Thứ Hai, 28 tháng 4, 2014

Bất Chợt...!



Bất chợt chiều nay... lá vàng rơi xuống
Không đặc dày sao lắm nỗi buồn hơn
Chiếc còn lại cố bám cành nặng trĩu
Gió đong đưa sầu.. Thu hỡi đìu hiu

Bất chợt chiều nay... mưa rơi nhè nhẹ
Giọt không đầy sao lắm chuyện phiền vây
Ngồi bên hiên nhìn sợi nước vơi đầy
Mi mắt bỗng cay cay rơi giọt tủi...

Bất chợt chiều nay... một mình thui thủi
Gom lá vàng từng chiếc xếp hồn nhiên
Đan thành thảm lụa chôn kín niềm riêng
Tháng Tư Hạ! Sao ta mùa Thu chết!?

Kim Oanh


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét