Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

Bến Đỗ - Cầu Ơn Trên - Đò Ngang Trở Về?



Bến Đỗ

Đêm về lặng ngắm bóng mình
Ngậm ngùi tủi phận thuyền tình đứt dây
Lênh đênh theo nước vơi đầy
Cho tan dáng ngọc cho lầy gót son.
Đêm đêm dõi mắt mỏi mòn
Ngóng chờ bến lạ ? Hay tròn tuyết trinh !
Tình cũng là một chữ tình
Thói thường trọn vẹn thói mình dở dang
Chiếc đò dọc lại trôi ngang
Bến không bến đỗ ngổn ngang cuộc tình

Kim Phượng
(27/06/2015)
***
Cầu Ơn Trên
(Từ Bến Đỗ của Kim Phượng - Úc Châu)

Dáng ai thơ thẩn một mình
Bơ vơ thấp thoáng như tình đứt dây
Thuyền chao theo nước vơi đầy
Hẩm hiu bến đậu môi gầy màu son.

Người đi dặm nát lối mòn
Thương người ở lại giữ tròn tuyết trinh!
Trời cao đùa cợt chữ tình
Để người gánh chịu một mình dở dang.

Trách ai sớm bước sang ngang

Bỏ người ở lại thở than cuộc tình
Đậm đà hương lửa ba sinh
Nửa chừng cô quạnh như Quỳnh héo khô.

Cầu người đời đẹp như thơ
Mộng lòng như ý, đón chờ gió Xuân.

Dương Hồng Thủy
( 29/06/2015)
***
Đò Ngang Trở Về?

(Từ bài Bến Đỗ của Kim Phượng)

Bến xưa chỉ bóng với mình
Sông sầu lặng lẽ sóng tình bủa vây
Nhớ thương bồi đấp cạn đầy
Lỡ yêu phiền lụy đầm lầy bước son
Dù cho núi lở đá mòn
Thủy chung bến vẫn nguyện tròn hương trinh
Luyến lưu chuốc khổ vì tình
Lỡ làng duyên phận dẫu mình dở dang
Đò xa tách bến sang ngang
Muộn màng bến đỗ đò ngang trở về?

Kim Oanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét