Tôi có thơ đầu tay năm lên 9 tuổi, thời còn thơ chưa biết luật thơ, nhưng đã cao hứng ra thơ như thế này, Hè 1960,
Đăng báo năm 1961, lúc Oanh mới có 4 tuổi hà... Đã đăng lại trên Đặc San Tống Phước Hiệp, Cali hè 2007 nhưng chưa hề tặng ai, nay tặng Oanh làm kỷ niệm nghen.
Hoa phương rơi như thầm nhắc nhở
Tuổi học trò ghi lại trong đây.
Xa trường, xa bạn, xa thầy,
Buồn gì hơn, buồn gì hơn ?
Tuổi thư sinh tháng ngày mài bút thép,
Còn mãi luyến lưu, mãi giận hờn.
Nếp áo học trò chưa hoen lệ,
Con tim non chưa vướng nặng niềm đau.
Buồn thì chỉ để mai sau,
Nhìn màu phượng thắm, ngỡ màu tâm tư.
Nguyễn Đức Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét