Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014

Nguyễn Thông




     Nguyễn Thông là một trí thức cuối mùa sáng giá, đậu cử nhân, trải các chức quan ... Đốc Học Gia Định ... Khi Pháp chiếm ba tỉnh miền Đông, ông dời theo Phan Thanh Giản xuống Vĩnh Long. Khi Pháp chiếm ba tỉnh miền Tây, ông tỵ địa ra miền Trung ... Nguyễn Thông không bao giờ nguôi nghĩ đến nước, đến dân và quê hương miền Nam.

          THƯ HOÀI THỊ DOANH ĐIỀN PHÓ SỨ BÙI BÁ XƯƠNG

Ngưu Chử vô đoan tác chiến trường
Trấp niên giang hải túy vi hương
Đồng lai cố quận duy quân tại
Quán xúc nguy cơ tiếu ngã cuồng
Triều luân không văn đàm ngũ lợi
Vân phàm hà nhật hạ trùng dương
Chỉ kim yên triệu bi ca khách
Nhiệt huyết điền ưng lữ mấn sương


 Nguyễn Thông


  Phỏng dịch:

              Nỗi Lòng Gửi Bạn

Đất mẹ bỗng dưng hóa chiến trường
Hai mươi năm say khóc quê hương
Gặp nhau lỡ ngỡ kìa ai đó
Chỉ mặt cười khan nói tớ cuồng
Vua chúa ngồi bàn chia mối lợi
Buồm mây dáo dác chuyện trùng dương
Bi ca khẳng khái nào chí sĩ
Thao thức đêm dài tóc trắng sương

Chân Diện Mục.

   Nguyễn Thông có bài Đàn Anh Vũ. Có nhà nghiên cứu cỡ cũng ... khá lớn ! Dịch là tiếng hát chim Anh Vũ. Chắc ông ta nghĩ rằng con két nó không có tay thì nó không đàn được, vậy chắc là nó hát (!) Rõ khổ, nếu có nhiều người như thế thì thật là ... thảm họa cho văn học!
     Đàn Anh Vũ là đàn hặc chim két, kể tội chim két! Những vị quan lớn ở triều đình chỉ biết nói như két!
Vậy có thơ rằng:

                      Loài Vẹt

Vẹt địa phương với vẹt kinh đô
Ba điều bốn chuyện kẻ trầm trồ
Nói như là thực , ồ tài nhỉ
Ai luyện nhà mi khéo thế ư
Vẹt địa phương lương bèo cũng sướng
Vẹt kinh đô bổng lộc kếch sù
Khác nhau bộ mã mà tâm địa
Chẳng nghĩ phân mình đáng bỉ ru!

Chân Diện Mục
.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét