Thứ Hai, 25 tháng 7, 2016

La Malbaie, Charlevoix


Đây là căn nhà nghỉ mát của tôi ở La Malbaie, Charlevoix.
Nhà dưa lưng chân núi, mặt trước ngó qua vịnh St-Laurent.
Từ bờ này sang bờ bên kia, Kamouraska của truyện tiểu thuyết Bonheur d'occasion của Anne Hébert, khoảng cách cũng cả bốn mươi cây số.
Phía trái, cái cầu con con dẫn ra bên bờ suối, mùa xuân nước chảy siết không ngừng. Bên đó có cái nhà nho nhỏ có tường, có mái, bên trong chưa làm xong, dự tính làm nơi ở cho bạn bè, bạn ngồi trên băng dài bên suối hay tay nắm tay dẫn nhau đi tản bô trên núi qua lối mòn đất nhà rộng cũng đến hơn mười mấy ngàn thước vuông.
Chưa nói, bạn đã làm rồi.

Khu vườn tôi gầy dựng với hai tay, dậy từ sáu giờ sáng rồi công lao cho đến lúc chiều tà.
Tôi đã trồng đến tám mươi tám cây hồng, mấy trăm cây ...Vivaces, Pavots, Iris, Jonquilles, Tulipes, Pensees, Clematis, Forsythias, Magnolias jaunes et Roses, Ancholies, Astilbes, Plox, ..
Xuân vừa về, những hoa crocus xuyên qua tuyết lên bông, hoa tulipes đủ mùa vội vã theo sau, cạnh những hoa myosotis, còn gọi là hoa forget-me-not, xanh và hồng, "hồn mơ say nâng cánh mộng", điểm phấn thoa son rồi thời gian cứ đó lững lờ đi ...

Ừ nhỉ hình như tôi đã sống hết trong đời.
Nhưng trên mảnh đất này, tôi mới thấy là tôi đang sống.

Tôi nhớ hai câu hát Huế, Thanh Tâm đã hát:

Lát nữa ra về, 
có dang dở chi không?

Câu trích trong bài tiếng Pháp nhớ sai, tuy nhiên câu dịch tres libre khá đúng.
Chắc cũng là nhớ từ trong thâm tâm đó mà.

Đỗ Đức Viên
***
Voici mon chalet à La Malbaie, Charlevoix.
Il est endosse au pied d'une petite montagne, facant le Golfe de St Laurent. 
D'une rive à l'autre, Kamouraska, est d'une distance de presque 40kms.
À gauche est un ponceau menant à un petit ruisseau ou l'eau coule à flots au printemps avec un pavillon une fois fini sera la residence des amis
qui pourront s'asseoir au banc des amoureux ou se promener la main dans la main en montagne de ma propriete qui est plus que 120 000 pieds carres. 
Ils le font deja.

Le jardin est bati de mes mains, me levant à six heures du matin et ne m'arretant qu'à la brunante.
J'y avais plante jusqu'à 88 rosiers, des centaines de vivaces, pavots, iris, jonquilles, tulipes, pensees, clematis, forsythias, magnolias jaunes et roses, ancholies, astilbes, plox, ...
A peine arrive le printemps, les crocus percent la neige, suivis des tulipes hatives, mi puis tardives, les myosotis bleus et roses gaiement montrent leur beaute, et ainsi s'en suivent, ...
J'ai pratiquement fait de tout dans ma vie. 
C'est dans ce coin de pays que je trouve vraiement que je vis et j'existe.

Un petit couplet d'un chant nostalgique de Hue: 

Lát nữa ra về, 
Có nhung nhớ gì không? 
(traduction tres libre: 
Dans quelques instants, parti(e),
Te rappelles tu vaguement de cette amourache?)

À suivre.

Viên

Le voici en photos.


















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét