui như những bong bóng mưa vỡ vụn , tôi không nói gì trong những giây phút chia tay nhưng trong tôi cái cảm giác như là tôi sẽ không bao giờ gặp lại em và sẽ xa em mãi mãi ...buồng ngực tôi như thật nhói đau ....cái đau dịu dàng nhưng cũng thật đậm sâu trong trái tim tôi vốn vô cùng yếu đuối ...
Bây giờ thì cũng thật xa rồi phải không em .. thật xa rồi cái ngày tháng cũ, và đêm nay trời cũng mưa như một đêm nào đó, con đường vẫn buồn tênh với những ánh sáng loang loáng phản chiếu từ những ngọn đèn vàng mỗi khi có những chiếc xe vụt thoáng qua. Tôi vẫn đi một mình lầm lũi dưới cơn mưa, những giọt mưa rơi trên thân thể như thấm vào tim như tạo cho tối cái cảm xúc dịu êm, nồng nàn của một ngày nào xa lắm ......
Em thân yêu, giả sử có một ngày nào đó tình cờ ta lại gặp nhau dưới một cơn mưa, biết chúng ta còn có những cảm xúc như ngày xưa không em nhỉ? Hay là em đã cho rằng anh đã có nhiều thứ đã đổi thay, cái đổi thay theo thời gian và lòng người thường có ......Cũng có thể đó em, nhưng anh phải nói thật với em một điều, trong cái không gian này đây, trong giây phút này đây anh đang thật nhớ em hơn bao giờ hết, nhớ ánh mắt, nhớ nụ cười, nhớ tiếng nói dịu dàng nhớ cả vòng tay êm ái .....Ừ thì cứ quay lưng, nhưng hãy cho anh mang tất cả nỗi nhớ này vào giấc mơ của anh, giấc mơ của một người thật cô đơn đang đi dưới cơn mưa tình tầm tã .....
Khiếu Long
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét