Thứ Ba, 17 tháng 9, 2024

Tháng Chín Trong Tôi


Tháng chín
Ta lạy người bốn lạy
Nấu mâm cơm chay
Trì tụng vãng sanh
Con cháu ở xa
Hoa quả lòng lành
Bánh Trung Thu
Thỉnh người thọ dụng.
Ta quỳ xuống
Tâm thành cung kính.
Nguyện cho người
An lạc cõi vô cùng
Tạ ơn người
Sau trước thủy chung
Duyên đã tận
Mong người siêu thoát.

Tháng chín năm nay trời Cali vẫn nóng dù mùa thu đã lấp ló để bước vào. Chỉ một cơn mưa, một cơn mưa rào cho vùng đất thiếu nước quanh năm mừng vui khấp khởi.

Tháng chín có lễ Trung Thu cho người VN khắp nơi rộn rã đón Tết Nhi Đồng. Các chùa tổ chức rước đèn cho các cháu. Gần nhà tôi chùa Phật Tuệ dù thầy đi tu học tận Ấn Độ, Sư Cô cũng tổ chức đêm rước đèn Trung thu. Sư Cô tạo điều kiện cho Phật Tử và các cháu thiếu nhi lẫn học sinh học Việt Ngữ một buổi tối ấm cúng với lồng đèn, rước đèn và những trò chơi thú vị.


Năm nay là năm thứ năm chồng tôi quá vãng. Mỗi năm ngày rằm Trung Thu cả gia đình tôi cúng kỵ cho anh ấy. Tôi dặn các con ở xa mua hoa quả đốt nhang tưởng nhớ đến cha. Người đã cho các con hình hài và đưa các con đến đất nước tự do này. Người đã bỏ một quãng đời tuổi trẻ để dâng hiến cho tổ quốc, bảo vệ hai chữ tự do. Người đã chịu đựng biết bao gian lao. cực khổ và tủi nhục nơi núi rừng Việt Bắc vì là sĩ quan của chế độ VNCH. Người mặc dù không làm gì lớn đáng kể trên đất nước tạm dung này nhưng người vẫn sống xứng đáng. Đó là một người con hiếu thảo với mẹ. Một người cha biết yêu thương con cái, gia đình. Một người chồng chung thủy. Một người lính, người sĩ quan không bỏ đơn vị, bạn bè, đồng đội, anh em.

Tháng chín cũng là tháng kỷ niệm 52 năm ngày cưới của chúng tôi.

Ừ thôi! Người đã đi rồi
Trà dâng cúng kỵ
Thay rượu mời
Hấp hôn.

Tháng chín có hai người phụ nữ nổi tiếng ra đi để lại cho tôi nhiều cảm xúc.

- Tại Việt Nam "Người Đẹp Bình Dương" đã ra đi mãi mãi. (06/10/ 1939 - 06/9/2022) thọ 82 tuổi. Người đẹp Thẩm Thúy Hằng không một người VNCH nào không biết, không ngưỡng mộ và có một tấm hình treo trong nhà.

Thẩm Thúy Hằng đẹp thật, một nét đẹp khó ai sánh bì, đẹp từng chi tiết nhỏ trên khuôn mặt khả ái. Cho nên nếu có một người đẹp nào đó mà mình hết lòng khen ngợi, để so sánh và biểu đạt mình sẽ dùng từ:"Đẹp như Thẩm Thúy Hằng" Như vậy không ngoa khi mọi người xưng tụng cô là "Nữ Hoàng Điện Ảnh" và Thanh Nga là "Nữ hoàng Sân Khấu Cải Lương."


Thời của tôi ngày xưa, những ca sĩ, nghệ sĩ, tài tử thường có những tấm hình lịch rất đẹp trong mỗi dịp Tết để tặng cho khán giả. Hình các nghệ sĩ đi vào từng gia đình và được treo ở nơi dễ nhìn nhất. Hình ảnh, tiếng hát lời ca của họ đã chiếm một vị trí xứng đáng trong lòng người ái mộ.

Thẩm Thúy Hằng đã đóng hơn 60 phim và không những thành công ở VN cô còn đoạt danh hiệu

- Hoa Hậu Ảnh toàn Châu Á năm 1964.
- Diễn viên xuất sắc Á Châu tại liên hoan phim Đài Bắc, Ảnh Hậu Á Châu tại Đài Loan và Hong Kong năm 1972 -1974.
- Giải kim Khánh (Ảnh Hậu Quốc Gia) năm 1973
- Nữ diễn viên khả ái nhất tại Liên Hoan Phim Matxcova và Tasken tại Liên xô năm 1982....

Thẩm Thúy Hằng còn là một nữ nghệ sĩ đa tài thành công cả ở lĩnh vực kịch nói. Ban kịch nói Thẩm Thúy Hằng do Thẩm Thúy Hằng thành lập, viết kịch bản và đóng vai chính đã nổi tiếng cùng thời với ban kịch của Kim Cương, Túy Hoa, La Thoại Tân. Bà là một trong 12 diễn viên kịch nói sáng giá nhất miền Nam VN.

Tôi còn nhớ những nghệ danh mà báo chí dành cho những nghệ sĩ VN ngày đó như "Thần đồng" Hương Lan, "Người Đẹp Bình Dương" Thẩm Thúy Hằng, "Tiếng Hát Vượt Thời Gian" Thái Thanh, "Nhạn Trắng Gò Công" Phương Dung, "Nữ Hoàng Sầu Muộn" Giao Linh, "TV Chi Bảo" Phương Hồng Quế, "Tiếng Hát Liêu Trai hay Tiếng Hát Khói Sương" Thanh Thúy, "Giọng Hát Vàng Mười hay Vàng Ròng " Lệ Thu, và "Tứ Trụ Nhạc Vàng" Duy Khánh, Hùng Cường, Chế Linh và Nhật Trường.

Phải nói là nhiếp ảnh gia Đinh Tiến Mậu chủ tiệm hình Viễn Kính đã chụp cho Thẩm Thúy Hằng và các nữ ca sĩ có những tấm ảnh đẹp để đời. Ông cũng mạnh dạn mời Thẩm Thúy Hằng chụp hình mặc Bikini hai mảnh đầu tiên gây xôn xao một thời. Từ những tấm ảnh đó Thẩm Thúy Hằng đã được ví là "Marilyn Monroe VN"

Rất tiếc, để duy trì sắc đẹp bền lâu, níu kéo tuổi thanh xuân người đẹp Thẩm Thúy Hằng đã lạm dụng dao kéo để trùng tu nhan sắc. Cuối cùng những biến chứng của chất silicon và Botox đã tàn phá và hủy hoại gương mặt của bà.

Cuối đời, Thẩm Thúy Hằng sống ẩn mình và thường đi làm từ thiện. Bà chấp nhận sự vô thường và ra đi trong tháng 9 năm nay.
Một nén hương lòng tưởng niệm một người đẹp, một nghệ sĩ đa tài, một biểu tượng sáng chói của thời kỳ hưng thịnh về mọi mặt của miền nam Việt Nam

- Việc thứ hai đã khiến tôi tập trung theo dõi trong tháng chín năm nay là sự ra đi của Nữ Hoàng Anh Quốc Elizabeth II. (Elizabeth Alexandra Mary 21/4/1926- 08/9/2022) thọ 96 tuổi.

Nữ hoàng Elizabeth II nối ngôi vua cha là George VI từ ngày 06/2/1952 khi mới 25 tuổi. Bà trị vì vương quốc Anh và các vương quốc trong khối thịnh vượng chung từ 1952 đến 2022, tức 70 năm. Bà ngồi trên ngôi vua dài nhất trong lịch sử nước Anh và lâu thứ hai trên thế giới sau hoàng đế Louis XIV của nước Pháp.


Bà đã ở ngôi vị Nữ Hoàng suốt 16 đời thủ tướng nước Anh. Từ Winston Churchill đến Liz Truss. Bà đã đến thăm Canada 22 lần trong số những cuộc viếng thăm xã giao các nước trên thế giới.
Nữ Hoàng từng gia nhập quân đội, từng được chọn sẽ làm vua khi còn rất nhỏ. Bà yêu năm 13 tuổi và kết hôn với Vương Tôn Hy lạp và Đan Mạch là Philip Mountbatten năm 1947. Cuộc hôn nhân kéo dài 73 năm (1947- 2021) đến khi chồng qua đời. Họ có 4 người con

Anne, công chúa
Edward, bá tước xứ Wessex ( theo Wikipedia.).
Bà ra đi đã để lại sự kính trọng, tiếc thương cho hầu hết người dân trên khắp thế giới.

Nếu để nói về Nữ hoàng Elizabeth II thì khả năng tôi không thể nói và viết cho hết vì biết bao tài liệu hình ảnh được lưu trữ , báo chí, các mạng xã hội trên khắp thế giới đã viết, mổ xẻ và ca ngợi bà. Bà là một vị nữ vương phi thường và xinh đẹp. Bà có cái uy nghi tột đỉnh của một nữ hoàng. Sự trầm tĩnh, cứng rắn, quyết đoán trong những năm tháng trị vì đã chứng tỏ tài năng lãnh đạo của bà. Trong hơn 70 năm phụng sự vương quốc. Nữ hoàng Elizabeth II là pháo đài bảo vệ giá trị vương quyền. Bà đóng góp to lớn cho chính quyền Anh đứng vững về đối nội và đối ngoại.

Tháng 6 vừa rồi tôi đã qua Anh Quốc du lịch. Con đường tôi đi lại mấy lần là đoạn đường lịch sử đã di chuyển quan tài Nữ Hoàng. Một đám tang với nghi thức hoàng gia vô cùng trọng thể làm cả thế giới ngưỡng mộ, kính trọng và theo dõi.
 

Tôi cũng đã bỏ cả tuần lễ để theo dõi cuốn phim THE CROWN nói về cuộc đời nữ hoàng Elizabeth II, rất dài nhưng quá hay và vẫn còn đang quay tiếp. Những nhân vật chọn đóng các vai còn sống thực ngoài đời dù không đạt diện mạo thật 100% nhưng đã lột tả được con người và tâm lý nhân vật. Nhất là nữ diễn viên đóng vai công nương Diana rất đẹp và giống bà. Theo tôi cuốn phim lột tả được sự kiện lịch sử cân đại một cách xuất sắc.

Trong cuốn phim The Crown đã cho thấy phần lớn sự thật trong quá trình lên ngôi và trị vì của Nữ Hoàng Elizabeth II. Một bà Vua đang sống, đang trị vì với tất cả sự kiện lịch sử có thật, các nhân chứng có thật trên thế giới. Mặc dù biết đây là chuyện phim và phải được hoàng gia duyệt qua trước khi mở máy, nhưng những tình tiết trong phim đã không phản bội sự tin tưởng của người xem.
Theo trong phim, tôi thích thú theo dõi những chi tiết đặc biệt trong cuộc sống hoàng gia. Những cung điện lộng lẫy, nhiều phòng, nhiều tranh ảnh và cung cách phục vụ hoàng gia. Một cuộc sống vương giả nhiều bó buộc lễ nghi và cũng nhiều bê bối.
Trong phim tôi vô cùng kính phục hoàng tế Philip. Ông đã đặt tình yêu nữ hoàng trên tất cả. Tận tụy, phục tùng và tôn trọng. Ông trong phim hay ngoài đời cũng đều cho ta thấy một người chồng người cha mẫu mực và đúng khuôn phép hoàng gia. Cho nên khi hoàng tế Philip mất, nữ hoàng đã không trụ được lâu hơn bà đã theo ông về một nơi ấm áp nhất của tình yêu chung thủy.

Có một số người nghĩ nữ hoàng tham quyền, cố vị, ôm lấy vương quyền không chịu buông. Nhưng theo tôi, nữ hoàng đã xuất sắc trong việc bảo vệ vương quyền và duy trì chế độ quân chủ. Bởi vì người biết người con trai mà người sắp giao vương quyền hiện tại chưa đủ khả năng để chinh phục lòng dân và ổn định đất nước. Người dân Anh và cả thế giới đều yêu mến triệt để công nương Diana. Một Diana bất tử trong lòng mọi người. Càng yêu Diana người ta không thể tha thứ sự phản bội của thái tử Charles và Camilla. Xem trong phim The Crown nghe những lời đối thoại gay gắt, tàn nhẫn của Charles dành cho Diana tôi càng thương công nương Diana hơn. Sự trong trắng, thơ ngây của một cô gái mới lớn. Sự cô độc chịu đựng trong luật lệ khắt khe của hoàng tộc. Sự lạnh lùng kiêu ngạo và băng giá của chồng và hoàng gia khiến công nương ngộp thở uất ức trong tuyệt vọng. Lòng nhân từ của công nương, tình yêu thương con của Diana làm trái tim làm vợ làm mẹ của tôi đau nhói.


Bây giờ Thái tử Charles đã lên ngôi vua, dù Camila vừa xấu, vừa già vừa bê bối cũng đã là hoàng hậu Anh Quốc. Tình yêu của Charles dành cho mối tình đầu không thay đổi, cho nên sự bất công dành cho công nương Diana coi như là số mệnh của bà. Ông vua mới lên ngôi nay đã 74 tuổi này ( Ông cùng tuổi với tôi và sinh sau tôi 8 tháng ) có làm được gì cho Vương Quốc Anh còn là một câu hỏi. Nhất là trong thời kỳ muôn vàn khó khăn về chính trị, kinh tế mà nước Anh phải đối đầu. Bây giờ theo nghi thức truyền thống hoàng gia một vị vua mới lên ngôi phải thay đổi hình ảnh vị vua trị vì trên đồng tiền, quốc ca, huy hiệu, passport và cả trang phục cho vệ binh hoàng gia. Một số tiền không phải nhỏ để thực hiện. Một điều khiến cả thế giới xôn xao, nước Anh hồi hộp là cuốn phim mà hoàng tử Harry sắp hoàn thành.

Với tất cả lòng thành, tôi nguyện cầu hồn thiêng nữ hoàng được gặp hoàng tế Philip để nối tiếp chuyện tình yêu ở nơi tiên cảnh.
...

Tháng 9 tôi có dịp qua Utah, nơi đến là Salt Lake City. Lần đầu tôi đến đây chỉ để thăm người bạn già thời trung học. Suốt mấy năm Covid không ngờ tôi là người khách đầu tiên gõ cửa đến nhà này thăm viếng. Để đề phòng tôi đã test Covid trước khi đi. Như vậy an toàn cho gia đình bạn và tôi cũng không áy náy lo sợ khi trở về.


Một bức hình xưa từ lâu lắm có chừng 55 năm. Tụi tôi học Ngô Quyền và đi chơi núi Bửu Long. Bây giờ một số bạn đã nằm xuống. Toản đứng và tôi áo dài trắng ngồi đang đọc một bài thơ.

Và bây giờ nâng ly mừng hội ngộ

Utah trong tôi khá lạ và cũng đầy tình người. Đã 62 năm chúng tôi là bạn chung lớp, cùng quê nên có biết bao nhiêu chuyện để kể cho nhau nghe. Thời điểm tôi đến Utah tự dưng nắng nóng vô cùng. Bạn chở tôi đến thăm nhiều chỗ. Đi lòng vòng khắp phố, đi thăm tòa nhà chính phủ (State of Utah), nơi tổ chức Olympic và Paralympic mùa hè năm 2002.


Bạn cũng chở tôi đến nhà thờ của đạo Mormon. Thăm tiệm Kentucky Fried Chicken (KFC) đầu tiên trên nước Mỹ với tượng hai nhà sáng lập của tiệm gà rán nổi tiếng này.

Bạn chở tôi đến hồ muối, nơi nồng độ muối thật mặn nên khi tắm ở đây con người không sợ bị chết chìm vì luôn luôn sẽ nổi lên trên mặt nước. Tuy nhiên trời quá nóng nên tôi đề nghị không đi tắm làm chi. Về sẽ đen mất hết đẹp lão.


Tại Utah tôi đến thăm chị Bông anh Nghĩa. Chị Bông cũng người Long Thành nên là đồng hương thân thiết. Anh chị là những người hoạt động tích cực cho cộng đồng Utah bao nhiêu năm nay. Tôi đã được anh chị chở đến trung tâm sinh hoạt Cộng Đồng Người Việt Tự Do ở Utah. Trước trung tâm là tượng Đức Thánh Trần (trần Hưng Đạo) đứng uy nghi rất đẹp. Nghe nói đây là tượng lấy đúng mẫu bức tượng Ngài đặt tại VN Thực hiện bức tượng giá trị này là do sự đóng góp nhiệt tình của chỉ khoảng 23 người trong cộng đồng Người Việt Tự Do lúc ấy. Sự hy sinh đó là điều khá bất ngờ trong tôi khi đứng trước tượng đài khi thăm viếng Utah.
Một điều khiến tôi đi về nhớ mãi là sân sau của hai gia đình này. Những giàn mướp hương, khổ qua, bầu, bí, dưa gang sai oằn những trái treo tòn teng hấp dẫn. Những chậu ớt chỉ thiên, chỉ địa trái chi chít mê mắt. Táo tàu, táo Fuji, hồng giòn, hồng mềm trái sai ơi là sai. Nhất là giàn nho nhà chị Bông từng chùm ngon, ngọt và quá trời là nhiều. Tôi mê mải đi dài trong bóng mát khu vườn và nhớ ơi là nhớ khu vườn xưa của cha mẹ và của mình. Bạn tôi đã đem quê hương VN về lại Utah để rau trái ăn hoài không hết. Đáng buồn là nhìn tươi xanh là thế, nhưng khi mùa đông đến tất cả trùm một tấm mền tuyết trắng xóa và đi vào giấc ngủ đông mãi mãi. Có loại cây khi hết mùa đông sẽ đâm chồi và sống lại, còn rau trái VN thì chỉ có cách ươm hột giống trồng lại từ đầu. Nhưng không sao, bạn tôi nói đó là chuyện trồng trọt hàng năm ở xứ tuyết này. Những người già ham thú điền viên như bạn tôi chẳng có gì đáng nói. Chuyện nhỏ.
Cám ơn sự tiếp đãi tận tình của anh Nghĩa chị Bông và vợ chồng Toản. Tôi đến đây không hề ghé một tiệm ăn nào vì bạn già muốn cho tôi thưởng thức hương vị cây nhà lá vườn đạm bạc một cách cao cấp ngon hết chỗ chê. Cám ơn nhiều lắm. Hẹn một ngày sẽ ghé lại Utah.
...
Tháng 9 các cháu tôi đều đã đến trường. Năm nay con bé Shannie đứa cháu ngoại nhỏ nhất trong nhà cũng đã hoàn tất chương trình trung học. Cháu rời nhà để vào nội trú ở trường UC Irvine.

Cháu theo học trường trung học La Sierra tại Riverside nơi ngày xưa mẹ cháu và chị cháu từng học và ra trường. Hai chị em đều tham gia trong đội Volleyball của trường, tham dự hầu hết các trận đấu giao hữu các trường bạn trong khu vực. Rất mừng là các cháu đều siêng năng học hành và đều được có học bổng khi bước vào đại học. Không như người Mỹ, con cái lên 18 tuổi là cha mẹ hoàn tất nhiệm vụ. Con cái phải tự độc lập cuộc sống của mình. Người VN mình nước mắt bao giờ cũng chảy xuống, tuy các cháu có học bổng nhưng con tôi cũng phải bỏ ra một số tiền không nhỏ để hỗ trợ các con trong suốt 4 năm đại học.


Năm nay cháu Shannie đứng nhất trong kỳ thi tốt nghiệp toàn trường. Cháu và 4 học sinh xuất sắc có điểm ra trường cao nhất được chụp hình và treo ở cột đèn đường trước khu vực trường La Sierra tọa lạc.
Hai năm trước Mindy vào nội trú UC San Diego. Năm nay Shannie vào nội trú UC Irvine. Chúng như những cánh chim bay ra khỏi tổ để tìm cho mình một lối đi riêng, thực tập sống độc lập để vào đời.

Căn nhà vắng các cháu trở nên vắng vẻ. Lúc các cháu còn ở nhà mỗi khi đi học hay từ trường về, cháu vào chào lễ phép bà ngoại. Thỉnh thoảng cháu ôm hôn bà ngoại thắm thiết. Trên lầu phòng hai cháu kế nhau rồi đến phòng bà ngoại. Bây giờ mỗi khi xuống lầu tôi hay dừng lại trước cửa phòng hai đứa. Cửa phòng khép hờ, bên trong vẫn không có gì thay đổi chỉ thiếu bóng cháu tôi.

Thôi thì cánh chim cứ bay đi
Góp nhặt mầm non ươm hy vọng
Đường tương lai phải luôn cố gắng
Học tập chuyên cần đóng góp cho đời
 
 

Con đường đi gặt hái kiến thức còn dài và đòi hỏi sự quyết tâm. Cầu mong cháu tôi sẽ vững bước và không vấp ngã.

Tôi nhớ ngày cháu vào nội trú, cả nhà cùng đi để phụ cháu đem đồ đạc vào phòng. Nhìn khuôn viên trường đại học rộng lớn và tiện nghi tôi vô cùng cám ơn đất nước giàu đẹp này. Đất nước và con người nơi đây đã cưu mang chúng tôi, những gia đình người lính VNCH bị mất hết tự do và phương hướng. Chúng tôi đến Mỹ với lý lịch "Tị Nạn Cộng Sản", được chính phủ và người dân nơi đây tạo điều kiện để hội nhập và ổn định cuộc sống. Các cháu tôi bây giờ đang bước song hành với những người Mỹ ở xứ sở này để học tập và góp phần xây dựng quê hương mới.

Một niềm vui nhỏ của bà mẹ già là được nhìn thấy hai thằng con trai mình gặp nhau ở một nơi không phải là nhà của chúng. Thằng anh đang công tác ở nước Đức, thằng em làm việc ở Portland Oregon Hoa Kỳ. Buổi sáng bên Cali tôi ngồi ăn điểm tâm thì có Facetime con gọi. Mở ra hai cái đầu thằng con châu vào chào mẹ. Thì ra chúng đã có một cuộc họp mặt ở Dublin thủ đô của Ireland và tại Đức. Chúng đã đi chơi với nhau một cuối tuần vui vẻ sau 5 năm anh em không gặp mặt. Thú thật niềm vui này giữ mãi trong tôi nguyên một ngày hạnh phúc.


Thằng con lớn đi lính xa nhà thường đóng ở nước ngoài. Hết Ý đến Nhật, đến Đức, mỗi nơi ít nhất 3 năm. Lính về phép không bao nhiêu ngày mà đã hết mấy ngày trên máy bay, chưa kể máy bay trục trặc delay. Chẳng còn lại bao nhiêu thời gian để thăm mẹ thăm gia đình nhất là bầy con còn nhỏ và dịch bệnh chưa có dấu hiệu chấm dứt. Từ ngày cha cháu mất đến nay đã 5 năm, cháu chưa một lần được về lại Cali. Thôi thì mẹ già đành đi thăm con thăm cháu.

Buổi sáng đầu thu trời mát lạnh, tôi đi bộ vòng quanh khu vực. Tự hứa với mình phải giữ gìn sức khỏe để khỏi bận lòng các con. Con đường quanh xóm thật đẹp và an bình. Với những bước chân đều đặn và an lạc, tôi nghe thầy Thích Pháp Hòa giảng pháp với cái tai nghe nhỏ xíu mỗi ngày. Giọng nói thầy hiền hòa ấm áp. Những lời giảng pháp dễ hiểu và thực tế áp dụng cho tất cả mọi người dù có là Phật Tử hay không.

Tri ơn thầy mỗi sáng đã cho tôi những bài giảng hữu ích theo từng bước chân đều đặn của người già. Tri ân thầy đã mở ra cho tôi thấy phước báo vô cùng mà tôi đã nhận được ở thế gian này.

Đầu tháng mười mùa thu đã về, cái lạnh nhẹ nhàng đến bao trùm vạn vật để chuyển hóa theo mùa. Lá sẽ đổi màu, sẽ thật đẹp để tôn vinh sức sống vi diệu của cỏ cây và muôn loài. Biết bao bài thơ, bài nhạc, hình ảnh để ca ngợi tạo hóa, tri ân đất trời đã cho thế gian muôn màu muôn vẻ.

Rồi thì lá sẽ vàng, sẽ khô và sẽ rụng. Đó là sự tuần hoàn của sự sống, là vô thường. Chấp nhận vô thường, chấp nhận cái chết sẽ đến với tất cả mọi người mọi vật thì ta sẽ bớt phiền muộn, bớt sợ hãi và tìm đến những điều tốt lành trong cuộc sống.

Cám ơn mùa thu của Cali
Để nghe tiếng gió khẽ thầm thì
Gậy thần tạo hóa đang làm phép
Lá sẽ đổi màu rất thần kỳ.

Nguyễn thị Thêm
9/10/2022

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét